Thanh Nguyễn
Vẫn là “bài cũ soạn lại”, gần đây trên các trang mạng xã
hội các thế lực phản động đang ra sức tuyên truyền, xuyên tạc về dự thảo Luật
Đặc khu, điển hình là bài viết mang đậm màu sắc của thuyết âm mưu: “Dự luật đặc
khu kinh tế đang hồi sinh” của Phạm Chí Dũng đăng trên Blog.
Trong lịch sử, thuyết âm mưu tồn tại khá phổ biến. Có thể
hiểu thuyết âm mưu hay thuyết ngờ vực là cách lý giải những vấn đề chính trị,
kinh tế, xã hội theo hướng gán cho chúng những âm mưu bí mật của các thế lực
ngầm đứng đằng sau. Khoan hãy nói đến tính đúng, sai của thuyết âm mưu, nhưng
điều dễ thấy là những lập luận của thuyết này đều thiếu căn cứ khoa học, chủ
yếu để gây ra sự nghi ngờ, bàn tán, tranh cãi trong dư luận xã hội mà thôi.
Người ta từng biết đến khá nhiều thuyết âm mưu khôi hài đã từng tồn tại như:
cuộc tấn công ngày 11/9/2001 hoặc đã được cố tình cho phép xảy ra hoặc là một
chiến dịch đánh lừa công luận do chính phủ Hoa Kỳ tiến hành; căn bệnh AIDS là
do con người tạo ra; người ngoài hành tinh từng đến thăm trái đất nhưng chính
phủ Mỹ dấu biệt.
Giọng điệu trong bài viết nêu trên của Chí Dũng cũng là một
dạng như vậy, khi y cố tình gán ghép, gọi luật Đặc Khu là “Luật bán nước” và
rêu rao “những quan chức trong Đảng… đã không thèm đếm xỉa đến quan điểm, ý
kiến…, ý chí thoát Trung của hàng chục triệu người dân…”. Mơ hồ hơn, Chí Dũng
cho rằng luật Đặc khu “kiến tạo những điều kiện cực kỳ dễ dãi để người Trung
Quốc có thể ồ ạt di cư vào…”, “đặc khu Vân Đồn sẽ trở thành bãi thải công
nghiệp khổng lồ của rác từ Trung Quốc”… Thật khôi hài. Hơn 1.000 năm ở thời kỳ
Bắc thuộc trước đây, người Trung Quốc còn không thể di cư ồ ạt vào nước ta;
người Việt không bị đồng hóa, không bị mất nước. Thì hà cớ gì “99 năm” họ có
thể làm được việc di dân, chiếm đất, đồng hóa người Việt… mà lại có, lại phải
lo và bịa đặt ra “ý chí thoát Trung”. Điều hiển nhiên mà ai cũng có thể thấy,
các khu phố Hoa (Chinatown) tồn tại khắp nơi trên thế giới này, thử hỏi có nơi
nào đã trở thành “bãi thải” hay lãnh thổ riêng của người Trung Quốc hay chưa?
Mặt khác, nếu giả sử các nhà đầu tư Trung Quốc có trúng thầu và bắt tay vào đầu
tư ở các đặc khu của Việt Nam, thì họ không những phải tuân thủ luật Đặc Khu mà
còn phải tuân thủ toàn bộ hệ thống pháp luật của Việt Nam. Làm gì có điều luật
nào, điểm nào, điều khoản nào trong Pháp luật Việt Nam là “luồn lách nhượng
địa… bán đất” cho Trung Quốc như Chí Dũng nói. Rõ rằng, nỗi lo của Chí Dũng và
những kẻ rao giảng “thuyết âm mưu”, quả đúng với câu cư dân mạng vẫn thường
dùng cho những kẻ nói láo: “xàm nhất quả đất”.
Thuyết âm mưu của Chí Dũng còn lên đến đỉnh điểm của cái sự
“xàm” là khi Y nói: “Người đại diện cho một chế độ được xem là “chính danh” và
cho một Đảng chưa có luật về Đảng mà do đó hoàn toàn có thể bị xem là hoạt động
ngoài vòng pháp luật”. Nhìn lại lịch sử, ngày 3/9/1945, tức là một ngày sau khi
Nhà nước cách mạng ra đời, trong phiên họp đầu tiên của Chính phủ lâm thời, Chủ
tịch Hồ Chí Minh đã đề nghị “tổ chức càng sớm càng hay cuộc Tổng tuyển cử với
chế độ phổ thông đầu phiếu” và ngày 8/9/1945, Sắc lệnh số 14 được ban hành, quy
định sẽ mở cuộc Tổng tuyển cử để bầu Quốc hội. Có lẽ, cũng chỉ cần dẫn chứng
như vậy cũng đủ để thấy sự khác biệt về tính “chính danh” giữa chế độ ta và các
chế độ tay sai, bù nhìn được các thế lực ngoại bang dựng lên trong lịch sử hòng
phục vụ mưu đồ nô dịch đất nước ta.
Nhân đây, cũng xin nhắc để Chí Dũng và những kẻ bồi bút như
Y nhớ: Đảng Cộng sản Việt Nam có cương lĩnh, có điều lệ và được tổ chức chặt
chẽ, thống nhất từ Trung ương đến cơ sở; sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam
đối với xã hội và Nhà nước Việt Nam không phải tự trên trời rơi xuống, sự lãnh
đạo đó được nhân dân ta thừa nhận và được hiến định cụ thể trong Hiến pháp nước
Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Thiết nghĩ, những kẻ coi thường pháp luật,
lợi dụng dân chủ, bẻ cong ngòi bút, dựng lên những thuyết âm mưu “xàm” mới thực
sự là kẻ đang “hoạt động ngoài vòng pháp luật”./.
Chúng ta phải nhận diện được âm mưu thủ đoạn của các thế lực thù địch, chỉ rõ những phương thức chống phá của chúng; đồng thời nâng cao sức đề kháng cho cán bộ đảng viên và người dân để chống lại luận điệu xuyên tạc của chúng.
Trả lờiXóa