Quân đội ra đời gắn với sự xuất hiện
của nhà nước. Đó là “sản phẩm của đấu tranh giai cấp không thể điều hòa”, là bộ
máy cưỡng bức đặc biệt của giai cấp bóc lột thống trị để quản lý xã hội theo
phương thức sản xuất, chế độ chính trị mà giai cấp đó tiêu biểu.
Bộ máy đó bao
gồm hệ thống quan lại, nhà tù, cảnh sát và quân đội. Quân đội của giai cấp bóc
lột thống trị không chỉ để bảo vệ độc lập dân tộc, mà còn để chống lại sự phản
kháng của các giai cấp bị áp bức trong nước, bảo vệ lợi ích giai cấp của nó.
Hơn nữa, nhà nước hùng mạnh cũng sử dụng quân đội để khuất phục, thôn tính các
quốc gia nhỏ yếu khác. Bản chất giai cấp,
mục tiêu chiến đấu và chức năng, nhiệm vụ của quân đội phụ thuộc bản
chất giai cấp, mục đích chính trị của nhà nước; không có quân đội phi giai cấp,
đứng ngoài chính trị.
Ở các nước tư bản thực hiện chế độ đa
đảng, quân đội thuộc cơ cấu nhà nước, trung lập với các đảng phái. Đây là một
cơ sở cho người ta đề xuất quan niệm “trung lập hóa” quân đội ta. Đúng là quân
đội ở các nước này trung lập với các đảng phái ở một mức độ nào đó, trong các cuộc
xung đột giữa các đảng phái của giai cấp thống trị. Nói ở mức độ nào đó, bởi
cũng không tránh khỏi việc quân đội đứng về một phía có thế lực mạnh hơn chống
lại thế lực yếu thế hơn. Về cơ bản và nhất quán thì quân đội ở các nước đó vẫn
là quân đội của giai cấp thống trị, dù chính quyền nhà nước được các đảng phái
thay nhau nắm giữ. V.I.Lênin khẳng định: “Hình thức thống trị của nhà nước có
thể khác nhau: tư bản biểu thị sức mạnh của nó bằng cách này ở nơi có hình thức
này hoặc bằng cách khác ở nơi có hình thức khác; nhưng thực ra thì chính quyền
vẫn ở trong tay tư bản…, dù là dưới chế độ cộng hòa dân chủ hay không; và thậm
chí chế độ cộng hòa càng dân chủ thì sự thống trị của chủ nghĩa tư bản càng tàn
bạo, càng vô liêm sĩ. Nước Mỹ là một trong những nước cộng hòa dân chủ nhất thế
giới, nhưng không ở đâu quyền lực của tư bản, quyền lực của một nhóm tỷ phú đối
với toàn thể xã hội lại biểu hiện một cách thô bạo… như ở Mỹ. Một khi đã xuất
hiện, thì tư bản thống trị toàn xã hội và không một chế độ cộng hòa dân chủ
nào, không một luật bầu cử nào có thể thay đổi được tình trạng đó”. Do đó, dù
là “chủ nghĩa tư bản đã văn minh hóa, không còn là chủ nghĩa tư bản dã man ngày
xưa”, dù là với chế độ đa nguyên, đa đảng thì cơ sở xã hội của các nhà nước tư
sản cũng chỉ có một giai cấp đang thống trị đất nước; quân đội chỉ mang bản
chất giai cấp của giai cấp thống trị cầm quyền.
Ở nước ta, trong cuộc đấu tranh lâu
dài gian khổ của toàn dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, các
lực lượng vũ trang quần chúng cách mạng ra đời, phát triển từ thấp lên cao, từ
“tự vệ đội” đến “Cứu quốc quân” rồi “Giải phóng quân”. Chỉ thị thành lập Đội
Việt Nam
tuyên truyền giải phóng quân nêu phương châm hoạt động cho đội “dựa vào dân,
kết hợp quân sự và chính trị, nhưng chính trị trọng hơn quân sự, vận dụng lối
đánh du kích nhanh chóng, bí mật, bất ngờ. Đội Việt Nam
tuyên truyền giải phóng quân lúc đầu tuy còn nhỏ, nhưng là khởi điểm của giải
phóng quân, nó có thể đi suốt từ Nam
chí Bắc, khắp đất nước Việt Nam
chúng ta”. Sau Cách mạng tháng Tám, các tổ chức lực lượng vũ trang cách mạng
với Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân làm nòng cốt được tổ chức lại
thành Quân đội quốc gia của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, với tên gọi lúc đầu
là Giải phóng quân, rồi Vệ quốc quân và tiếp sau là Quân đội nhân dân như hiện
nay.
Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản
Việt Nam đã sáng lập và lãnh đạo quân đội từ những tổ chức tiền thân của nó cho
đến ngày nay, trải qua bao thác ghềnh của cách mạng, giành từ thắng lợi này đến
thắng lợi khác, đang vững vàng thực hiện chức năng, nhiệm vụ xây dưng và bảo vệ
Tổ quốc xã hội chủ nghĩa. Đó là cơ sở của tính tất yếu Quân đội nhân dân Việt
Nam mang bản chất giai cấp của Đảng Cộng sản Việt Nam, tức là bản chất giai cấp
công nhân, thể hiện ở việc xây dựng và mọi hoạt động chiến đấu, công tác trên
cơ sở giác ngộ chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Từ lý tưởng cách
mạng, ý chí chiến đấu đến đường lối và khoa học, nghệ thuật quân sự đều thấm
nhuần thế giới quan, nhân sinh quan và phương pháp luận của hệ tư tưởng của
giai cấp công nhân.
Từ những luận cứ trên, không thể phủ nhận tính giai
cấp của quân đội và cũng không thể phủ nhận bản chất giai cấp công nhân của
quân đội ta. Phủ nhận vai trò của chủ nghĩa Mác - Lênin, hệ tư tưởng của giai
cấp công nhân là một hành vi “phi lịch sử”. Quan niệm “phi chính trị hóa”,
“trung lập hóa” quân đội không có căn cứ thực tế và khoa học, thực ra chỉ phục
vụ cho mưu đồ chính trị đối lập với chế độ xã hội chủ nghĩa, với Đảng Cộng sản
Việt Nam của các thế lực thù địch.
Trước những luận điệu sai trái của các thế lực thù địch nhằm chống phá Đảng và Nhà nước ta; chúng ta cần bình tĩnh xem xét và xử lý thông tin chuẩn xác, tránh mắc mưu của chúng.
Trả lờiXóa