Tháng 5 về, là dịp toàn thể nhân dân khắp mọi
miền Tổ quốc cũng như bạn bè năm châu hướng về ngày kỷ niệm vô cùng đặc biệt -
kỷ niệm 132 năm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh với thoang thoảng hương sen,
bản thân tôi bồi hồi, da diết nhớ câu ca: “Tháp Mười đẹp nhất bông sen/Việt Nam
đẹp nhất có tên Bác Hồ”.
Từ Hồ Chí Minh tỏa ra một sự ấm áp, giản dị
đến lạ kỳ mà bất kỳ ai dù chỉ mới gặp một lần, hay những ai chưa từng vinh dự
được gặp, chỉ nghe và biết về Người qua những trang sách, lời kể. Sinh thời,
cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng từng nói: “Hồ Chí Minh cao mà không xa,
mới mà không lạ, lớn mà không làm ra vĩ đại, sáng chói mà không
choáng ngợp, gặp lần đầu mà như đã gặp từ lâu”.
Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu đã hiến trọn
cuộc đời mình cho dân tộc, cho đất nước Việt Nam. Công lao của Bác dành cho đất
nước là vô cùng to lớn. Vậy mà cuộc sống của Người giản dị, thanh bạch đến
không ngờ. Về thăm quê Bác, thấy các đồ dùng, vật dụng trong nhà như: Tấm phản
gỗ, chiếc võng gai, chiếc mâm bằng gỗ sơn đen, cái chạn bát bằng tre... trong
ngôi nhà đơn sơ ấy, tôi càng thấm thía cuộc đời của Bác thật giản dị, thanh
cao. Đúng như nhà thơ Tố Hữu đã từng viết: “Mong manh áo vải hồn muôn trượng/
Hơn tượng đồng phơi giữa lối mòn”. Chính sự giản dị và thanh cao ấy đã làm nên
một Anh hùng giải phóng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới, một nhà tư tưởng
lớn, vị “Cha già dân tộc”.
Hiếu Phạm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét