Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2021

“Dân chủ”, “nhân quyền” phương Tây – ít hay, nhiều dở - Ngọc Xuân

 


Cùng với các chiêu bài về tự do, dân chủ, hợp tác, ngoại giao thân thiện là các chiêu bài “nhân quyền”, “tự do thương mại”, “hợp tác giáo dục đào tạo”,…, người phương Tây muốn đến Việt Nam bằng nhiều cách; trong đó, có một phương cách “ hiệu quả nhất”, vừa tạo dựng được hình ảnh tốt đẹp, vừa thực hiện được mưu đồ “luồn thật sâu, leo thật cao” vào các tổ chức kinh tế, chính trị – xã hội ở Việt Nam; từ đó, gây dựng cơ sở, thực hiện “nội công, ngoại kích”, chống phá ta trên nhiều mặt trận, cả chính trị, kinh tế, giáo dục đào tạo, khoa học, công nghệ, cả văn hóa, ngoại giao, quân sự, an ninh.

Một trong những nội dung mấu chốt, cốt lõi của vấn đề “nhân quyền ở Việt Nam” là phương Tây muốn xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, tiến tới thực hiện chế độ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. Làm việc này, phương Tây đã bộc lộ dã tâm, mưu đồ đen tối: xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Vì thế, hai trong nhiều vấn đề then chốt của các học thuyết “dân chủ, nhân quyền kiểu phương Tây cần áp dụng đối với Việt Nam” là xóa bỏ nền tảng tư tưởng của Đảng và vai trò lãnh đạo cách mạng Việt Nam của Đảng ta; từ đó giành lại chiến thắng trong hòa bình, cái điều họ luôn luôn mong muốn và rất cần nhưng đã để tuột trong chiến tranh của gần 4 thập niên trước đây. Người phương Tây sử dụng chiêu bài “dân chủ, nhân quyền” suy đến cùng là nhằm mục đích phá hoại Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Tổng hợp lại có thể thấy, các chiêu bài: tự do, dân chủ, nhân quyền, đa đảng, đa nguyên chính trị, tôn giáo, dân tộc, phi chính trị hoá lực lượng vũ trang… người phương Tây đều nhằm vào mục đích duy nhất: không thừa nhận chế độ xã hội chủ nghĩa mà Đảng, Nhà nước và nhân dân ta đang đồng tâm, gắng xây đắp nên. Bởi lẽ, họ biết rằng, chừng nào ở Việt Nam còn có Đảng Cộng sản lãnh đạo thì chừng ấy ở đất nước này vẫn sẽ còn chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, vẫn sẽ đi theo con đường xã hội chủ nghĩa và điều đó, là trái với ý đồ, ngược lại sự mong muốn của họ, Đảng Cộng sản Việt Nam là “nguyên nhân”, là vật cản trở họ thực hiện giấc mộng làm chủ thế giới cũng như ý đồ xếp đặt lại trật tự thế giới theo kiểu phương Tây.

Một trong những nội dung quan trọng khác của học thuyết “dân chủ, nhân quyền” của phương Tây đối với Việt Nam là họ cố tình xuyên tạc, vu cáo Việt Nam “thiếu nền dân chủ“, “vi phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, lấy đó làm cớ để tuyên truyền sai lệch, thiếu thiện chí khi dựng nên bức tranh u ám về Việt Nam, cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không có năng lực lãnh đạo cách mạng, không có khả năng đem lại cuộc sống hòa bình, ấm no, tự do, hạnh phúc cho đồng bào các dân tộc và tôn giáo. Với chiêu bài này, phương Tây đang tiếp tay cho các thế lực cực đoan tôn giáo, mở rộng không gian hoạt động, tạo ra mối hiểm họa đối với công cuộc đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa; qua đó, khuyến khích, kích động những phần tử bất mãn, phản động trong các tôn giáo nổi dậy chống đối Đảng, Nhà nước ta.

Công cuộc đổi mới toàn diện đất nước ở Việt Nam do Đảng Cộng sản khởi xướng và lãnh đạo gần 30 năm qua đã thu được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử. Bộ mặt của một đất nước gần 40 năm kết thúc chiến tranh đã hoàn toàn khác trước. Đất nước Việt Nam đã hồi sinh và đang phát triển mạnh mẽ, đời sống của 90 triệu người dân Việt Nam ngày càng được cải thiện, không ngừng nâng lên, tốc độ tăng trưởng kinh tế cao, liên tục trong nhiều năm là trên 7%, riêng năm 2013, mặc dù chịu tác động, ảnh hưởng của suy thoái kinh tế toàn cầu nhưng kinh tế Việt Nam vẫn tăng trưởng 5,42 %/năm; đó là mức tăng trưởng mà nhiều nước trong khu vực không thể có được vào thời điểm suy thoái.

Hàng năm, khách quốc tế, bạn bè khắp năm châu, bốn biển; trong đó có nhiều người phương Tây, những cựu binh Mỹ đã từng tham chiến ở chiến trường Việt Nam đến tham quan, du lịch đều nhìn thấy sự thật: Đất nước Việt Nam sau gần 40 năm kết thúc chiến tranh đã thay da đổi thịt, sự sống đang hồi sinh; dù còn nhiều việc phải làm, đời sống chưa thật sự khá giả; song cái quý nhất là chính trị – xã hội ổn định, cuộc sống thật sự có hoà bình, tự do, trật tự an toàn, an ninh tốt, nhân dân thật sự là chủ nhân của đất nước. Hiếp pháp năm 2013, nhất là chương 2 với nhiều điều mới, phản ánh rất rõ tính chất ưu việt của nền dân chủ, nhân quyền của dân tộc Việt Nam, thành quả to lớn của cách mạng Việt Nam. Đó là điều hơn hẳn những người tự cho mình cái quyền đi phán xét, ban phát dân chủ, nhân quyền cho nước khác, nhưng ở ngay nước họ, tệ nạn xã hội còn nhiều, súng đạn buôn bán tràn lan, tệ nạn khủng bố, giết người vô cớ liên tục diễn ra, biểu tình, bãi công là chuyện thường ngày như cơm bữa, v.v…

 

1 nhận xét: