Lợi dụng vụ việc Công ty Việt Á nâng giá bộ
kít xét nghiệm để thu lợi bất chính trong bối cảnh đại dịch Covid – 19 đã và
đang tác động không nhỏ tới đời sống mọi mặt của nhân dân ta trong gần 02 năm
qua, các thế lực thù địch tăng cường các hoạt động chống phá hòng bôi nhọ, hạ
thấp uy tín của Đảng ta.
Trên các trang mạng xã hội, hàng loạt các bài
viết, videoclip được chúng dàn dựng và đăng tải với các luận điệu xuyên tạc,
bịa đặt, quy chụp, đổ mọi tội lỗi lên Đảng, quy kết tất cả là do Đảng Cộng sản
Việt Nam kém tài, vô dụng, kiểu như “Bóng dáng của Đảng từ trên xuống dưới ít
nhiều đều dính đến Việt Á”, hay “Nhờ vào thế lực nào mà Việt Á tự tin để hối lộ
bằng chuyển khoản?”. Thậm chí, chúng còn đưa ra các nhận định sặc mùi “thuyết
âm mưu” như “Có phải cựu Bộ trưởng Khoa học và Công nghệ Chu Ngọc Anh đạo diễn
vụ bộ xét nghiệm Việt Á?”, “Chu Ngọc Anh đứng sau sau vụ bộ xét nghiệm Việt
Á?”, hoặc là võ đoán, nói bừa “Sau vụ Việt Á, tình trạng quan chức kéo nhau đi
tù đông như trẩy hội”, rồi thì “Trong số những người này, bao nhiêu người là
đảng viên?”, hoặc là “Sau lưng những kẻ phạm tội bị bắt và chưa bị bắt đều có
bóng dáng của Đảng ta”!
Vậy thì, Đảng là gì? Đảng là tổ chức chính trị
của một giai cấp, gồm những người tiêu biểu nhất, có ý thức sâu sắc nhất về
quyền lợi giai cấp và đấu tranh cho quyền lợi của giai cấp đó. Điều lệ Đảng
khóa XI đã nêu “Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công
nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt
Nam; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động
và của dân tộc”. Vì là một tổ chức bao gồm rất nhiều thành viên như vậy nên
không thể tránh khỏi trong Đảng ta sẽ có một số đảng viên thoái hóa biến chất,
vi phạm kỷ luật Đảng. Trên một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài, trong một gia
đình còn có người thế này, người thế kia, huống hồ gì trong một tổ chức hơn 5,4
triệu đảng viên như Đảng Cộng sản Việt Nam. Vụ Việt Á hay tất cả những vụ án
khác có đảng viên của Đảng trực tiếp hay gián tiếp liên quan thì đó cũng chỉ là
thiểu số rất nhỏ, là những “con sâu làm rầu nồi canh” chứ không phải là toàn
thể đảng viên, càng không thể là Đảng ta. Vì vậy, không thể đánh đồng khái niệm
giữa thiểu số với toàn bộ, giữa hiện tượng với bản chất như bọn chúng đã và
đang làm. Luận điệu đó có lẽ chỉ có những kẻ cùng hội cùng thuyền với chúng
tung hô, cổ vũ mà thôi!
Trong thời kỳ mở cửa hội nhập quốc tế, công
nghiệp hóa hiện đại hóa như ngày nay, dưới tác động của mặt trái cơ chế thị
trường, việc đảng viên của Đảng vi phạm kỷ luật Đảng, pháp luật nhà nước để làm
những việc trái với luân thường đạo lý cũng là lẽ thường tình, tất nhiên. Khi
phần “con” lấn át phần “người”, khi đồng tiền làm mờ con mắt, làm tê liệt lý
trí thì những đảng viên đã thoái hóa biến chất vi phạm kỷ luật Đảng, pháp luật
nhà nước là chuyện đã được Đảng ta dự báo từ trước song không thể tránh được.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng dạy “Trước mặt quần chúng, không phải ta cứ viết
lên trán chữ hai chữ “cộng sản” mà ta được họ yêu mến. Quần chúng chỉ quý mến
những người có tư cách, đạo đức… Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày
hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn
được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào
chủ nghĩa cá nhân”. Bác cũng chỉ rõ “Một Đảng mà giấu giếm khuyết điểm của mình
là một Đảng hỏng”, vấn đề xây dựng và chỉnh đốn Đảng là công việc quan trọng,
thường xuyên của Đảng, Đảng ta không một phút giây nào lơ là, buông lỏng. Các
tác phẩm “Tự chỉ trích” của cố Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ những năm trước Cách
mạng tháng Tám, “Nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân” năm
1969 của Chủ tịch Hồ Chí Minh, “Những việc cần làm ngay” của cố Tổng Bí thư
Nguyễn Văn Linh giai đoạn 1987 – 1990 đến quan điểm “nhìn thẳng vào sự thật,
nói rõ sự thật, đánh giá đúng sự thật” thời kỳ đầu đổi mới của Đảng ta; rồi thì
Cuộc vận động xây dựng và chỉnh đốn Đảng do Hội nghị Trung ương 6 lần 2 khóa
VIII đề ra tới Nghị quyết Trung ương 4 các khóa XI, XII, XIII đã chứng minh cho
điều đó. Đảng ta không cho phép bất cứ đảng viên nào – từ Tổng Bí thư tới đảng
viên thường - được phép đứng ngoài, đứng trên Điều lệ Đảng để vi phạm pháp luật
nhà nước. Quy định 47, 37 về những điều đảng viên không được làm được coi như
“lằn ranh đỏ” đối với toàn thể đảng viên của Đảng, nếu vượt qua lằn ranh đó để
vi phạm pháp luật nhà nước thì không còn là đảng viên của Đảng, đều vị xử lý,
thậm chí xử lý hình sự tùy theo mức độ nặng nhẹ. Những năm qua, Đảng ta đã rất
quyết liệt xử lý cán bộ, đảng viên vi phạm theo phương châm, quan điểm “không
có ngoại lệ”, “không có vùng cấm”. Do đó, nói Đảng ta chống lưng, bao che, dung
túng cho đảng viên vi phạm kỷ luật Đảng, pháp luật nhà nước, rêu rao “Sau lưng
những kẻ phạm tội bị bắt và chưa bị bắt đều có bóng dáng của Đảng ta” là cách
nói bịa đặt, vu khống, quy chụp trỡ trẽn và trắng trợn!
Nếu Đảng Cộng sản Việt Nam bất tài, vô dụng
như chúng đã và đang rêu rao thì thử hỏi, đất nước Việt Nam chúng ta có được cơ
đồ, vị thế, uy tín quốc tế như hiện nay không? Nếu bọn chúng thực sự là những
kẻ có tài cán, đủ sức gánh vác thay trọng trách của Đảng Cộng sản Việt Nam thì
hà cớ gì chúng phải tha hương cầu thực, ăn chực nằm chờ, ăn bám quan thầy của
mình gần nửa thế kỷ qua?
Dân tộc Việt Nam vốn nổi tiếng thông minh, vì
vậy, nhân dân ta đủ nhận thức, đủ tỉnh táo để đánh giá đúng công lao của Đảng
và phân biệt được đâu là luận điệu xuyên tạc, chống phá. Theo đóm ăn tàn, té
nước theo mưa, mượn gió bẻ măng là bản chất của các thế lực thù địch, phản
động, là hành động bỉ ổi đến mức trơ trẽn của bọn chúng mà thôi./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét