Tác động nhằm chuyển hóa chính trị ở nước ta là một nguy cơ hiện hữu đối với sự tồn vong của Đảng và chế độ ta. Quyết liệt đấu tranh phê phán, vạch trần, bác bỏ, ngăn chặn âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch đang là nhiệm vụ hàng đầu trong bối cảnh hiện nay.
Trong nhiều thập kỷ gần đây, trước mỗi sự kiện chính trị lớn của
đất nước, đặc biệt là trước các kỳ đại hội Đảng, các thế lực thù địch lại ra
sức dùng mọi phương thức, thủ đoạn chống phá cách mạng nước ta trên tất cả các
lĩnh vực của đời sống xã hội. Chúng sử dụng nhiều chiêu bài khác nhau như: công
kích chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh hoặc thổi phồng, xuyên tạc
những hạn chế, yếu kém trong quản lý kinh tế, xã hội, trong thực hiện chính
sách, pháp luật; phủ nhận những thành quả cách mạng, vu cáo Việt Nam vi phạm
“dân chủ”, “nhân quyền”… Tất cả điều này đều hướng đến một mục đích cuối cùng
là đi đến xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng và thay đổi chế độ chính trị ở nước
ta.
Trong chống phá cách mạng nước ta, các thế lực thù địch thường
sử dụng nhiều phương thức, thủ đoạn mang tính chất hết sức tinh vi, thâm độc.
Nổi bật trên một số điểm sau:
Thứ nhất, tâm điểm mà các lực lượng phản động tập trung công
kích, xuyên tạc, phủ nhận là chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Chúng cho rằng, hiện nay chủ nghĩa Mác - Lênin hoàn toàn không
còn phù hợp, đã trở thành lỗi thời, lạc hậu với thực tiễn nước ta. Chúng lập
luận rằng, sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và các nước Đông Âu
là một minh chứng cho điều đó. Đồng thời xuyên tạc rằng chủ nghĩa Mác - Lênin
không phải là sản phẩm của thực tiễn Việt Nam; Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa
Mác - Lênin vào Việt Nam là “một sai lầm của lịch sử” đã kìm hãm sự phát triển
của đất nước.
Thêm nữa, chúng coi con đường xã hội chủ nghĩa mà Đảng, Chủ tịch
Hồ Chí Minh và nhân dân ta lựa chọn là “mù mờ”, “không tưởng”, hoặc cho rằng
“chủ nghĩa nào, chế độ nào cũng được, miễn dân giàu, nước mạnh”; đối lập độc
lập dân tộc với chủ nghĩa xã hội; xuyên tạc tư tưởng, đạo đức, tác phong, cuộc
đời và sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Đặc biệt, chúng triệt để lợi dụng Internet, mạng xã hội,
youtube, twitter… để đăng tải các video clip, đưa tin, viết bài hòng bôi nhọ,
công kích, xuyên tạc hình ảnh lãnh tụ Hồ Chí Minh cũng như lãnh đạo cấp cao của
Đảng và Nhà nước ta.
Với cường độ tấn công liên tục, mạnh mẽ đã khiến cho một bộ phận
nhân dân, trong đó có một số cán bộ, đảng viên dao động, giảm lòng tin đối với
chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh cũng như con đường mà Chủ tịch Hồ
Chí Minh, Đảng và dân tộc ta đã lựa chọn.
Thứ hai, các thế lực thù địch đẩy mạnh tuyên truyền, ca ngợi chủ
nghĩa tư bản, cổ súy cho chủ nghĩa cá nhân, lối sống thực dụng.
Chúng cho rằng chủ nghĩa tư bản là chế độ xã hội cuối cùng của
lịch sử loài người; chủ nghĩa tư bản hiện nay đã thay đổi bản chất, không còn
là một xã hội áp bức, bóc lột... Bằng phương thức này, các thế lực thù địch
thực hiện âm mưu muốn truyền bá lối sống thực dụng, văn hóa phẩm đồi trụy vào
nước ta. Theo đó, chúng ra sức khuyếch trương các quyền tự do, dân chủ trên
lĩnh vực báo chí - xuất bản, văn hóa - văn nghệ núp dưới chiêu bài tự do ngôn
luận, tự do sáng tác, quyền thông tin nhằm móc nối với những phần tử bất mãn,
chống đối lợi dụng những sơ hở, yếu kém của nhà nước ta trong quản lý kinh tế,
văn hóa, xã hội, tung ra những bài báo, sản phẩm văn học xuyên tạc lịch sử, bóp
méo sự thật, nói xấu, vu cáo chế độ ta.
Thứ ba, các thế lực thù địch thường xuyên sử dụng chiêu bài
xuyên tạc, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền.
Hằng năm, Bộ Ngoại giao Mỹ và phương Tây có Báo cáo tình hình
nhân quyền, trong đó, họ tự dành cho mình quyền phán xét tình hình nhân quyền
của các nước khác, và Việt Nam không là một ngoại lệ. Một mặt, họ cố tình lờ đi
tình trạng vi phạm nhân quyền của họ, mặt khác, họ tạo cớ để phán xét và can
thiệp vào công việc nội bộ của các nước, trong đó có Việt Nam. Họ gọi những kẻ
khủng bố hoạt động chống phá Nhà nước Việt Nam là những “tù nhân lương tâm”,
“nhà hoạt động dân chủ”… Và đòi Việt Nam phải thả tự do cho những kẻ vi phạm
pháp luật bị chính quyền bắt giữ này.
Thứ tư, kích động biểu tình, gây bạo loạn, tập dượt cho “cách
mạng đường phố” ở Việt Nam.
Trong nhiều thập kỷ qua, các thế lực thù địch, phản động triệt
để lợi dụng tình hình nhạy cảm để kích động, lôi kéo, tập hợp người khiếu kiện,
gây bạo loạn và các điểm nóng về an ninh trật tự. Chúng tăng cường thành lập
các hội nhóm núp bóng “xã hội dân sự” với tên gọi “Phong trào liên đới dân oan
tranh đấu Việt Nam”, “Hội dân oan Việt Nam”; “Phụ nữ nhân quyền”; “Hội dân oan
nông dân ba miền”... chỉ đạo, tài trợ cho hoạt động khiếu kiện của người dân.
Đặc biệt, các đối tượng này lợi dụng tình hình, các sự kiện nhạy cảm trong nước
như vấn đề tranh chấp biển đảo, biên giới; các vụ việc tham nhũng; thủy điện xả
lũ; chặt hạ cây xanh... để công khai và gia tăng các hoạt động chống đối chính
quyền, kêu gọi, kích động tổ chức nhiều cuộc tuần hành, biểu tình gây rối về an
ninh, trật tự tại những khu vực trung tâm các thành phố.
Nếu bị bắt giữ thì số đối tượng phản động trong và ngoài nước
núp bóng “xã hội dân sự” ra sức vu cáo Việt Nam đàn áp người bất đồng chính kiến,
vi phạm dân chủ, nhân quyền, tụ tập kéo đến trụ sở cơ quan Công an đòi thả
người. Cùng với đó, các báo đài phản động lập tức liên hệ trực tiếp và tổ chức
phỏng vấn trực tuyến từ nước ngoài để đả kích, xuyên tạc, lên án chính quyền.
Những vụ việc xảy ra ở Tây Nguyên, Tây Bắc, Bình Dương, TP. Hồ Chí Minh, Hà
Tĩnh, Đồng Tâm (Hà Nội)... là những minh chứng rõ ràng cho những chiêu bài này
của các thế lực thù địch, phản động.
Thứ năm, các thế lực thù địch thường xuyên tập trung thu thập,
khai thác thông tin, tình hình về mặt trái, hạn chế, tiêu cực trong xã hội,
những sai phạm của cán bộ lãnh đạo, yếu kém của chính quyền trong công tác quản
lý nhà nước; triệt để lợi dụng vấn đề tự do, dân chủ, nhân quyền, tôn giáo;
khoét sâu mâu thuẫn, gây chia rẽ Đảng, Nhà nước với nhân dân; tìm mọi cách vô
hiệu hóa lực lượng vũ trang, lực lượng bảo vệ và thực thi pháp luật...
Thực hiện âm mưu đó, các thế lực thù địch “bới lông tìm vết”
những yếu kém, khuyết điểm của bộ máy công quyền, nhất là những hiện tượng tham
nhũng, quan liêu, hách dịch, xa dân để “đổ thêm dầu” vào bức xúc của người dân.
Mặt khác, thực hiện phương pháp “nội công, ngoại kích”, các thế lực thù địch
thường xuyên tìm cách tung ra những luận điệu, khẩu hiệu, truyền thông mang
tính kích động hoặc khen ngợi những hành động bột phát do bức xúc, thiếu tỉnh
táo của người dân trong quan hệ với chính quyền như là những hành động “dũng
cảm”, “sự trưởng thành”, người dân đã chiến thắng chính quyền… Điển hình là vụ
việc xảy ra ở Vũng Áng, nhiều đài báo nước ngoài như VOA, BBC, RFA cùng các
trang phản động cố tình làm nóng thêm “điểm nóng” khi chính trị hóa những sự
việc kinh tế, môi trường. Sau khi sự việc đã kết thúc, một số “nhà phân tích”
lại đưa ra những “tổng kết” như: qua sự việc chứng tỏ giai cấp nông dân Việt
Nam đã “giác ngộ”, “có thêm nhiều phương pháp đối phó với chính quyền”… Bằng
phương thức này, các thế lực phản động, thù địch kích động người dân tư tưởng
phản loạn, chống phá chính quyền, cho rằng đó là những “tập dượt” cho cái mà
chúng gọi là “cách mạng màu”, “cách mạng đường phố”.
Trước những phương thức, thủ đoạn nêu trên, nếu chúng ta không
tỉnh táo nhận thức và có các hành động ngăn chặn, điều chỉnh, giải quyết kịp
thời thì rất có thể sẽ dẫn đến các nguy cơ xảy ra “cách mạng màu”, “cách mạng
đường phố” nhằm lật đổ chế độ chính trị ở nước ta.
CXH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét