Xuân Ngọc
Trung Quốc từng tuyên bố trước cuộc chiến xâm lược
rằng: “Sáng ăn cơm Đồng Đăng, chiều ăn cơm Hà Nội”. Quân Trung Quốc đã ngông
nghênh tuyên bố như vậy khi tiến quân vào thị
trấn cửa ngõ của Lạng Sơn. Thế nhưng, quân bành trướng đã chịu thất bại thảm
hại với những tổn thất nặng nề. Quân và dân ta đã diệt 62.500 tên địch (bình
quân mỗi ngày có 1 trung đoàn Trung Quốc bị loại khỏi vòng chiến); phá hủy 280
xe tăng, xe thiết giáp và 270 xe quân sự các loại, 115 khẩu pháo cối và dàn
phóng hỏa tiễn các loại. Trung Quốc đã tiêu hao mất 1,06 triệu quả đạn pháo,
23,8 ngàn tấn đạn, 55 triệu viên đạn cá nhân (nguồn Quân đội nhân dân Việt
Nam). Nguyên nhân khiến quân bành trướng thảm bại:
1. Về thiên thời: Người Trung Quốc cứ tưởng đất nước ta vừa trải qua
nhiều năm chiến tranh, quốc lực cạn kiệt, quân chủ lực đa số lại đang ở
Campuchia (3/4 quân đoàn) thì họ cỏ thể dễ dàng “làm cỏ” nước Nam. Chúng ta dù
gặp muôn vàn khó khăn, gian khổ nhưng những người con đất Việt lại dạn dày và
trưởng thành trong mưa bom, bão đạn, khói lửa chiến tranh. Chúng ta vừa thắng
Mỹ để thống nhất đất nước, vũ khí và khí tài của chúng ta rõ ràng hiện đại hơn
họ. Lính tàu không có kinh nghiệm chiến đấu khi mà lần cuối người Trung Quốc
tham chiến đã rất lâu kể từ chiến tranh Triều Tiên 1953. Nhìn bên ngoài cứ
tưởng tàu nắm thiên thời nhưng thực ra đây mới là thời cơ của Việt Nam để biến
kẻ rêu rao đi dạy học trở thành tên học trò vở lòng.
2. Về địa lợi: Tàu xâm lược nước ta, chiến trường nằm sâu trong lãnh thổ
Việt Nam, chúng ta nằm lòng từng cành cây, ngọn cỏ, thước núi, tất sông. Chúng
ta dựa vào công sự trận địa hiểm trở, đồi núi để bố trí hỏa lực tiêu diệt địch.
Địch từ xa đến, lại hung hăng tấn công ngay, ta lấy sức nhàn để thắng sức mỏi trong
điều kiện thông thuộc địa hình, địa vật. Chính vì thế, dù phải lấy 1 địch 10
nhưng chúng ta vẫn xé xác được con hổ giấy phương Bắc.
3. Nhân hòa: Chúng ta có chính nghĩa khi chiến đấu để bảo vệ tổ quốc;
được nhân dân yêu chuộng hòa bình trên thế giới ủng hộ (trừ giặc Mỹ và một vài
nước đồng minh, chúng cay cú vì bị chúng ta đánh bại). Nhân dân ta trên dưới
một lòng, đoàn kết dưới sự lãnh đạo của đảng; kiên quyết bảo vệ từng tấc đất
thiêng liêng của tổ quốc. Giặc bại vong trước thế trận chiến tranh nhân dân là
điều tất yếu.
Chiến tranh đã lùi xa, những vết thương lòng cũng đã
dần liền sẹo nhưng dù thế nào thì đó cũng là một phần của lịch sử. Chúng ta với
tàu chắc chắc vẫn mãi là hàng xóm của nhau, đó là bất biến! Chúng ta và họ đã
bình thường hóa quan hệ từ 1991, hợp tác song phương đạt nhiều thành tựu quan
trọng trên tất cả các lĩnh vực, chúng ta giữ vững môi trường hòa bình để phát
triển đất nước, giải quyết khác biệt với họ bằng con đường hòa bình, tôn trọng
luật pháp quốc tế. Tuy nhiên, chúng ta phải sòng phẳng với lịch sử, kể cho con
cháu về những ngày tháng đau thương nhưng rất tự hào của cha ông ta khi lấy máu
xương để ngăn bước quân thù, giáo dục cho thế hệ trẻ về truyền thống yêu nước;
sẵn sàng chiến đấu hy sinh để bảo vệ núi sông, bờ cõi. Phải ôn lại chiến tranh
để trân quý hơn về giá trị của hòa bình và muốn hòa bình thì phải chuẩn bị tốt
các điều kiện cho chiến tranh. Việt Nam tự cường để tương lai hùng mạnh, không
ai dám động vào./.
Việt nam luôn chủ động tăng cường củng cố tiềm lực quốc phòng để bảo vệ vững chắc Tổ quốc
Trả lờiXóa