Trong Bản Tuyên ngôn
Độc lập khai sinh nước Việt Nam dân chủ cộng hoà, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trích
dẫn lời
trong Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của nước Mỹ: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình
đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền
ấy có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc” và khẳng định:
“Tất cả các dân tộc trên thế giới sinh ra
bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do”.
Đó là nguyện vọng chính đáng của dân tộc Việt Nam về quyền con người. Trong thời
kỳ đất nước bị chủ nghĩa thực dân, đế quốc xâm lược thì đấu tranh giành độc lập
dân tộc được ưu tiên hàng đầu; bởi lẽ, độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia,
toàn vẹn lãnh thổ là tiền đề và điều kiện tiên quyết của quyền con người. Khi chúng
ta giành được
độc lập, thống nhất đất nước, Đảng
và Nhà nước luôn
cố gắng bảo đảm quyền con người về mọi mặt. Tuy nhiên, do hậu quả của 30 năm chiến tranh tàn phá, kinh tế nước ta gặp nhiều khó khăn, nên để nâng cao chất lượng cuộc sống của nhân dân chưa được như
mong muốn. Năm 1986, Đại hội VI của Đảng Cộng sản Việt Nam đã mở ra một thời kỳ
mới của đất nước: thời kỳ Đổi mới - từ đó đến nay đất nước ta có sự
phát triển vượt bậc về mọi mặt, trong đó có vấn đề bảo đảm quyền con người.
Cùng với chính sách phát triển kinh tế ở Việt
Nam luôn đi đôi với việc thực hiện tiến bộ, dân chủ và công bằng xã hội, bảo đảm
cho mọi người dân đều được hưởng thành quả của công cuộc đổi mới. Điều đó thể
hiện tính ưu việt của con đường xây dựng CNXH ở nước ta. Thực tiễn đã cho thấy,
tại một số nước phát triển, tuy có điều kiện kinh tế hơn nước ta, song quyền con người
của một bộ phận dân nghèo không được bảo đảm, nạn thất nghiệp, phân biệt chủng
tộc, sắc tộc, tôn giáo... vẫn tồn tại và diễn ra ngày càng gay gắt.
Cùng với đó, Việt Nam luôn quan tâm bảo đảm quyền con người về chính trị. Đó là bảo đảm quyền bầu
cử, ứng cử; quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội; quyền tự do ngôn luận,
báo chí và thông tin; quyền tự do hội họp, lập hội; quyền tự do tín ngưỡng; quyền
bình đẳng nam nữ,…Chúng ta đang xây dựng nhà nước pháp quyền XHCN của dân, do dân và vì dân -
một nhà nước mà ở đó quyền con người được tôn trọng và bảo vệ. Những năm gần
đây, việc truyền hình trực tiếp các phiên chất vấn, việc bình luận, đưa tin của
báo chí về các hoạt động của Quốc hội đã phản ánh trung thực bầu không khí dân
chủ trong đời sống chính trị ở Việt Nam.
Trong các kỳ đại hội của Đảng, nhất là các kỳ đại hội gần đây, Dự thảo Báo
cáo Chính trị trước khi trình đại hội được công bố rộng rãi trên các phương tiện
thông tin đại chúng. Nhân dân đã đóng góp hàng trăm nghìn ý kiến và
luôn được Đảng ta trân trọng, nghiên cứu và
ghi nhận, kể cả những ý kiến chưa phù hợp, nhưng không trái với lợi ích của dân
tộc. Mặt khác, việc bảo đảm quyền chính trị của người dân còn thể hiện trong
việc thực hiện vai trò giám sát và phản
biện xã hội, góp phần giúp cho Đảng và Nhà nước có đầy đủ cơ sở để hoạch định
đường lối, chính sách và đưa nó vào cuộc sống.
Vấn đề tự do tín ngưỡng tôn
giáo luôn được quan tâm, ngoài các tôn
giáo đã được công nhận tư cách pháp nhân (Phật giáo, Thiên chúa giáo, Cao Đài,
Hòa Hảo,...), Nhà nước Việt Nam còn xét và công nhận rất nhiều hệ phái các tôn
giáo khác. Mặt khác, Đảng và Nhà nước ta còn hỗ trợ, ủng hộ việc trùng tu, xây
mới nơi thờ tự, sinh hoạt tôn giáo; triển khai nhiều chương trình phát triển
kinh tế - xã hội, đảm bảo quốc phòng - an ninh tại các vùng có đông đồng bào
tôn giáo, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho đồng bào có đạo. Là một
quốc gia đa dân tộc, Đảng và Nhà nước ta có nhiều chủ trương, chính sách, biện
pháp để duy trì tính đa dạng, tính độc đáo trong bản sắc của mỗi dân tộc; đồng
thời, chống những thái độ, hành động biểu hiện sự kỳ thị và tư tưởng dân tộc hẹp
hòi. Trong tiến trình đổi mới, Đảng và Nhà nước ta luôn đặt chính sách đối với
đồng bào dân tộc thiểu số là một bộ phận ưu tiên trong hệ thống chính sách phát
triển...
Trong lĩnh vực văn
hóa, giáo dục, việc bảo đảm quyền con người tiếp tục đạt được những tiến bộ mới.
Đảng và Nhà nước ta chủ trương xây dựng nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà
bản sắc dân tộc; xác định văn hóa là nền tảng tinh thần của xã hội, vừa là mục
tiêu, vừa là động lực thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội. Thực hiện chủ
trương đó, Nhà nước đề ra nhiều chính sách về bảo tồn, phát triển các giá
trị truyền thống, các sản phẩm văn hóa; đồng thời, ban hành nhiều bộ
luật liên quan đến việc bảo đảm quyền con người trong lĩnh vực văn hóa. Vì vậy,
đời sống văn hóa ở cơ sở có bước phát triển, thu hút đông đảo quần chúng nhân
dân tham gia sáng tạo và hưởng thụ văn hóa. Chính sách giáo dục
luôn được Đảng,
Nhà nước ta xác định là "quốc sách hàng đầu" và trên thực
tế, giáo dục đã có sự phát triển mạnh mẽ cả về quy mô, chất lượng, hình thức...
và thực hiện công bằng xã hội trong giáo dục; đặc biệt xây dựng và
phát triển xã hội học tập từ nhiều nguồn lực cũng đã góp phần bảo đảm
tốt hơn quyền được học tập của quần chúng nhân dân.
Tóm lại, tuy việc bảo đảm quyền
con người ở Việt Nam còn một
số vấn đề cần quan tâm như: Chính sách phân phối và điều
tiết thu nhập giữa các nhóm xã hội chưa phù hợp; mức sống của một bộ phận
dân cư, nhất là vùng đồng bào dân tộc thiểu số còn thấp; hiện tượng tham nhũng, quan liêu, cửa quyền vẫn còn xảy ra; việc đầu tư phát triển
chưa đi đôi với bảo vệ môi trường đã ảnh hưởng đến quyền được sống trong môi
trường sạch của nhân dân....nhưng công cuộc đổi mới đã làm
thay đổi cuộc sống của hàng triệu người, đồng nghĩa với việc quyền con người ở Việt Nam được bảo đảm tốt hơn là điều không ai có thể phủ nhận được.
Do vậy, việc các thế lực thù địch luôn sử dụng chiêu bài “nhân quyền” để vu cáo
ta vi phạm quyền con người chỉ là những tiếng nói lạc lõng./.
Các thế lực thù địch luôn sử dụng chiêu bài “nhân quyền” để vu cáo ta vi phạm quyền con người chỉ là những tiếng nói lạc lõng.
Trả lờiXóa