Chiến lược “diễn biến hòa bình” với âm mưu
thủ đoạn ngày càng tinh vi, xảo quyệt, đang từng ngày, từng giờ thẩm thấu chống
phá cách mạng Việt Nam trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội. Trong đó chống phá trên lĩnh vực chính trị, tư tưởng văn hóa được các thế lực
thù địch coi là vấn đề trọng tâm hàng đầu. Trên thực tế, “diễn
biến hòa bình” của các
thế lực thù địch đã và đang bằng nhiều thủ đoạn mới chống phá cách mạng nước ta
ngày càng quyết liệt. Đảng và Nhà nước cũng đã ban hành nhiều nghị quyết, chỉ
thị, nghị định tăng cường cuộc
đấu tranh chống âm mưu, hoạt động “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực chính trị,
tư tưởng văn hóa. Tuy nhiên, vẫn còn một bộ phận nhân dân, trong đó có cả cán bộ,
đảng viên chưa có nhận thức đầy đủ về âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình” của
các thế lực thù địch, dẫn đến bị lôi kéo, mua chuộc, trực tiếp hoặc gián tiếp
tiếp tay cho kẻ thù sử dụng nhiều thủ đoạn khác nhau nhằm đẩy mạnh việc thực hiện
chiến lược “diễn biến hòa bình” ở nước ta.
Chiến lược “diễn biến
hòa bình” có các đặc trưng sau:
Một là, sử dụng
các biện pháp phi vũ trang là chủ yếu để chống phá các nước xã hội chủ
nghĩa và phong trào độc lập dân tộc. Bằng phương thức hoà bình, từng bước gây ảnh
hưởng có lợi tiến tới xoá bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, dập tắt phong trào cách mạng,
phong trào độc lập dân tộc. Đây là cuộc chiến tranh không mùi thuốc súng, không
có khói lửa, chết chóc đổ máu… nhưng cực kỳ nguy hiểm.
Hai là,
thông qua các “công cụ mềm” như kinh tế, ngoại giao, văn hoá, chính trị... để
làm sụp đổ các nước xã hội chủ nghĩa từ bên trong. Tuy đế quốc Mỹ và các thế lực
thù địch sử dụng các biện pháp “phi quân sự” là chủ yếu để làm sụp đổ chế độ xã
hội chủ nghĩa nhưng vẫn coi trọng sức mạnh quân sự để răn đe, sẵn sàng can thiệp
và làm hậu thuẫn cho các thủ đoạn trên.
Ba là,
tác động từ bên ngoài vào tạo sự tự diễn biến ở bên trong để đối phương tự chuyển
hoá chế độ chính trị. Khác với các cuộc chiến tranh thông thường bằng vũ lực,
“diễn biến hòa bình” chủ yếu dùng lực lượng con người, phương tiện của đối
phương đánh phá từ trong nội bộ đối phương với sự hỗ trợ, tác động từ bên ngoài
vào làm cho đối phương mơ hồ, mất cảnh giác, ngộ nhận về bản chất phản động của
chủ nghĩa đế quốc, làm cho đối phương tự diễn biến và sụp đổ nhanh chóng.
Bốn là,
ru ngủ tinh thần cảnh giác cách mạng của nhân dân bằng thủ đoạn tinh vi, xảo
quyệt như mua chuộc bằng vật chất, đòi mở rộng dân chủ để thực hiện “đa nguyên
chính trị, đa đảng đối lập”, xâm nhập, thao túng khống chế về kinh tế... tiến tới
làm mục ruỗng nội bộ, sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa. Nhịp điệu phát triển từ từ,
“thẩm thấu hoà bình”, liều lượng vừa đủ để đối phương mất cảnh giác. Cảm nhận
có vẻ ít khốc liệt, không rầm rộ, không tàn phá như chiến tranh vũ lực nhưng hiệu
quả lớn hơn nhiều lần.
Năm là,
chiến lược “diễn biến hoà bình” mang tính toàn cầu trong chống phá các nước xã
hội chủ nghĩa và phong trào độc lập dân tộc. Chiến lược “diễn biến hoà bình” của
các thế lực thù địch không giới hạn thời gian và không gian, là chiến lược phá
hoại toàn diện trên tất cả các lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hoá, xã hội,
quân sự, ngoại giao... đẩy đối phương suy yếu dẫn đến rối loạn nội bộ rồi sụp đổ./.
Bài viết rất hấp dẫn
Trả lờiXóa