Chủ tịch Hồ Chí Minh đã để lại một di sản cao quý là tấm gương sáng ngời phẩm chất đạo đức cao đẹp, suốt đời hy sinh phấn đấu cho đất nước được độc lập, phồn vinh, cho nhân dân được ấm no, tự do, hạnh phúc... Tuy nhiên trong giai đoạn hiện nay nhiều kẻ xấu luôn tìm mọi cách bôi nhọ nói xấu danh dự của Hồ Chủ tịch. Tôi xin viết bài viết này để mọi người thấy rõ hơn tình yêu thương bao la của Bác, cả cuộc đời vì nước, vì dân.
Sinh ra khi đất nước và nhân
dân ta bị áp bức và bóc lột tàn nhẫn. Câu hỏi: “Làm thế nào để cứu nước” đã sớm
được đặt ra trong trí óc người thiếu niên yêu nước. Năm 21 tuổi, Nguyễn Tất
Thành mới có điều kiện để thực hiện ước vọng đi sang phương Tây tìm con đường
giải phóng dân tộc và Người đã dốc hết tâm, lực vào học tập nghiên cứu lý luận
và thực tiễn để tìm lời giải cho một câu hỏi lớn: Làm thế nào để giành lại độc
lập cho đất nước, giải phóng nhân dân khỏi vòng nô lệ?
Vượt qua muôn trùng khó khăn, thử thách, Người đã hiến dâng trọn đời
mình cho dân tộc và cách mạng. Cho đến lúc phải từ biệt thế giới này, điều luyến
tiếc duy nhất của Người là: “…chỉ tiếc rằng không được phục vụ lâu hơn nữa, nhiều
hơn nữa”. Tâm nguyện và mục đích của Người chỉ có một: “Cả đời tôi chỉ có một mục
đích, là phấn đấu cho quyền lợi Tổ quốc và hạnh phúc của quốc dân”. Và: “Tôi chỉ
có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc
lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được
học hành”.
Chính ham muốn và mục đích duy nhất, hết sức cao đẹp đó đã tạo cho Người
một ý chí mãnh liệt, nghị lực kiên cường để: “Giàu sang không thể quyến rũ,
nghèo khó không thể chuyển lay, uy vũ không thể khuất phục”. Ý chí đó giúp Người
vượt qua mọi khổ ải, khó khăn, dẫn dắt nhân dân ta đến bến bờ hạnh phúc, vinh
quang.
Tấm gương trọn đời vì nước, vì dân
Chủ tịch Hồ Chí Minh thăm Bệnh xá Vân Đình, Hà Tây (tháng 4-1963). Người
căn dặn: “Lương y như từ mẫu”.
Trong suy nghĩ của Chủ tịch Hồ
Chí Minh, vận mệnh đất nước và vận mệnh nhân dân gắn bó chặt chẽ với nhau: Dân
ta phải giữ nước ta/ Dân là con nước, nước là mẹ chung.
Sau Tổng khởi nghĩa Tháng Tám 1945 thành công, Người đã sớm giáo dục
cán bộ thấm nhuần ý thức vì dân: “Chúng ta phải hiểu rằng, các cơ quan của
chính phủ từ toàn quốc cho đến các làng đều là công bộc của dân, nghĩa là để
gánh vác việc chung cho dân, chứ không phải để đè đầu dân như trong thời kỳ dưới
quyền thống trị của Pháp, Nhật.
Việc gì lợi cho dân ta phải hết sức làm.
Việc gì hại đến dân, ta phải hết sức tránh
Chúng ta phải yêu dân, kính dân thì dân mới yêu ta, kính ta”.
Sau Hiệp định Giơ-ne-vơ về chấm dứt chiến sự, lập lại hòa bình ở Đông
Dương (20-7-1954), Chủ tịch Hồ Chí Minh trăn trở và dành tâm trí cùng Trung
ương Đảng tìm con đường từng bước đi lên chủ nghĩa xã hội từ một đất nước còn
nghèo và nhiều năm có chiến tranh khốc liệt.
Tin tưởng vào sức mạnh vô địch của nhân dân, Người nói: “Dễ mười lần
không dân cũng chịu. Khó trăm lần dân liệu cũng xong”. Người nhắc nhở, từ người
lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước, đến mỗi cán bộ, đảng viên, đều phải nêu
cao tinh thần phục vụ, tinh thần trách nhiệm trước nhân dân, phải chăm lo đến đời
sống vật chất và tinh thần của nhân dân, vì: “Nếu nước độc lập mà dân không hưởng
hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng chẳng có nghĩa lý gì”. Người yêu cầu, để làm
tốt trách nhiệm “là người đầy tớ thật sự trung thành của nhân dân”, thì cán bộ
phải gần dân, hiểu nguyện vọng của dân, để kịp thời giúp đỡ và “giải quyết các
mắc mớ ở nơi dân”. Người đả phá quyết liệt những tư tưởng quan liêu, xa dân,
lên mặt “quan cách mạng”, cơ hội, cậy quyền thế, đè đầu, cỡi cổ nhân dân.
Trong con người Hồ Chí Minh có đầy đủ phẩm chất hội tụ của một lãnh tụ
thiên tài, đồng thời Người còn là hiện thân của một lãnh tụ kiểu mới của nhân
dân: Vĩ đại mà không cao xa; thanh cao mà lại vô cùng giản dị, gần gũi, thân
thiết, tin tưởng và gắn bó với quần chúng, hết lòng, hết sức chăm lo cho nhân
dân. Người thường xuyên giáo dục cán bộ phải nêu cao tinh thần phục vụ, tinh thần
trách nhiệm trước nhân dân, và chính bản thân Người là tấm gương tiêu biểu.
Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng, một học trò xuất sắc và là một cộng sự
thân thiết, gần gũi của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết: “…Đó là cuộc đời oanh liệt,
đầy gian khổ hy sinh, vô cùng cao thượng và phong phú, vô cùng trong sáng và đẹp
đẽ”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét