KHÔNG BAO GIỜ CÓ “QUÂN ĐỘI TRUNG LẬP”, “ĐỨNG NGOÀI CHÍNH TRỊ”
Hiện nay, các thế lực thù địch
đang tập trung chống phá ta trên lĩnh vực chính trị tư tưởng, trong đó có luận
điệu phi lý “Quân đội phải trung lập, đứng ngoài chính trị”; “quân đội
phải trung thành với Tổ quốc và nhân dân chứ không phải trung thành với bất kỳ
tổ chức nào”. Xét cả trên phương diện lý luận lẫn thực tiễn, quan điểm trên là
vô chính trị, phản khoa học, lừa bịp nhằm vô hiệu hóa quân đội cách mạng, làm
lạc hướng quân đội, phục vụ các thế lực thù địch chống chủ nghĩa xã hội.
Thực tiễn tổ chức và hoạt động của quân đội trong lịch sử nhân loại đã
khẳng định: Không có quân đội trung lập, đứng ngoài chính trị!
K.Clausewitz - nhà lý luận quân sự tư sản của nước Phổ đã khái quát luận
điểm: “Chiến tranh là sự kế tục của chính trị”.
Xét về bản chất, quân đội bao giờ cũng là công cụ bạo lực, phục vụ cho
mục đích chính trị của một giai cấp, nhà nước nhất định.
Do vậy, không có và không bao giờ có quân đội “trung lập về chính trị”, “đứng
ngoài chính trị”, “phi giai cấp”. Tính chất chính trị của quân đội thể hiện tập
trung và rõ nét ở mục tiêu chiến đấu, tổ chức lực lượng, cơ chế lãnh đạo, chỉ
đạo và chức năng, nhiệm vụ của quân đội; phụ thuộc vào quan điểm, đường lối
chính trị của giai cấp, nhà nước, đảng chính trị tổ chức ra quân đội. Với tư
cách là một tổ chức của nhà nước, do nhà nước xây dựng, nên quân đội bao giờ
cũng mang bản chất giai cấp của nhà nước; “Bản chất giai cấp của nhà nước như
thế nào thì quân đội - người bảo vệ lợi ích của nó như thế ấy”. C.Mác và
Ph.Ăngghen đã khẳng định rằng, quân đội của bất cứ nhà nước bóc lột nào cũng
đều là công cụ bạo lực chủ yếu để bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị, để đàn
áp, áp bức những người lao động, để thực hiện chính sách cai trị của mình.
Khẳng định bản chất giai cấp của quân đội kiểu mới - quân đội của giai
cấp vô sản, V.I.Lênin viết: “Quân đội chúng ta là quân đội giai cấp chống lại
giai cấp tư sản”. V.I.Lênin vạch rõ bản chất, vai trò của quân đội tư sản “là
công cụ vững chắc nhất để duy trì chế độ cũ, là thành trì kiên cố nhất để bảo
vệ trật tự tư sản và sự thống trị của tư bản”.
Về bản chất chính trị của quân đội, V.I.Lênin khẳng định: “Hiện nay, cũng
như trước kia và sau này, quân đội sẽ không bao giờ có thể trung lập được”.
V.I.Lênin đã phê phán quan điểm về sự “trung lập hóa” chính trị, “phi chính
trị” hóa quân đội của các chính trị gia tư sản. Người cho rằng, đó là điều bịa
đặt hèn hạ và dối trá. V.I.Lênin vạch rõ: “Quân đội không thể và không nên
trung lập. Không lôi kéo quân đội vào chính trị - đó là khẩu hiệu của bọn tôi
tớ giả nhân giả nghĩa của giai cấp tư sản và của chế độ Nga hoàng, bọn này
trong thực tế bao giờ cũng lôi kéo quân đội vào chính trị phản động”. Lịch sử
xây dựng quân đội của các nước trên thế giới cho thấy, trong bất kỳ xã hội nào,
mọi giai cấp cầm quyền và nhà nước của nó đều quan tâm xây dựng quân đội về
chính trị, nhằm bảo đảm cho quân đội luôn trung thành và phục vụ lợi ích của
giai cấp và nhà nước đã sinh ra và nuôi dưỡng nó. Luận điểm “phi chính trị hóa”
quân đội, “quân đội trung lập”, trả quân đội về cho nhà nước,… thực chất là đòi
phi chính trị của Đảng Cộng sản, làm cho quân đội thoát ly khỏi sự lãnh đạo của
Đảng Cộng sản, xa rời chính trị vô sản để từng bước du nhập chính trị tư sản,
làm cho quân đội trở thành công cụ bảo vệ lợi ích tư sản, phản bội lại lợi ích
của giai cấp công nhân, chống lại nhân dân. Thực chất của “Phi chính
trị hóa” quân đội là một mũi tiến công chủ yếu nhằm vô hiệu hóa quân đội, làm
cho quân đội xã hội chủ nghĩa mất phương hướng, rơi vào quỹ đạo chính trị phản
động mà các thế lực tư bản, đế quốc đã thực hiện đối với quân đội các nước xã
hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu trước đây.
Quân đội chỉ mang bản chất của một giai cấp - giai cấp thống trị chi phối
quyền lực nhà nước và tổ chức, nuôi dưỡng sử dụng quân đội đó. Không bao giờ và
không ở đâu có nhà nước “siêu giai cấp”, có “quân đội phi giai cấp”.
Theo V.I.Lênin nguyên tắc căn bản nhất trong những
nguyên tắc xây dựng quân đội kiểu mới là: Đảng Cộng sản phải lãnh đạo
chặt chẽ quân đội về mọi mặt, trong mọi tình huống. Sự lãnh đạo đó là tất
yếu khách quan, là một quy luật nhằm làm cho quân đội tuyệt đối trung thành với
Đảng Cộng sản, với giai cấp công nhân, giữ vững bản chất công nhân, sẵn sàng
chiến đấu hy sinh vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã vận dụng sáng tạo lý luận
của V.I.Lênin về quân đội kiểu mới, quân đội công nông, sáng lập ra quân đội
kiểu mới của dân tộc ta. Người đặc biệt coi trọng nhân tố chính trị trong xây
dựng quân đội: “quân sự mà không có chính trị như cây không có gốc, vô dụng lại
có hại”. Chủ tịch Hồ Chí Minh đặt lên hàng đầu vấn đề xây dựng quân đội về
chính trị. Theo Người, “Quân đội ta có sức mạnh vô địch, vì nó là một quân đội
nhân dân, do Đảng ta xây dựng, Đảng ta lãnh đạo và giáo dục”. Hồ Chí Minh
thường xuyên yêu cầu phải tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, coi
đó là nguyên tắc bất di bất dịch để giữ vững và không ngừng phát huy bản chất
cách mạng của Quân đội nhân dân Việt
Đối với mỗi quốc gia, dân tộc, tổ chức và hoạt động của quân đội có những
đặc điểm riêng gắn với điều kiện lịch sử - cụ thể, song đều tuân theo quy luật
“quân sự phục tùng chính trị”.
Trong thế giới đương đại, quan điểm “quân đội phải trung lập, đứng ngoài
chính trị” thường xuất hiện ở các nước có cấu trúc đa nguyên chính trị, đa đảng
đối lập, nhất là khi sự tranh giành quyền lực giữa các đảng phái chính trị diễn
ra gay gắt, dẫn đến khủng hoảng chính trị. Tuy vậy, trong thực tế, bất cứ đảng
chính trị cầm quyền nào cũng tìm mọi cách để nắm quân đội, tìm sự hậu thuẫn từ
quân đội. Điều đó có thể thấy rõ ở Thái Lan. Chính phủ và các đảng phái chính
trị ở nước này đều ra sức tranh thủ sự ủng hộ về chính trị của quân đội.
Trong nền chính trị với cấu trúc lưỡng đảng ở Mỹ,
quân đội Mỹ không hề đứng ngoài chính trị. Chỉ tính từ năm 1990 đến nay, quân
đội Mỹ đã liên tục can dự vào đời sống chính trị của các nước và các khu vực,
kể cả tiến hành chiến tranh để can thiệp vào tình hình chính trị ở các nước và
các khu vực, như Chiến tranh vùng Vịnh năm 1991, chiến tranh ở Nam Tư năm 1999,
chiến tranh ở Ápganixtan năm 2001, chiến tranh ở Irắc năm 2003, ở Libya những
năm gần đây…; kích động làn sóng “Mùa xuân Ảrập” dẫn đến biến động chính trị ở
khu vực Bắc Phi - Trung Đông từ năm 2010 đến nay. Như vậy, không thể nói
quân đội Mỹ đứng ngoài chính trị.
Lịch sử cách mạng thế giới cũng đã chứng minh, sự sụp đổ chủ nghĩa xã hội
hiện thực ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu vào những năm 80 và 90
thế kỷ XX là do việc xóa bỏ quy định của hiến pháp về vai trò lãnh đạo nhà
nước, lãnh đạo xã hội, lãnh đạo quân đội của Đảng Cộng sản, thực hiện đa nguyên
chính trị, đa đảng đối lập, phi chính trị hóa quân đội. Do “phi chính trị hóa”
quân đội, thực chất là phi chính trị mang bản chất giai cấp công nhân, bản chất
cách mạng của quân đội nên quân đội ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở
Đông Âu trước đây đã mất sức chiến đấu và không còn là quân đội cách mạng, quân
đội kiểu mới của giai cấp công nhân.
Thực tiễn cho thấy, ở những nước có sự tồn tại của nhiều đảng phái chính
trị, thực hiện cái gọi là “phi chính trị hóa”quân đội, đang phải đối mặt với
tình trạng mâu thuẫn, xung đột, bất ổn chính trị - xã hội gia tăng. Quân đội ở
các nước này gặp phải không ít trở ngại trong việc duy trì sự đoàn kết, thống
nhất nội bộ, tăng cường tiềm lực và sức mạnh quốc phòng - an ninh, bảo đảm trật
tự, an toàn xã hội.
Quân đội nhân dân Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức, lãnh đạo,
giáo dục và rèn luyện, mang bản chất cách mạng của giai cấp công nhân; đồng
thời; có tính nhân dân và tính dân tộc sâu sắc, là lực lượng chính trị, lực
lượng chiến đấu trung thành và tin cậy của Đảng, Nhà nước và nhân dân. Tính
chất chính trị của Quân đội nhân dân Việt Nam thể hiện ở lý tưởng chiến đấu vì
độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, vì hạnh phúc của nhân dân; ở sự trung
thành tuyệt đối với Tổ quốc, với Đảng, Nhà nước xã hội chủ nghĩa và gắn bó máu
thịt với nhân dân; ở cơ chế lãnh đạo, chỉ huy thực hiện nguyên tắc Đảng lãnh
đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với quân đội.
Hơn bảy mươi năm qua, dưới sự lãnh đạo tuyệt đối,
trực tiếp về mọi mặt của Đảng, được Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta trực tiếp
tổ chức, giáo dục, rèn luyện, Quân đội nhân dân Việt Nam đã không ngừng trưởng
thành và đã thực sự trở thành lực lượng chính trị - vũ trang hùng mạnh, trung
thành, tin cậy của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta. Quân đội ta luôn tuyệt đối
trung thành với Tổ quốc, với Đảng và nhân dân, chiến đấu mưu trí, anh dũng,
kiên cường; đoàn kết và đồng cam cộng khổ với nhân dân, hoàn thành tốt mọi
nhiệm vụ. Nhờ có chính trị vững mạnh mà quân đội ta không ngừng trưởng thành và
lớn mạnh như ngày nay. Thực tiễn cách mạng chứng minh rằng, sự lãnh đạo của
Đảng là nhân tố quyết định sự vững mạnh về chính trị của quân đội ta. Quân đội
nhân dân Việt
Trong thời kỳ mới, trước tình hình chính trị thế giới và trong nước có nhiều
diễn biến phức tạp, Đảng Cộng sản Việt Nam chủ trương tiếp tục xây dựng quân
đội vững mạnh về chính trị, nâng cao chất lượng tổng hợp và sức mạnh chiến đấu
của quân đội. Quân đội luôn vững vàng, tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, với
Đảng và nhân dân, phát huy bản chất cách mạng, truyền thống tốt đẹp, luôn khắc
phục khó khăn, hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ, xứng đáng là lực lượng chính
trị, là công cụ bạo lực sắc bén tin cậy của Đảng, Nhà nước và nhân dân. Vì thế,
mỗi chúng ta cần phải thống nhất về nhận thức đó là để xây dựng Quân đội vững
mạnh về chính trị, thực sự trở thành lực lượng chính trị, lực lượng chiến đấu
tin cậy, tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, với Đảng và nhân dân, phải thường
xuyên giữ vững, tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng với quân đội. Xa rời nguyên tắc
đó, quân đội sẽ mất sức chiến đấu, không còn là quân đội cách mạng của giai cấp
công nhân, của nhân dân lao động.
Các thế lực thù địch rất điên cuồng chống phá Việt Nam; chúng dùng mọi thủ đoạn để chống phá; chúng ta phải hết sức tỉnh táo trước luận điệu sai trái của kẻ thù để không bị mắc bẫy của chúng.
Trả lờiXóa