Thứ Hai, 22 tháng 5, 2023

CẢNH GIÁC VỚI LUẬN ĐIỆU “QUÂN ĐỘI LÀ CỦA NHÂN DÂN CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM”

 Từ kinh nghiệm thực hiện thành công vô hiệu hóa sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với quân đội Liên Xô và quân đội các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu, các thế lực thù địch ý thức rằng, để vô hiệu hóa sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Quân đội nhân dân Việt Nam chỉ có thể thực hiện bằng “diễn biến hòa bình”, trong đó “phi chính trị hóa” quân đội là mục tiêu hàng đầu. Nhằm hiện thực hóa mục tiêu trên, chúng đã và đang sử dụng mọi thủ đoạn có thể để chống phá quân đội ta về mọi mặt, từ chính trị, tư tưởng đến tổ chức; từ nền tảng tư tưởng, bản chất giai cấp công nhân của quân đội, sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước đến xuyên tạc chức năng, nhiệm vụ của quân đội ta... Trong đó, chống phá về chính trị, tiến tới “phi chính trị hóa” quân đội ta là một thủ đoạn cơ bản, xuyên suốt. Chúng không từ thủ đoạn nào, từ trực diện, công khai đến ngấm ngầm, tinh vi, với đủ loại chiêu trò, luận điệu; nào là “Quân đội và công an chỉ là của quốc gia - dân tộc, không cần đặt dưới sự lãnh đạo của đảng phái nào, lực lượng chính trị nào”; hay “cần phải học tập kinh nghiệm xây dựng lực lượng vũ trang theo mô hình của quân đội tư sản”. Gần đây, chúng còn trắng trợn rêu rao; “Quân đội Việt Nam hiện nay, xét về mọi phương diện thi thực chất là của dân, do dân, chứ không phải là của Đảng”; “Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam”!

Thực chất, đây là những luận điệu lừa bịp, vô căn cứ, phản khoa học, phản động, ẩn chứa một âm mưu thâm độc. Vậy tính chất phản động, phản khoa học và lừa bịp của luận điệu trên là như thế nào?

Thứ nhất, chủ nghĩa Mác - Lênin khẳng định, không có và không thể có quân đội phi giai cấp, phi chính trị khi xã hội còn tồn tại giai cấp đối kháng

Theo các nhà kinh điển Mác - Lênin, nhà nước, quân đội là sản phẩm của chế độ tư hữu và mâu thuẫn giai cấp không thể điều hòa. Nhà nước, quân đội là lực lượng đặc biệt của giai cấp, nhà nước này để trấn áp giai cấp, nhà nước khác có lợi ích đối lập nhau.

Là một hiện tượng lịch sử, quân đội ra đời do nhu cầu của các cuộc đấu tranh giai cấp, đấu tranh dân tộc gắn liền với nhà nước và giai cấp. Do đó, quân đội mang bản chất của giai cấp gắn với một nhà nước. Ph. Ăngghen cho rằng, Quân đội là một tập đoàn người vũ trang có tổ chức do nhà nước xây dựng nhằm mục đích tiến hành chiến tranh. Lịch sử xã hội có giai cấp đối kháng cho thấy, bản chất của quân đội là bản chất của giai cấp đã tổ chức và nuôi dưỡng quân đội ấy. Mọi giai cấp cầm quyền đều trực tiếp nắm quân đội và sử dụng quân đội như một lực lượng đặc biệt, một công cụ hữu hiệu nhất để bảo vệ quyền lợi của giai cấp mình. Ngay các quốc gia tư sản, tuy có nhiều chính đảng, nhưng chỉ có một chính đảng chi phối tới quân đội - chính đảng của giai cấp tư sản cầm quyền, nên quân đội ấy mang bản chất của giải cấp tư sản, phục vụ cho chính lợi ích của giai cấp tư sản và nhà nước tư sản đã tổ chức ra nó. Điều đó làm tăng thêm mới quan hệ giữa quân đội và chính trị.

Không phải bây giờ chúng ta mới biết đến luận điệu “quân đội phải trung lập về chính trị”, bởi nó đã từng xuất hiện trong thời kỳ diễn ra cuộc cách mạng Nga lần thứ nhất. Khi đó, để đối phó với sự xung đột quyết liệt giữa tuyệt đại đa số nhân dân lao động Nga với Chính phủ Nga hoàng, bọn tôi tớ của nền chuyên chế Nga hoàng đã ra sức tuyên truyền về “tính trung lập của quân đội, về sự cần thiết giữ cho quân đội đứng ngoài chính trị”. Để phản bác sự lừa dối này, V.I. Lênin chứng minh cho tất cả binh sĩ và quần chúng lao động khi đó thấy rằng, cả Đảng Dân chủ - lập hiến lần chính phủ đều theo đuổi những lợi ích riêng trong vấn đề quân đội. Bọn sát nhân cần đến quân đội làm công cụ tàn sát. Bạn tư sản tự do chủ nghĩa cần đến quân đội để bảo vệ nền quân chủ tư sản... Từ thực tiễn đó, V.I. Lênin đưa ra kết luận; “Quân đội không thể và không nên trung lập. Không lôi kéo quân đội vào chính trị - đó là khẩu hiệu của bọn tôi tớ giả nhân giả nghĩa của giai cấp tư sản... bọn này trong thực tế bao giờ cũng đã lôi kéo quân đội vào chính trị phản động”[1]. Về bản chất chính trị của quân đội, V.I. Lênin chỉ rõ: Trước kia, cũng như hiện nay, quân đội sẽ không bao giờ có thể trung lập được, vì thế có ai hoặc lực lượng nào yêu thu về chủ trương “quân đội phải trung lập về chính trị”, thì đó chỉ là sự “che giấu những nguyện vọng thật sự của giai cấp tư sản”.

Như vậy, theo quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin, sẽ không có và không thể có quân đội phi giai cấp, phi chính trị. Mọi luận điệu về quân đội “phi chính trị” hay “quân đội đứng ngoài chính trị, trung lập về chính trị” chỉ là lừa đối. Theo đó, những thế lực nào cho rằng, Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam cũng chỉ là sự lừa bịp mà thôi.

Thứ hai, thực tế lịch sử xã hội loài người từ khi phân chia thành giai cấp và nhà nước đến nay chưa khi nào có quân đội trung lập về chính trị hay quân đội phi giai cấp, phi chính trị

Cả lý luận và thực tiễn lịch sử của các xã hội có giai cấp và nhà nước đều cho thấy; nhà nước và quân đội là sản phẩm của xã hội có giai cấp đối kháng; và giai cấp nào đương quyền lãnh đạo xã hội, cũng đều tìm cách trực tiếp nắm lấy quân đội và sử dụng quân đội như một công cụ bạo lực để tiến hành đấu tranh giai cấp. Trong lịch sử cận đại, hiện đại và đương đại, các đảng chính trị đều thông qua nhà nước để nắm lấy quân đội nhằm thực hiện mục tiêu chính trị của đảng mình. Đó không là ngoại lệ đối với các nước đi theo thể chế chính trị xã hội chủ nghĩa, mà rất phổ biến ở các nước đi theo thể chế chính trị tư bản chủ nghĩa.

Thực tế là, ở các nước tư bản chủ nghĩa hiện đang duy trì thể chế đa đảng, các đảng chính trị luôn đấu tranh với nhau để nắm chính quyền và thông qua chính quyền để lãnh đạo xã hội, nhưng trong thực tế, chỉ có các đảng chính trị được sự hậu thuẫn của các tập đoàn tư bản độc quyền mới có tiềm lực và cơ hội để nắm được chính quyền; vì thế, tính nhất nguyên về chính trị của nhà nước tư sản không bao giờ mất đi, cho dù đảng này hay đảng khác (đại diện cho các nhóm, tập đoàn khác nhau của giai cấp tư sản) giành được quyền lãnh đạo xã hội. Do vậy, dù đảng chính trị nào nắm chính quyền, thì quân đội của các nước này vẫn là công cụ chủ yếu để bảo vệ quyền lợi tối cao của giai cấp tư sản. Theo đó, quân đội ở đây là một bộ phận cấu thành của nhà nước tư sản, được nhà nước tư sản chu cấp nuôi dưỡng, quản lý và sử dụng, nên mục tiêu chiến đấu, chức năng, nhiệm vụ, cơ chế quản lý đối với các quân đội đó hoàn toàn phụ thuộc vào quan điểm và mục tiêu chính trị của giai cấp tư sản. Vì thế, quân đội ở các nước này bao giờ cũng luôn là lực lượng chính trị, mang bản chất chính trị của nhà nước tư sản.

Trong thực tế lịch sử, quân đội của nhà nước tư sản không chỉ được sử dụng để bảo vệ lợi ích quốc gia - dân tộc mình, mà còn được sử dụng để đàn áp sự phản kháng của nhân dân lao động ở ngay trong nước mình và nhất là ở các nước mà họ tiến hành chiến tranh xâm lược. Thực tiễn lịch sử cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc của nhân dân Việt Nam chống lại sự xâm lược, ách thống trị của thực dân Pháp, phát xít Nhật và đế quốc Mỹ đã chứng minh quá rõ bản chất chính trị của quân đội các nước này là chính trị tư sản. Vì vậy, thực chất của luận điệu cho rằng, Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam là luận điệu lừa bịp, vô căn cứ, vừa phản động về chính trị, vừa phản khoa học cả về lý luận và thực tiễn.

Sự sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa theo mô hình xô viết ở Liên Xô hơn ba thập kỷ trước để lại cho chúng ta bài học đau xót về vấn đề xây dựng bản chất chính trị của quân đội. Với việc từ bỏ quan điểm cơ bản của chủ nghĩa Mác - Lênin về xây dựng quân đội kiểu mới của giai cấp công nhân, nhất là với sự phản bội của một số người trong ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Liên Xô lúc bấy giờ, mà Quân đội Xôviết đã thực hiện chủ trương “phi chính trị hóa”, xóa bỏ cơ chế Đảng lãnh đạo quân đội. Chủ trương đó đã nhanh chóng làm cho Quân đội Xôviết bị biến chất về chính trị, bị vô hiệu hóa trước sức công phá của chiến lược “diễn biến hòa bình” do chủ nghĩa đế quốc tiến hành, nên không còn là lực lượng nòng cốt bảo vệ thành quả của Cách mạng Tháng Mười, thành quả của nhiều thế hệ nhân dân Xôviết xây đắp nên.

Vậy là, trong thực tế lịch sử xã hội cả cận đại, hiện đại và đương đại đều cho thấy, cho đến hiện nay chưa khi nào có quân đội trung lập về chính trị, hay quân đội phi giai cấp, phi chính trị như người ta đã và đang rao giảng và ảo tưởng; trong đó có luận điệu rằng, Quân đội là của nhân dân chủ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Thứ ba, sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là nhân tố quyết định bản chất giai cấp công nhân và sức mạnh chiến đấu của Quân đội nhân dân Việt Nam

Quân đội ta do Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh tổ chức, lãnh đạo, giáo dục và rèn luyện, do đó sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là vấn đề cơ bản nhất đảm bảo cho quân đội ta luôn là lực lượng chính trị trung thành, lực lượng chiến đấu sắc bén bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân và sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội. Mục tiêu, lý tưởng của Đảng, của giai cấp công nhân và nhân dân Việt Nam cũng là mục tiêu, lý tưởng của quân đội ta. Mục tiêu, lý tưởng đó biểu hiện sâu sắc bản chất chính trị của quân đội ta là bản chất của giai cấp công nhân Việt Nam mà Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong giữ vai trò lãnh đạo. Điều này cho thấy, mối quan hệ giữa vấn đề giai cấp và vấn đề dân tộc trong cách mạng Việt Nam được thể hiện sâu sắc trong bản chất chính trị của quân đội ta.

Dân tộc Việt Nam, giai cấp công nhân và nhân dân lao động Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đã sản sinh ra Quân đội nhân dân Việt Nam, một quân đội của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Mục tiêu chiến đấu, lý tưởng chiến đấu của quân đội ta là độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Thực tiễn gần 80 năm xây dựng và phát triển của quân đội ta luôn gắn liền với sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Từ ngày đầu thành lập, Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã coi trọng xây dựng bản chất giai cấp công nhân, tính nhân dân, tính dân tộc của quân đội ta. Theo đó, Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân được tổ chức theo nguyên tắc lấy chi bộ đảng làm hạt nhân lãnh đạo; bên cạnh người đội trưởng, có chính trị viên làm công tác chính trị. Tuy trải qua một số lần thay đổi cơ chế lãnh đạo, nhưng nguyên tắc Đảng lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với quân đội là bất biến. Như vậy, ngay từ khi mới thành lập, Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân - tiền thân của Quân đội nhân dân Việt Nam, đã là đội quân mang bản chất của giai cấp công nhân Việt Nam, gánh vác sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân, của nhân dân và của dân tộc Việt Nam trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Năm Việt Nam. Tại Hội nghị lần thứ ba Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa II (tháng 4-1952), Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định, quân đội ta có lập trường vững chắc, lập trường quân đội của nhân dân do giai cấp công nhân lãnh đạo. Sự khẳng định này một lần nữa cho thấy, quân đội ta mang bản chất giai cấp công nhân, là quân đội của nhân dân, do giai cấp công nhân lãnh đạo.

Thực tiễn lịch sử đã cho thấy, trong mọi hoàn cảnh, phải kiên trì quan điểm “Đảng lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với quân đội”; coi đó là nguyên tắc bất biến để xây dựng quân đội ta chẳng những tinh nhuệ mà còn thiện chiến về chính trị. Mọi suy nghĩ và hành động làm suy yếu sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, nghĩa là xóa bỏ nguyên tắc xây dựng quân đội về chính trị, cần phải bị vạch trần, đấu tranh kiên quyết, triệt để. Nếu từ bỏ nguyên tắc xây dựng quân đội vững mạnh về chính trị, thì quân đội ta sẽ mất phương hướng hành động, biến chất về chính trị, khi đó quân đội sẽ đứng ngoài cuộc đấu tranh vì độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Vì thế, với luận điệu Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam, chúng ta có đủ cơ sở lý luận và thực tiễn để khẳng định, đó là quan điểm sai trái, mà mục tiêu thật sự đằng sau luận điểm đó là xóa bỏ nguyên tắc xây dựng quân đội về chính trị nhằm chia rẽ quân đội với Đảng, tước bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng đối với quân đội; để từ đó, tiến tới xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội, tạo cơ hội cho các thế lực phản động, thù địch tiến hành “cuộc chiến không đánh mà thắng”, hòng lái con đường phát triển của dân tộc ta sang con đường tư bản chủ nghĩa. Thủ đoạn này, tuy không có gì mới, nhưng đang được tiến hành dưới chiêu bài thực hiện quyền dân chủ, nên rất tinh vi, chúng ta phải luôn luôn tỉnh táo, chủ động phòng ngừa, tích cực đấu tranh làm thất bại âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch, phản động và các phần tử cơ hội, bất mãn chính trị như Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII đã khẳng định.

Sự tinh vi, xảo quyệt, vừa phản động, phản khoa học, vừa phi lịch sử của luận điệu trên là ở chỗ, các thế lực thù địch đã cố tình tách rời vấn đề giai cấp và vấn đề dân tộc trong bản chất, mục tiêu, lý tưởng của quân đội ta. Thực chất của âm mưu này là tách quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng, ngăn quân đội thực hiện nhiệm vụ do Đảng để ra. Quân đội ta là của dân tộc Việt Nam, của nhân dân Việt Nam, của giai cấp công nhân Việt Nam, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo. Sở dĩ quân đội ta có sức mạnh vô địch, chiến thắng mọi kẻ thù, vượt qua mọi khó khăn, thử thách bởi đó là một quân đội nhân dân do Đảng ta xây dựng, lãnh đạo và giáo dục. Vì vậy, không thể nói rằng Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam, mà ngược lại cần khẳng định rõ ràng rằng, Quân đội nhân dân Việt Nam là một tổ chức quân sự kiểu mới của giai cấp công nhân, của dân tộc và nhân dân Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo.

Các thế lực thù địch hiểu rất rõ vấn đề như vậy, nên chúng luôn hô hào phải xóa Điều 4 của Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã ghi nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội, trong đó có quân đội. Chúng tìm đủ trăm phương nghìn kế để chia rẽ quân đội với Đảng, vô hiệu hóa sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội. Chúng rêu rao: “Quân đội là của nhà nước, nên quân đội chỉ phục tùng nhà nước, không phục tùng bất cứ đảng phái nào”; “Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam”...

Hiện nay, sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân ta đang có nhiều thời cơ, nhưng cũng đứng trước nhiều thách thức, trong đó, phải kể đến âm mưu và thủ đoạn “diễn biến hòa bình” ngày càng tinh vi, xảo quyệt của các thế lực thù địch. Chúng triệt để lợi dụng mọi cơ hội để thực hiện “tiến công ngầm” một cách toàn diện, theo phương châm: “lấy chính trị làm đột phá; kinh tế làm mũi nhọn; dân tộc, tôn giáo, dân chủ, nhân quyền làm ngòi nổ; quân sự giữ vị trí răn đe; ngoại giao là áp lực hỗ trợ”; trong đó, tiến công về chính trị, tư tưởng là then chốt nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với xã hội và quân đội. Chúng cho rằng, nền tảng tư tưởng của Đảng cũng là nền tảng tư tưởng của quân đội ta, nên chỉ có xóa bỏ được nền tảng tư tưởng ấy thì mới xóa bỏ được ảnh hưởng của Đảng đối với quân đội nói riêng, xóa bỏ được vai trò lãnh đạo của Đảng đối với xã hội nói chung. Vì thế, chúng tiến công quyết liệt vào nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.

Để vạch trần sự lừa bịp của luận điệu Quân đội là của nhân dân chứ không phải là của Đảng Cộng sản Việt Nam, mà thực chất là chống phá sự nghiệp xây dựng quân đội về chính trị, một mặt, cần nâng cao tinh thần cảnh giác, nâng cao ý thức và trách nhiệm chính trị trong thực hiện quyền dân chủ và nghĩa vụ công dân; mặt khác, phải coi trọng xây dựng quân đội tinh nhuệ về chính trị, mà cốt lõi là giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, sự quản lý tập trung, thống nhất của Nhà nước đối với quân đội nhân dân; thường xuyên chăm lo giáo dục chính trị, tư tưởng theo hướng “đổi mới nội dung, phương pháp, hình thức dạy và học lý luận chính trị gắn với ứng dụng thực tế... Chủ động nắm bắt diễn biến tư tưởng của cán bộ, đảng viên để có chủ trương, giải pháp xử lý kịp thời, hiệu quả”[2], nhằm làm cho mọi quân nhân, mọi cán bộ, đảng viên trong quân đội luôn kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội; bảo đảm cho quân đội ta luôn là lực lượng chính trị, lực lượng chiến đấu trung thành, tin cậy của Đảng, Nhà nước và nhân dân trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc./.



[1] V.I. Lênin, Toàn tập, tập 12, Sđd, tr.136

[2] Đảng Cộng sản Việt Nam, Nghị quyết Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương khóa XII, Sđd, tr.37.

1 nhận xét:

  1. Mỗi người dân Việt Nam yêu nước hãy hết sức tỉnh táo, bình tĩnh, kiên quyết, kiên trì, nhận thức rõ luận điệu xuyên tạc, kích động chống phá của các thế lực thù địch để có hành động đúng.

    Trả lờiXóa