ĐẨY MẠNH CUỘC ĐẤU TRANH TƯ TƯỞNG
- LÝ LUẬN
GÓP PHẦN PHÁT TRIỂN NỀN VĂN HOÁ TIÊN TIẾN,
ĐẬM ĐÀ BẢN
SẮC DÂN TỘC
Hữu Thanh
Ngày 24/11, Hội
nghị Văn hóa toàn quốc được tổ chức nhằm triển khai thực hiện Nghị quyết Đại
hội XIII của Đảng trong công tác văn hóa, văn nghệ; kết quả xây dựng văn hóa,
con người Việt Nam. Như vậy là 75 năm sau Hội
nghị Văn hóa toàn quốc lần thứ nhất (24/11/1946), Hội nghị Văn hóa toàn quốc
năm 2021 có ý nghĩa rất quan trọng, nhằm khơi dậy khát vọng của toàn dân tộc để
bước sang một thời kỳ mới, tập trung phát triển nhanh và bền vững đất nước.
Tuy nhiên, sau Hội nghị Văn
hóa toàn quốc, các đối tượng cơ hội chính trị, phản động phát tán nhiều bài
viết trên các trang mạng phản động. Ngày 25/11/2021, trên mạng blog Việt Nam Thời Báo, đối tượng Hồng Dân tán
phát bài ”Manh nha chủ nghĩa xét lại?”; ngày 29/112021, trên trang blog Việt
Tân, đối tượng Phạm Nhật Bình tán phát bài ”Phát triển giá trị văn hóa để làm
gì?”; ngày 29/11/2021, trên trang blog Bauxite Việt Nam, đối tượng Nguyễn Đình Cống
tán phát bài ”Vài điều về chấn hưng văn hóa”... nội dung xuyên tạc bài phát
biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Do đó, cần phải đẩy mạnh cuộc đấu tranh tư tưởng, lý luận góp phần phát triển nền văn
hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc.
Hội nghị Văn
hóa toàn quốc lần này đã đánh giá việc triển khai đường lối, chủ trương, các
nghị quyết, chỉ thị, kết luận của Đảng về công tác văn hóa, văn nghệ thời gian
qua; Kết quả xây dựng văn hóa, con người Việt Nam sau 35 năm thực hiện công
cuộc đổi mới đất nước và đề ra phương hướng, nhiệm vụ trọng tâm công tác văn
hóa, văn nghệ trong giai đoạn 2021-2026, tầm nhìn đến năm 2045.
Hội nghị là
diễn đàn để lắng nghe và là dịp cổ vũ, động viên các các nhà văn hóa, trí thức,
văn nghệ sĩ tiếp tục phát huy tinh thần đoàn kết, thống nhất trong ý chí, hành
động; Liên kết các lực lượng làm công tác văn hóa, văn nghệ trong và ngoài nước
tạo thành một mặt trận đồng lòng, dốc sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ Nhân dân;
Khơi dậy khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc; Phát huy ý chí và
sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, kết hợp với sức mạnh thời đại, triển khai
thắng lợi Nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng.
Để thực hiện
các chủ trương, nhiệm vụ của Đảng, Đảng và Nhà nước ta đã tổ chức nhiều hội
nghị toàn quốc với những chủ đề khác nhau. Hội nghị toàn quốc về văn hoá là sự
kiện thu hút sự quan tâm, chú ý không chỉ của những người trong lĩnh vực văn
hóa mà còn thu hút sự quan tâm của toàn xã hội. Điều đó, tự nó nói lên tính
thời sự, tầm quan trọng của vấn đề xây dựng văn hóa, con người Việt Nam đang
đặt ra những vấn đề cấp thiết mà xã hội kỳ vọng.
Nghị quyết
Đại hội Đảng cũng như các Nghị quyết chuyên đề, đặc biệt là Nghị quyết Trung
ương 5 (khóa VIII) về “Xây dựng và phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến,
đậm đà bản sắc dân tộc”, các bài nói, bài viết của Chủ tịch Hồ Chí Minh và các
đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước đều luôn nhấn mạnh vị trí, vai trò của văn
hoá; của việc xây dựng, phát triển văn hóa, con người Việt Nam. Văn hóa là nền
tảng tinh thần của xã hội, là sức mạnh nội sinh, là động lực xây dựng và bảo vệ
tổ quốc. Bác Hồ nói: “Văn hóa soi đường cho quốc dân đi”, khó có cách diễn đạt
nào hay hơn để nói về vị trí, vai trò, tầm quan trọng của văn hóa.
Để xây dựng và phát triển đất nước với mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân
chủ, công bằng, văn minh, chúng ta nhất định phải dựa vào, phải phát huy nguồn
lực tiềm tàng vốn có - nguồn lực nội sinh văn hóa, con người Việt Nam. Trong
phạm vi bài viết, tôi xin được tập trung làm rõ vấn đề: “Đẩy mạnh cuộc đấu tranh tư tưởng, lý luận góp phần phát triển nền văn
hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc”.
Với cách nhìn tổng thể và khái quát,
có thể thấy văn hoá vừa thể hiện ở bình diện rộng, vừa thể hiện ở chiều sâu,
tầm cao các giá trị mang ý nghĩa sáng tạo và nhân văn mà con người đạt được -
những giá trị không chỉ có ý nghĩa đối với một dân tộc riêng biệt, mà ngày càng
có ý nghĩa phổ quát trong phạm vi đời sống văn hoá toàn nhân loại. Hội nhập
quốc tế hiện nay đang làm cho đời sống văn hoá của đất nước không chỉ có những
giá trị văn hoá theo hệ tiêu chí chân, thiện, mỹ truyền thống của dân tộc, mà
còn vô số văn hoá phẩm của các dân tộc khác đã, đang và sẽ thâm nhập vào mọi
phương diện của đời sống xã hội. Đó là xu thế khách quan. Tuy nhiên, sự thâm
nhập ấy luôn luôn hàm chứa cả khả năng thẩm lậu của các phản giá trị, phản văn
hoá nếu chúng ta không chủ động kiểm soát, ngăn chặn được. Hơn nữa, cuộc đấu
tranh giai cấp, đấu tranh dân tộc vẫn diễn ra gay go, quyết liệt, phức tạp với
nhiều sắc thái mới, nhất là trên lĩnh vực văn hoá. Do vậy, để phát triển nền
văn hoá Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, cùng với việc không ngừng
phát triển những giá trị văn hoá truyền thống tốt đẹp để tạo sức mạnh nội sinh
của nền văn hoá, chúng ta cần chủ động định hướng sự tiếp nhận những tinh hoa
văn hoá từ bên ngoài để vừa làm giàu cho nền văn hoá Việt Nam hiện đại, vừa chủ
động ngăn chặn những cạm bẫy "diễn biến hoà bình" của địch về lĩnh
vực văn hoá..
Quá trình đó không thể không gắn liền với cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận trực
diện trên lĩnh vực văn hoá. Việc xây dựng nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản
sắc dân tộc hiện nay sẽ trở nên thiếu toàn diện, triệt để và khả thi nếu không
đi đôi với đấu tranh, lọc bỏ những yếu tố phản văn hoá. Hơn nữa, giữ vững trận
địa tư tưởng - lý luận đang là vấn đề có ý nghĩa sống còn đối với sự nghiệp đổi
mới đất nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa và để thực hiện mục tiêu này không thể làm ngơ trước sự tồn tại và hoành hành của các yếu tố phản văn
hoá.
Trong quá trình xây dựng nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, có
lúc văn hoá bị xem nhẹ, bị bó hẹp trong văn hoá tinh thần, hẹp hơn nữa - chỉ là
văn học nghệ thuật. Thậm chí, ngay cả đối với văn học nghệ thuật thì chức năng
xã hội của nó cũng chưa được nhận thức đầy đủ, sâu sắc. Cuộc đấu tranh nhằm khẳng
định các chân giá trị và lọc bỏ những phản giá trị vẫn đang tiếp tục diễn ra
gay go, phức tạp. Trong một bộ phận nhân dân, đặc biệt là lớp trẻ, một số giá
trị văn hoá truyền thống chưa được coi trọng. Tác động của mặt trái cơ chế thị
trường làm cho các quan hệ văn hoá có những biến dạng như: thiếu gắn bó, hoà đồng
trong quan hệ giữa người với người, giữa con người với tổ chức, giữa các cộng đồng
văn hoá; chạy theo lợi ích kinh tế, coi nhẹ quan hệ tình nghĩa; đánh giá con
người không theo phẩm chất và năng lực thực sự. Một số hoạt động văn hoá chưa
thật thiết thực phục vụ đời sống của quần chúng nhân dân, cho xây dựng con người
và cộng đồng. Các thiết chế văn hoá thiếu đồng bộ, cơ sở vật chất - văn hoá
chưa được quan tâm đầu tư thích đáng, chưa khai thác sử dụng hợp lý và phát huy
tác dụng tích cực trong đời sống xã hội. Ở một số nơi, vẫn còn tình trạng coi
xây dựng văn hoá chỉ là phong trào "bề nổi", vô thưởng vô phạt, công
tác tuyên truyền, giáo dục về văn hoá được tiến hành chiếu lệ, hời hợt. Thậm
chí, có hiện tượng lợi dụng sự phát triển nhảy vọt về nhu cầu văn hoá của nhân
dân để kiếm lời bất chính...
Trong những nguyên nhân dẫn đến thực trạng ấy, có nguyên nhân rất quan trọng
từ những mặt còn bất cập của cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận. Bởi lẽ, để kết
hợp chặt chẽ giữa xây và chống trong phát triển nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản
sắc dân tộc, trước hết phải có nhận thức đúng, mà để có nhận thức đúng thì phải
làm cho nền tảng tư tưởng - lý luận khoa
học chiến thắng những thuyết lý phản khoa học.
Trong thời đại hiện nay, do sự phát triển nhanh chóng của đời sống văn hoá,
sự bùng nổ của cách mạng khoa học và công nghệ hiện đại, cũng như quá trình
chuyên sâu hoá và liên ngành hoá của các khoa học đã làm cho lý luận văn hoá có
những phát triển mới; khách thể nghiên cứu của lý luận văn hoá hiện đại ngày
càng được mở rộng; nhiều ngành khoa học lấy văn hoá làm khách thể nghiên cứu do
có sự xâm nhập lẫn nhau ngày càng sâu sắc giữa văn hoá và các phương diện khác
của đời sống xã hội. Dù vậy, lý luận văn hoá Việt Nam vẫn in đậm dấu ấn giai cấp
của giai cấp công nhân. Cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận trên lĩnh vực văn hoá
ở nước ta không những vẫn là một hình thức của cuộc đấu tranh giai cấp, cùng với
đấu tranh chính trị, đấu tranh kinh tế… tạo thành sức mạnh tổng hợp cho xây dựng
và bảo vệ Tổ quốc, giữ vững trận địa chính trị tư tưởng của Đảng, đấu tranh chống
các phản giá trị đang ẩn náu trong đời sống văn hoá của ta hiện nay, mà còn có
nhiệm vụ đấu tranh trực diện bằng vũ khí tư tưởng - lý luận.
Thời gian gần đây, dưới tác động của toàn cầu hoá và sự phát triển mạnh mẽ
của cách mạng khoa học công nghệ, nhất là cuộc cách mạng công nghiệp 4.0, có một
số ý kiến ra sức ca ngợi các lý thuyết phát triển của giới nghiên cứu phương
Tây, coi đó là hình mẫu lý tưởng để áp dụng vào nước ta. Song họ không thấy được
rằng, hầu như tất cả các lý thuyết đó, kể cả những lý thuyết về kết hợp văn hoá
và phát triển, đều chỉ nhấn mạnh vào các yếu tố kỹ thuật của sự tăng trưởng
kinh tế mà không chú ý đến nhân tố xã hội, nhân tố con người. Hơn nữa, do xuất
phát từ quan điểm xã hội "duy kỹ" nên hầu hết các lý thuyết đó đều
cho rằng tăng trưởng kinh tế và công bằng xã hội là hai “mục tiêu” mâu thuẫn
nhau, không thể dung hoà; quan niệm văn hoá
là lĩnh vực phi sản xuất, đứng ngoài kinh tế, chỉ là "cái bóng phản chiếu",
là kết quả "thăng hoa" của kinh tế, là "gia vị" cuộc sống.
Họ quy kết thái độ của Nhà nước đối với văn hoá chỉ là chính sách xã hội, cho
nên sự quan tâm đến văn hoá chẳng qua chỉ là sự quan tâm có tính chất "từ
thiện". Cũng có nhiều người coi văn hoá chỉ là sản phẩm thuần tuý thuộc hệ
giá trị tinh thần, cho nên nếu có chấp nhận văn hoá như là động lực phát triển
kinh tế thì cũng chỉ là sự tác động trở lại của "tính thứ hai" đến
"tính thứ nhất", dù họ vẫn phải thừa nhận đó là sự tác động rất tích
cực, năng động.
Những quan niệm nói trên tuy có phản ánh được phần nào bức tranh toàn cảnh
của những mâu thuẫn, bức xúc giữa tăng trưởng kinh tế với xây dựng văn hoá ở
các nước phát triển, song về cơ bản đều thiếu cơ sở khoa học, nhìn nhận văn hoá
chưa toàn diện. Mặc dù khoa học, kỹ thuật và công nghệ trên thực tế đã trở
thành động lực thúc đẩy kinh tế - xã hội phát triển, song do nhận thức phiến diện
về văn hoá, không hiểu đúng về vai trò của văn hoá trong phát triển kinh tế -
xã hội nên khoa học công nghệ nằm trong tay những nhà tài phiệt đã tạo nên những
hậu quả hết sức nghiêm trọng. Về môi trường, đó là sự cạn kiệt tài nguyên thiên
nhiên, thủng tầng ôzôn, mưa axit, hiệu ứng nhà kính, sa mạc hoá, nạn phá rừng,
rác thải và phế liệu độc hại làm ô nhiễm đất, nguồn nước, đại dương và cả không
gian... Về xã hội, đó là nạn thất nghiệp, tội ác và bạo lực lan tràn; hệ thống
giá trị và chuẩn mực xã hội bị đảo lộn; tâm lý tiêu thụ, thực dụng, sùng bái tiền
tài, quyền lực thấm sâu vào từng tế bào xã hội. Việc tìm kiếm một mô hình mới của những lý thuyết gia tư sản
đã tính đến chiều cạnh văn hoá của sự phát triển và đưa vào đó cái "trục"
nhân văn thì vẫn không thoát khỏi thiên kiến giai cấp, nhất là xu thế đồng nhất
tăng trưởng kinh tế với phát triển. Điều đó là sai lệch và sớm muộn sẽ đưa tới
những thảm hoạ.
Để tiếp thu một cách chọn lọc những hạt nhân hợp lý của
các lý thuyết phát triển đương đại, cần có cái nhìn phê phán trên cơ sở khoa
học. Chỉ có đứng vững trên lập trường thế giới quan duy vật và phương pháp luận
biện chứng, chúng ta mới có công cụ nhận thức vĩ đại để xây dựng lý luận khoa
học về triết học văn hoá, xã hội học văn hoá, nhân học văn hoá, đạo đức học văn
hoá..., cũng như phát triển thực tiễn đúng hướng về văn hoá chính trị, văn hoá
kinh tế, văn hoá tổ chức xã hội, văn hoá nghệ thuật, văn hoá ứng xử, giao tiếp,
văn hoá quân sự... Chính vì vậy, để phát triển nền văn hoá tiên tiến, đậm đà
bản sắc dân tộc hiện nay, cuộc đấu tranh trên mặt trận lý luận văn hoá, nhất là
đấu tranh chống những quan điểm lệch lạc và phản động, phải đứng vững trên nền
tảng tư tưởng của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đường lối,
quan điểm của Đảng ta về văn hoá và xây dựng nền văn hoá.
Cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận cần tập
trung khẳng định rằng, quần chúng nhân dân không chỉ là người hưởng thụ thành
quả văn hoá mà còn là chủ thể tích cực của quá trình sáng tạo văn hoá.
Không thể phủ nhận rằng, trong di sản văn hoá dân tộc Việt Nam, có không ít những
giá trị mà dân tộc ta đã tiếp biến được từ các nền văn hoá khác trong quá trình
giao lưu văn hoá. Nhưng cái bản sắc văn hoá độc đáo mang hồn dân tộc - cái
"bộ gien" di truyền về mặt văn hoá của dòng giống "con Lạc, cháu
Hồng" mà các thế hệ hôm nay có được - là do chính bàn tay, khối óc của tổ
tiên ta sáng tạo nên. Để xây dựng nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc
hiện nay, phải hết sức coi trọng việc khơi dậy niềm tự hào và ý thức kế thừa những
di sản văn hoá quý báu ấy - sự kế thừa hết sức sáng tạo, nếu không muốn tự mình
rơi vào căn bệnh thủ cựu: hoặc bê nguyên xi "cái cổ truyền", hoặc
"nệ cổ" vô lối. Kế thừa văn hoá phải gắn với đổi mới văn hoá và phát
triển văn hoá thì mới làm cho nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc thể
hiện đầy đủ bản chất sáng tạo và nhân văn của văn hoá. Có đẩy mạnh cuộc đấu
tranh tư tưởng - lý luận trên lĩnh vực văn hoá, chúng ta mới khắc phục được những
nhận thức lệch lạc, coi nhẹ vai trò chủ thể sáng tạo văn hoá của quần chúng
nhân dân, cũng như bác bỏ những mưu toan hòng nhân danh sáng tạo văn hoá để phủ
nhận bản sắc văn hoá truyền thống dân tộc, phủ nhận vai trò nền tảng của các di
sản văn hoá dân tộc.
Đấu tranh tư tưởng - lý luận trên lĩnh vực văn hoá cần
tập trung nâng cao nhận thức, hiểu biết
của nhân dân về truyền thống văn hoá tốt đẹp của dân tộc và tinh hoa văn
hoá nhân loại, đặc biệt là những thành tựu kỳ diệu của văn hoá đạt được nhờ sự
phát triển của khoa học và công nghệ hiện đại. Chỉ khi có nhận thức đúng, các
tầng lớp nhân dân mới chủ động, tích cực tham gia xây dựng nền văn hoá và đời
sống văn hoá lành mạnh trong xã hội.Và đến lượt nó, thực hiện tốt các nội dung,
yêu cầu về xây dựng nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc một cách khoa
học mới có thể góp phần khắc phục tệ nạn xã hội, chống lại sự suy thoái về đạo
đức, lối sống, phê phán tư tưởng sùng ngoại và khuynh hướng lai căng văn hoá,
đấu tranh không khoan nhượng với nhận thức, hành vi phủ nhận giá trị văn hoá
truyền thống của dân tộc, phủ nhận thành quả cách mạng Việt Nam. Sự kết hợp
chặt chẽ giữa xây và chống trong quá trình nâng cao nhận thức đúng đắn của cán
bộ, nhân dân về văn hoá và xây dựng văn hoá làm cho nền văn hoá tiên tiến, đậm
đà bản sắc dân tộc hiện nay thực sự tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc và phát
triển theo đúng định hướng xã hội chủ nghĩa. Đồng thời, thông qua hoạt động
thực tiễn tổ chức xây dựng nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc trong
sự kết hợp chặt chẽ giữa xây và chống mà nhận thức của nhân dân về văn hoá
không ngừng được nâng cao.
Đấu tranh tư tưởng - lý luận phải bảo vệ quan điểm biện chứng về mối quan hệ
giữa phát triển văn hoá với phát triển kinh tế: văn hoá nằm ngay trong kinh tế và kinh tế nằm trong văn hoá. Văn
hoá không phải là sự phản ánh thụ động, là sản phẩm tự phát của kinh tế, chỉ cần
phát triển kinh tế thì văn hoá tự khắc phát triển theo. Kinh nghiệm trên thế giới
cho thấy có những nước kinh tế phát triển cao mà một bộ phận văn hoá, đạo đức,
lối sống lại suy đồi. Trái lại, có nước trình độ phát triển kinh tế chưa cao
nhưng ngay từ đầu đã coi trọng mở mang văn hoá, giáo dục để "làm kế sâu rễ
bền gốc" cho sự phát triển. Bản thân sự phát triển kinh tế cũng không phải
chỉ do các yếu tố kinh tế đơn thuần như lao động, vốn, công nghệ và tài nguyên
thiên nhiên mang lại, mà ngày càng chủ yếu là tiềm năng sáng tạo của nguồn lực
con người, từ sự hiểu biết đến đạo đức, lối sống, thị hiếu, trình độ thẩm mỹ… của
mỗi cá nhân và cộng đồng xã hội. Vì vậy, để phát triển xã hội bền vững, cần tìm
ra những phương thức có thể để kinh tế bắt rễ được trong văn hoá, thấm đậm những
giá trị văn hoá, tham gia xây dựng con người và cộng đồng về văn hoá. Cuộc đấu
tranh tư tưởng - lý luận trong lĩnh vực văn hoá phải đi tiên phong trong việc
phê phán nhằm khắc phục các phong tục, tập quán lạc hậu, lỗi thời trong đời sống
văn hoá của cộng đồng xã hội. Quá trình xây dựng
nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc hiện nay sẽ trở nên thiếu toàn diện,
triệt để và khả thi nếu không đi đôi với đấu tranh lọc bỏ những yếu tố phản văn
hoá. Bởi lẽ, nếu thất bại trong cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận thì chúng ta
không thể định hướng đúng đắn cho việc xây dựng, phát triển những thành tố văn
hoá lành mạnh để đủ sức tự khống chế các phản giá trị.
Đặc biệt, lý luận văn
hoá phải trở thành vũ khí sắc bén của
Đảng, Nhà nước và nhân dân ta trong cuộc đấu tranh chống lại chiến lược
"diễn biến hoà bình" của địch trên lĩnh vực tư tưởng - văn hoá. Hơn
lúc nào hết, lý luận văn hoá của chúng ta hiện nay phải tham gia tích cực vào
cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận nhằm phê phán các quan điểm và hành động phản
văn hoá như: hoài nghi và phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh,
quan điểm, đường lối của Đảng; dao động mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa
xã hội; thoái hoá về chính trị tư tưởng, sa đoạ về đạo đức, lối sống; sùng bái
nước ngoài, coi thường các giá trị văn hoá dân tộc... Nhưng muốn phê phán các
hiện tượng phản văn hoá đó thì chúng ta phải được trang bị bằng vũ khí lý luận
văn hoá cách mạng, được lý luận ấy dẫn đường. Hơn nữa, đấu tranh trên lĩnh vực
văn hoá cần được tiến hành một cách văn hoá. Bởi lẽ, cũng như những giá trị văn
hoá, một khi đã đi vào tư tưởng, tâm hồn, tình cảm con người thì những yếu tố
phản văn hoá trở thành nếp nghĩ, nếp sống ăn sâu bám rễ vào nhân cách, không thể
dùng biện pháp hành chính thuần tuý mà gột rửa được. Trong cuộc đấu tranh đó,
trước hết phải phân định được những yếu tố phản
văn hoá nào bắt nguồn từ những cái đã lỗi thời, lạc hậu, gây cản trở sự phát
triển nền văn hoá, yếu tố nào bắt nguồn từ những mặt tiêu cực ngay trong đời sống
và hoạt động, yếu tố nào do sự thẩm lậu từ bên ngoài, yếu tố nào do nhận thức yếu
kém, lệch lạc; yếu tố nào do âm mưu phá hoại của địch về văn hoá...
Cuộc đấu tranh tư tưởng
- lý luận trên lĩnh vực văn hoá cần tập trung khẳng định, bảo vệ và phát triển
nền tảng lý luận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, quan điểm của Đảng
về văn hoá. Nội dung của toàn bộ hệ thống lý luận về văn hoá của chúng ta trước
hết phải khẳng định các chân lý, các giá trị văn hoá của nhân loại và của dân tộc.
Song, việc chuyển tải các chân lý và các giá trị đó đến con người nhằm tích cực
góp phần làm sáng tỏ những vấn đề có tính nguyên tắc trong nhận thức và trong
thái độ ứng xử đối với văn hoá phải thông
qua vai trò đặc biệt quan trọng của nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc.
Mặt khác, việc tiến hành đấu tranh thắng lợi nhằm bảo vệ nền tảng lý luận của
chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, hệ thống quan điểm của Đảng ta về
văn hoá làm cho quá trình phát triển nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân
tộc hiện nay luôn được định hướng đúng đắn, khoa học, chống được những lực cản cả hữu hình và vô hình, không bị rơi
vào hữu khuynh hoặc "tả" khuynh. Đó là một trong những điểm mấu chốt
của phương pháp luận mácxít để đấu tranh tư tưởng - lý luận trên lĩnh vực văn
hoá, có ý nghĩa quan trọng khi nước ta đang đẩy mạnh sự nghiệp công nghiệp hoá,
hiện đại hoá, phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa trong bối
cảnh hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng./.
Bài viết rất ý nghĩa
Trả lờiXóa