Thành Nam
Cựu Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev đã có câu nói kinh điển khi luận về tình hình loạn lạc ở các nước Trung Đông, Bắc Phi: "Các đối tác phương Tây của chúng ta đôi khi hành xử như một con bò trong cửa hàng sành sứ vậy. Họ chen vào, nghiền nát mọi thứ rồi sau đó không biết phải làm gì tiếp theo". Lối ví von hóm hỉnh nhưng rất sâu cay về cái gọi là "Mùa xuân Ả Rập". Mỹ và một số nước phương Tây đúng là những con bò lao vào các cửa hàng sành, sứ! Họ phá nát các đất nước có chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ bằng bon đạn, lật đổ và sát hại lãnh đạo các nước đó, sau khi đật mục đích thì họ lại chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi xem nhân dân các nước tàn sát lẫn nhau.
Tổng thống Nga Vladimir Putin nhận xét:
"Chúng ta biết ai muốn lật đổ những chế độ không hợp ý họ và áp đặt những
điều luật của mình một cách thô bạo. Kết quả là thế nào? Người ta đã gây ra
tình trạng hỗn loạn, đã phá vỡ thế chế nhà nước, đã đẩy người dân đến chỗ xung
đột nhau và sau đó, đơn giản, như người Nga thường nói, đã "rửa sạch
tay" rồi mở đường cho những lực lượng cực đoan và những kẻ khủng bô”.
Syria là quốc gia thái bình, thịnh trị trước
khi được hưởng “hoa thơm và trái ngọt” của “mùa xuân Ả Rập”. Sau 10 năm, cuộc nội
chiến Syria vẫn tồn tại, đế lại bao hậu quả đáng suy ngẫm. Hòa bình vẫn là điều
xa xỉ ở quốc gia Tây Á này. “Hoa thơm và trái ngọt”, dân chủ, nhân quyền chẳng
ai thấy đâu, chỉ thấy rằng đất nước một thời hoa lệ nay trơ lại máu đỏ trộn lẫn
với bùn đen.
Cách đây 10 năm, ngày 15/3/2011 được xem
là dấu mốc khởi đầu cho cuộc xung đột tại Syria khi các cuộc biểu tình phản đối
chính phủ đồng loạt diễn ra trên toàn quốc. 10 năm sau, chính phủ của Tổng thống
Syria Assad đã trụ vững qua làn sóng "Mùa xuân Arab", nhưng không thể
xóa đi những vết hằn của một cuộc nội chiến đẫm máu hiển hiện trên khắp đất nước.
Gần 400.000 người đã thiệt mạng, hàng triệu người di tản đến giờ vẫn chưa thể
trở về quê hương, hơn 50% dân số sống trong cảnh đói rét triền miên, y tế, giáo
dục và phúc lợi xã hội bị ngưng trệ...Ban đầu những "nhà dân chủ
Syria" muốn xóa độc tài, tăng việc làm, và đòi quyền tự do, dân chủ...thế
nhưng sau 10 năm, chẳng ai thấy mùa xuân ở đâu cả, có chăng chỉ là trong những giấc mơ của những
con người đáng thương, mệt lã vì đói rét mà ngủ gục!
Chính phủ Syria đã giành lại gần hết quyền
kiểm soát lãnh thổ nhờ sức của Nga và Iran và các lực lượng ủng hộ Tổng thống
nhưng chia rẽ, phân biệt sắc tộc, tôn giáo rất khó có thể dung hòa; câu ca dao
kiểu như người Việt chúng ta vẫn thường hát cho nhau nghe "nhiễu điều phủ
lấy giá gương, người trong một nước phải thương nhau cùng/Bầu ơi thương lấy bí
cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn” đã không còn tồn tại ở Syria.
Những đối tượng yếu thế và cần được giúp đỡ
trong xã hội như người già và trẻ em Syria là những đối tượng chịu tác động mạnh
mẽ nhất. Trong vòng 10 năm qua, hơn 1 triệu trẻ em được sinh ra trong các trại
tị nạn ngoài Syria; 3,5 triệu trẻ em thất học; 90% trẻ em Syria đang rất cần được
hỗ trợ cả về vật chất và tâm lý. Chúng không biết đến bất cứ điều gì ngoài chết
chóc, li tán và tàn phá. Người già bị bỏ quên và không ít trong số đó chết vì
đói, vì thiếu thuốc men chữa trị vì ngay cả lực lượng trong độ tuổi lao động cũng
chưa giải quyết
Chính phủ Syria nhận được sự ủng hộ của
Nga và Iran và một số nước vùng vịnh, trong khi phe đối lập được Mỹ, Thổ Nhĩ Kỳ,
một số nước phương Tây và một số quốc gia vùng Vịnh ủng hộ ở các mức độ khác
nhau. Chiến tranh kéo dài 10 năm đã biến Syria thành một đống đổ nát và thiệt hại
ước tính lên tới 1.200 tỷ USD. Hàng ngàn cơ sở công nghiệp trong tất cả các
lĩnh vực then chốt của nền kinh tế như khai thác dầu, khí; năng lượng điện;
khai khoáng... đã bị phá hủy. Khủng khoảng nhân đạo trầm trọng, thế nhưng Liên
hiệp quốc tỏ ra bất lực, những kẻ gây ra lại cao chạy xa bay, chẳng ai ngó
ngàng đến sự sống chết của người Syria. Dân chủ, nhân quyền ư? Syria đang được
hưởng đấy!
Từ CỔ chí kim, mỗi dân tộc chỉ có thể trường tồn
và phát triển vững mạnh khi và chỉ khi dân tộc đó đứng vững trên đôi chân của
mình. “Một dân tộc không tự lực cánh sinh mà cứ ngồi chờ dân tộc
Từ cổ chí kim, mỗi dân tộc chỉ có thể trường
tồn và phát triển vững mạnh khi và chỉ khi dân tộc đó đứng vững trên đôi chân của
mình. "Một dân tộc không tự lực cánh sinh mà cứ ngồi chờ dân tộc khác giúp
đỡ thì không xứng đáng được độc lập'' Lời dạy trên của Chủ tịch Hồ Chí Minh được
trích trong: "Bài nói chuyện tại hội nghị chiến tranh du kích", ngày
13 tháng 7 năm 1952. Trên hai cuộc kháng chiến của dân tộc ta, tinh thần tự lực
cánh sinh được Đảng, nhà nước và nhân dân ta vận dụng một cách hiệu quả, trên
cơ sở tranh thủ sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế. Hãy nhìn Syria để đừng ảo tưởng,
đừng mơ màng rằng, sẽ có các thế lực tới giúp ta./.
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét