Hàng
năm, Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Mỹ (USCIRF) thường rêu rao rằng: ở Việt Nam
vẫn có tình trạng vi phạm tự do tôn giáo; hoặc Chính phủ Việt Nam tiếp tục đàn
áp đối với các nhóm tôn giáo độc lập chưa đăng ký.
Có
thể nhận thấy ngay rằng, các quan điểm trên hoàn toàn sai trái, thù địch, phản
ánh phiến diện, lệch lạc về tình hình tôn giáo ở Việt Nam, thiếu căn cứ khoa
học lẫn pháp lý. Bởi lẽ xuất phát từ những lý do sau:
Một là, các
thế lực phản động, thù địch thường lập luận một cách vô căn cứ về quyền tự do
tôn giáo được ghi nhận trong luật pháp về tôn giáo của Việt Nam, xuyên tạc rằng
các quy định về quyền tự do tôn giáo trong pháp luật Việt Nam là “hạn chế về
bản chất”, “đi ngược lại với các tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế và vi phạm một
cách có hệ thống tự do tín ngưỡng”.
Hai là, các
thế lực phản động, thù địch, trong đó có USCIRF, xuyên tạc rằng, cả Hiến pháp
và Luật Tín ngưỡng, tôn giáo của Việt Nam đều có những quy định nhằm hạn chế
quyền tự do tôn giáo. Theo đó, các lực lượng này cho rằng: Hiến pháp cũng quy
định sự tôn trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo, nhưng nó cho
phép các cơ quan chức năng hạn chế quyền con người, bao gồm cả quyền tự do tôn
giáo; Luật Tín ngưỡng, tôn giáo có các quy định tương tự cho phép hạn chế quyền
tự do tôn giáo.
Những
lập luận xấu, độc, nguy hiểm này là bất chấp an ninh quốc gia, trật tự công
cộng, an toàn xã hội, đạo đức xã hội và hạnh phúc của cộng đồng. Chúng hoàn
toàn không có cơ sở pháp lý, mang tính áp đặt của các thế lực phản động, thù
địch và của USCIRF đối với tự do tôn giáo ở Việt Nam.
Ba là, các luận điệu sai trái, thù địch nhìn nhận không đúng về
mô hình quản lý tôn giáo theo chế độ “đăng ký” của Việt Nam. Họ lập luận hàm hồ
rằng, Luật Tín ngưỡng, tôn giáo bắt các tôn giáo phải đăng ký, bao gồm: các
điều khoản mơ hồ cho phép tự do tôn giáo vì lợi ích an ninh quốc gia và đoàn
kết xã hội; đặt ra gánh nặng và yêu cầu phức tạp đối với các nhóm tôn giáo để
đăng ký với chính phủ; có những quy định sự kiểm soát đáng kể của chính phủ đối
với các hoạt động tôn giáo bằng những điều khoản hạn chế quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo, như duy trì một quy trình đăng ký và công nhận nhiều giai
đoạn cho các nhóm tôn giáo.
Bốn là, các
quan điểm sai trái, thù địch, luận điệu xuyên tạc về tình hình tự do tôn giáo ở
Việt Nam chủ yếu dựa vào một số hiện tượng, nhóm trái pháp luật mang danh nghĩa
tôn giáo, chưa được công nhận, có hiện tượng hoạt động vi phạm pháp luật để quy
kết Việt Nam “đàn áp tôn giáo”. Ví như: Nhóm bất hợp pháp Dương Văn Mình (Tây
Bắc), Hà Mòn (Tây Nguyên), Hội thánh Đức Chúa Trời Mẹ, Pháp luân công (không
được thừa nhận là hiện tượng tín ngưỡng, tôn giáo). Các hiện tượng (nhóm) đó
chưa đủ điều kiện để được đăng ký sinh hoạt tôn giáo tập trung hay công nhận tư
cách pháp nhân tôn giáo theo quy định của Luật Tín ngưỡng, tôn giáo (giáo lý,
giáo luật, lễ nghi, tôn chỉ, mục đích, điều lệ, tổ chức, nhân sự). Thậm chí có
một số nhóm lợi dụng hoạt động tôn giáo chống Nhà nước Việt Nam, như Văn phòng
Công lý và hòa bình (do một số giáo sĩ, tu sĩ cực đoan của tỉnh dòng Chúa Cứu
thế Việt Nam); nhóm Hội đồng Liên tôn (gồm một số giáo sĩ cực đoan thuộc 5 tôn
giáo tham gia: Công giáo, Tin lành, Phật giáo, Cao Đài, Phật giáo Hòa Hảo);
nhóm Liên đoàn dân chủ Công giáo Việt Nam; nhóm Phật giáo Việt Nam thống nhất;
nhóm Phật giáo Hòa Hảo thuần túy và Phật giáo Hòa Hảo truyền thống; nhóm Khối
Nhơn sanh (Cao Đài); nhóm Tin lành Đấng Christ, Tin lành Lutheran Việt Nam -
Hoa Kỳ (trong vùng đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên; nhóm Giê-sùa, Bà Cô
Dợ (Tin lành ở Tây Bắc).
Như
vậy, rõ ràng là những quan điểm của USCIRF về tình hình tôn giáo ở Việt Nam
hoàn toàn sai trái, phản ánh thiếu khách quan, thể hiện thái độ thù địch, đi
ngược lại với những tiến bộ về tự do tín ngưỡng tôn giáo mà Việt Nam đã nỗ lực
đạt được trong những năm qua.
phải xử nghiêm những tên xuyên tạc sự thật
Trả lờiXóa