VÔ HIỆU HOÁ ÂM
MƯU LỢI DỤNG VẤN ĐỀ TÔN GIÁO CHỐNG PHÁ CÁCH MẠNG NƯỚC TA HIỆN NAY CỦA CÁC THẾ
LỰC THÙ ĐỊCH
Trải
qua 86 năm lãnh đạo cách mạng Việt Nam, Đảng ta luôn luôn có quan điểm và chính
sách đúng đắn về vấn đề tôn giáo. Trước yêu cầu mới của tình hình và
nhiệm vụ cách mạng, để phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân, nhằm đẩy mạnh
công cuộc xây dựng, bảo vệ và phát triển đất nước, Đại hộiVIII của Đảng tiếp
tục khẳng định chính sách tôn giáo từ trước đến nay và chỉ rõ: Tiếp tục hoàn thiện chính sách, pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo, phát huy những giá trị văn hoá, đạo
đức tốt đẹp của các tôn giáo. Quan tâm và tạo điều kiện cho các tổ chức tôn
giáo sinh hoạt theo hiến chương, điều lệ của các tổ chức tôn giáo đã được Nhà
nước công nhận, theo quy định của pháp luật. Đồng thời, chủ động phòng ngừa,
kiên quyết đấu tranh với những hành vi lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để chia
rẽ, phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc hoặc những hoạt động tín ngưỡng, tôn
giáo trái quy định của pháp luật.. Chính sách tôn giáo đúng đắn và sáng
tỏ đó có tác dụng cổ vũ động viên to lớn, khiến đồng bào theo đạo và các chức
sắc tôn giáo vui vẻ, phấn khởi hoà hợp cùng cả cộng đồng dân tộc, làm tròn
nghĩa vụ trách nhịêm công dân đốivớiTổ quốc Việt Nam xã hộichủ nghĩa.
Ở nước ta, đồng bào có đạo là
nhân dân lao động, có lòng yêu nước, đã góp phần cùng toàn dân phấn đấu xây
dựng và bảo vệ Tổ quốc. Nhiều chức sắc tôn giáo đã làm tốt việc đạo, việc đời,
hướng dẫn tín đồ chấp hành đúng các chính sách của Đảng và Nhà nước. Nhiều tăng
ni, phật tử, tín đồ đã lập được thành tích to lớn trong các cuộc kháng chiến
chống Pháp, chống Mỹ trước đây cũng như trong công cuộc xây dựng đất nước hiện
nay. Những đóng góp cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của đồng bào có
đạo được Đảng và Nhà nước cao, thể hiện niềm tin và sự trân trọng sâu sắc. Điều
đó chứng tỏ chính sách tôn giáo của Đảng được đồng bào có đạo tán thành, ủng hộ
va ra sức thực hiện. Bởi vì Đảng ta luôn luôn tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng,
theo hoặc không theo một tôn giáo nào của công dân. Do vậy, nếu aiđó cho rằng
Đảng Cộng sản Việt Nam không quan tâm hay viphạm quyền tự do tín ngưỡng của
nhân dân, thì đó thực sự là một sự xuyên tạc và vu cáo trắng trợn. Trong Nghị
quyết 24 của Bộ Chính trị và Cương lĩnh xây dựng đất nước thông qua Đại hội VII,
Đảng ta đã khẳng định một cách hoàn toàn rõ ràng: “Tín ngưỡng tôn giáo là nhu
cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân. Đạo đức tôn giáo có nhiều điều phù hợp
với công cuộc xây dựng xã hội mới”. Chủ tịch Hồ Chí Minh sinh thời cũng có
những tình cảm rất ưu ái đối với đồng bào có đạo. Với nhân quan chính trị đúng
đắn và niềm tin yêu sâu sắc, Người khẳng định đồng bào có đạo “là những người
chân chính yêu nước, đồng thời cũng là những chân chính tín đồ của đức Giê-su”,
bởi theo Người thì: “Đức Giê-su hy sinh vì muốn loài người được tự do hạnh
phúc, đồng bào ta cả lương cả giáo cũng vì tự do hạnh phúc cho toàn dân mà hy
sinh, phấn đấu”. Chính vì vậy, chính sách nhất quán của Đảng, Nhà nước ta từ
trước đến nay và cả sau này là tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng của nhân dân,
thực hiện đoàn kết lương – giáo, đoàn kết toàn dân. Ngày nay, sự nghiệp xây
dựng đất nước hơn bao giờ hết đòi hỏi phải mở rộng khối đại đoàn kết dân tộc,
trên cơ sở lấy liên minh giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và tầng lớp
trí thức làm nền tảng, đoàn kết với mọi người trong đại gia đình dân tộc Việt
Nam, kể cả trong nước và nước ngoài, cả theo đạo và không theo đạo. Đó là vấn
đề có ý nghĩa chiến lược, bởi cách mạng là sự nghiệp của nhân dân, không phát
huy được vai trò làm chủ của nhân dân trong sự nghiệp đổi mới, công nghiệp hoá,
hiện đại hoá đất nước thì không thể đưa cách mạng đến thành công. Thực hiện
đạiđoàn kết dân tộc, phát huy vaitrò làm chủ của nhân dân đối với đồng bào theo
đạo trong cuộc đấu tranh giai cấp và dân tộc quyết liệt và phức tạp hiện nay là
phải tạo điều kiện thuận lợi cho đồng bào thực hiện phần đạo chu tất, phần đời
tốt đẹp, tích cực tham gia xây dựng Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, phấn đấu
là những tín đồ chân chính đồng thời cũng là những công dân chân chính. Có như
vậy mới đập tan được âm mưu giành giật trái tim, khối óc quần chúng trong chiến
lược “diễn biến hoà bình” thâm độc của kẻ thù đối với sự nghiệp của cách
mạng của nhân dân.
Cần thấy rằng,
trong chiến lược chống phá cách mạng nước ta hiện nay, chủ nghĩa đế quốc và các
thế lực thù địch triệt để lợi dụng các vấn đề dân tộc và tôn giáo. Chúng coi đó
là những trọng điểm chống phá để làm lung lay khối đại đoàn kết toàn dân của
ta, tạo ra những khoảng trống tinh thần – tâm lý, khoét sâu định kiến, mặc cảm,
xoá bỏ bầu không khí cởi mở và tin cậy trong nhân dân ta, từ đó gây mầm bạo
loạn, lật đổ chế độ ta.
Thực
tế lịch sử Việt Nam đã chứng minh rằng, mặc dù tôn giáo thường bị kẻ thù lợi
dụng để thực hiện những mưu đồ chính trị của chúng, nhưng đồng bào có đạo luôn
cảnh giác đấu tranh chống lại sự lợi dụng đó và thường xuyên thực hiện tốt khẩu
hiệu “Kính Chúa yêu nước”. Hiện nay, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch
đang sử dụng nhiều âm mưu thủ đoạn thâm độc và xảo quyệt trong chiến lược “diễn
biến hoà bình” để kích động giáo dân chống phá ta, hy vọng biến “Việt Nam thành
Ba Lan thứ hai” hay một “Ba Lan châu Á”. Nhưng do có lòng yêu nước và giác ngộ
cao, giáo dân cả nước cùng toàn Đảng, toàn dân ta đã và đang tỉnh táo đấu tranh
vạch trần mưu đồ đen tối này. Tuy nhiên, cũng còn có người chưa nhận rõ âm mưu
thủ đoạn của địch, có người bị địch lợi dụng, thậm chí có kẻ can tâm làm tay
sai cho đế quốc, mượn tên Chúa lừa bịp nhân dân. Đó là vấn đề không thể xem
thường, đòi hỏi mọi người phải thường xuyên nâng cao tinh thần cảnh giác để
không sa vào âm mưu, cạm bẫy của địch. Do vậy, để có thể vô hiệu hoá âm mưu lợi
dụng vấn đề tôn giáo của kẻ thù trong chiến lược “diễn biến hào bình” chống phá
cách mạng nước ta hiện nay, trước hết cần làm cho mọ ingười nhất là giáo dân
hiểu rõ mưu đồ đen tối, xảo quyệt và những chủ trương biện pháp cụ thể của
chúng. Đó là:
Thứ nhất, các thế lực đế quốc và
bọn phản động đội lốt các tôn giáo đã có sự điều chỉnh về chủ trương, biện pháp
hoạt động. Nếu trước đây chủ trương của chúng mới chỉ là “thích nghi để tồn
tại”, thì hiện nay chúng xác định là “thích nghi có chiều sâu” nhằm đẩy nhanh
quá trình thực hiện “tôn giáo hoá đời sống xã hội” tiến tới lật đổ chế độ chủ
nghĩa xã hội ở nước ta.
Thứ hai,
chúng ra sức tuyên truyền xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng ta về vấn đề
tôn giáo, khoét sâu mâu thuẫn nội bộ, hết sức lợi dụng những phần tử xấu trong
các tôn giáo, coi đó là lực lượng xung kích để liên kết chặt chẽ giữa bọn phản
động trong các tôn giáo với bọn phản động trong các dân tộc, tạo thời cơ cho
bạo loạn lật đổ.
Thứ ba, lợi dụng chính sách mở cửa và sự mở
rộng dân chủ ở nước ta, các thế lực thù địch ráo riết đẩy mạnh hoạt động trong
các tôn giáo,truyền đạo trái phép, phát triển và mở rộng lực lượng, hòng tạo
lợi thế cho các tổ chức tôn giáo nắm quyền chi phối về chính trị. Biểu hiện cụ thể
là:
- Phát triển, mở rộng lực lượng chống đối trong các
tôn giáo hướng vào các trung tâm lớn về chính trị, kinh tế, xã hội như Thành
phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, Hải Phòng và những nơi đông dân cư, vùng sâu vùng xa,
đồng bào dân tộc ít người (Tây Nguyên, Tây Bắc,…), khu căn cứ cách mạng trước
đây của ta để hình thành các gọng kìm chiến lược hỗ trợ cho sự phản loạn.
- Đối tượng chủ yếu để phát triển đạo là hướng vào
mua chuộc và lôi kéo thế hệ trẻ như thanh niên, thiếu niên, học sinh, sinh viên
các trường đại học,…
- Tăng cường truyền đạo, phát triển tổ chức cả hợp pháp và bất hợp pháp, đáng
lưu ý là xuất hiện hiện tượng dùng vật chất, tiền bạc để lôi kéo, mua chuộc
đồng thời tiến hành điều chỉnh hoặc thay đổi các lễ nghi tôn giáo cho phù hợp
với đặc điểm Việt Nam và từng vùng dân cư để lôi kéo người theo đạo.
Thứ
tư, thực hiện chính sách liên kết tôn giáo (chúng gọi tắt là chính sách liên
tôn) để tập hợp lực lượng, khắc phục sự chia rẽ và mâu thuẫn vốn tiềm ẩn trong
các tôn giáo trước đây.
Thứ
năm, phối hợp hoạt động giữa các tổ chức tôn giáo trong nước với các tổ chức
tôn giáo quốc tế, giữa các phần tử phản động trong các tôn giáo ở trong nước
với bọn phản động tôn giáo bên ngoài. Gần đây, số tiền viện trợ dành cho các
tôn giáo ở Việt Nam dưới các hình thức vừa trực tiếp, vừa gián tiếp, vừa bí mật
vừa công khai lên tới hàng trăm triệu đô la.
Đó là những biểu hiện mới trong âm mưu thủ đoạn của
kẻ thù hòng lợi dụng vấn đề tôn giáo để chống phá cách mạng nước ta. Quán triệt
sâu sắc chính sách tôn giáo của Đảng, để vô hiệu hoá các âm mưu, thủ đoạn nói
trên, theo chúng tôi, cần thực hiện tốt mấy biện pháp cơ bản sau đây:
Một
là, phải thường xuyên coi trọng giáo dục và phát huy lòng yêu nước và sự giác
ngộ cao của giáo dân trong cả nước, đi đôi với tuyên truyền sâu rộng chính sách
tôn giáo của Đảng, đồng thời nhạy bén, kịp thời vạch trần âm mưu lợi dụng vấn
đề tôn giáo của kẻ thù để đồng bào có đạo và toàn bộ nhân dân ta nắm vững và có
ý thức cảnh giác thường trực.
Nhân dân ta nói chung và đồng bào
có đạo nói riêng vốn đã có truyền thống yêu nước nồng nàn, rất quý trọng độc
lập tự do. Mỗi khi dân tộc bị xâm lăng, thì cộng đồng dân tộc Việt Nam không
phân biệt tôn giáo, dân tộc đều nhất tề đứng lên đánh đuổi kẻ thù. Do vậy, việc
tuyên truyền chính sách tôn giáo của Đảng, vạch trần âm mưu, thủ đoạn lợi dụng
tôn giáo của kẻ thù phải được coi là một biện pháp quan trọng hàng đầu để phát
huy truyền thống yêu nước, ý chí quật cường của dân tộc trong toàn dân nói
chung cũng như đồng bào có đạo nói riêng.
Hai
là, tăng cường công tác giáo dục quy phạm pháp luật của Nhà nước ta về vấn đề
tự do tín ngưỡng tôn giáo của công dân.
Hiến
pháp năm 1992 và Hiến pháp năm 2013 nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam nêu
rõ: “Công dân có quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo… không ai được xâm phạm quyền
tự do tín ngưỡng tôn giáo hoặc lợi dụng tự do tín ngưỡng tôn giáo để làm
tráipháp luật và chính sách của Nhà nước”. Đây chính là cơ sở pháp lý, quy phạm
pháp luật để mỗi công dân hiểu rõ quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo của mình một
cách đúng đắn, đồng thời là cơ sở để nâng cao trách nhiệm công dân đấu tranh
với những hiện tượng vi phạm quyền tự do tín ngưỡng của công dân như: truyền
đạo bất hợp pháp, không xin phép chính quyền tự ý tuỳ tiện tổ chức lực
lượng “bảo vệ đạo”, lợi dụng vấn đề đất đai, nhà thờ, chùa chiền,… để đối lập,
chia rẽ chính quyền với nhân dân có đạo, v.v..
Ba
là, nâng cao năng lực thực tiến lãnh đạo, quản lý vấn đề chính trị nói chung và
vấn đề tự do tín ngưỡng tôn giáo nói riêng cho đội ngũ cán bộ cơ sở ở địa
phương, nhất là ở các vùng có đạo. Thực tiễn cho thấy, cán bộ chính quyền ở địa
phương nào có năng lực lãnh đạo, quản lý tốt vấn đề chính trị (ở vùng có đạo
bao gồm cả vấn đề tôn giáo), thì ở đó mọi chủ trương, chính sách của Đảng và
Nhà nước sẽ được tổ chức thực hiện tốt, đời sống mọi mặt và an ninh chính trị –
xã hội ổn định.
Bốn
là, kiên quyết trừng trị bọn phản động đội lốt tôn giáo và lợi dụng vấn đề tôn
giáo để hoạt động chống phá ta.
Các biện pháp trên đây nếu được thực hiện tốt và kết
hợp chặt chẽ với nhau trong mối quan hệ biện chứng, chắc chắn sẽ góp phần thiết
thực vô hiệu hoá âm mưu, thủ đoạn lợi dụng tôn giáo để chống phá cách mạng nước
ta của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch. Nó vừa bảo vệ được lợi ích
của cách mạng, vừa bảo vệ được quyền tự do tín ngưỡng của nhân dân, bảo đảm xây
dựng các tổ chức tôn giáo thực sự đóng vai trò phục vụ cho yêu cầu tín ngưỡng
của nhân dân.
Chúng ta phải nâng cao cảnh giác và đấu tranh chống lại âm mưu của các thế lực thù địch, phản động
Trả lờiXóa