Với cách nhìn tổng
thể và khái quát, có thể thấy, văn hóa vừa thể hiện ở bình diện rộng, vừa thể
hiện ở chiều sâu, tầm cao các giá trị mang ý nghĩa sáng tạo và nhân văn mà con
người đạt được - những giá trị không chỉ có ý nghĩa đối với một dân tộc riêng
biệt, mà còn có ý nghĩa phổ quát trong phạm vi đời sống văn hóa toàn nhân loại.
Hội nhập quốc tế hiện nay đang làm cho đời sống văn hóa của đất nước không bị
bó khuôn trong những giá trị văn hóa theo hệ tiêu chí chân, thiện, mỹ truyền thống
của dân tộc, mà có nhiều văn hóa phẩm của các dân tộc khác đang và sẽ thâm nhập
vào mọi phương diện của đời sống xã hội, lan tỏa và thấm sâu vào mọi tế bào của
xã hội. Đó là xu thế khách quan. Tuy nhiên, sự thâm nhập ấy luôn luôn hàm chứa
cả những khả năng thẩm lậu của các phản giá trị nếu chúng ta không kiểm soát,
ngăn chặn được.
Trong bối cảnh
hiện nay, cuộc đấu tranh giai cấp, đấu tranh dân tộc không những không dịu đi
như nhiều người lầm tưởng, mà ngày càng diễn ra gay go, quyết liệt, phức tạp và
mang nhiều sắc thái mới, trong đó lĩnh vực văn hóa đang là một mũi nhọn cực kỳ
quan trọng. Do vậy, muốn phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản
sắc dân tộc tạo sức mạnh nội sinh của nền văn hóa, chúng ta cần chủ động định
hướng sự thâm nhập những tinh hoa văn hóa từ bên ngoài, nhằm vừa làm giàu cho nền
văn hóa Việt Nam, vừa chủ động phá những cạm bẫy "diễn biến hòa bình"
của các thế lực thù địch về lĩnh vực văn hóa..
Thời gian gần
đây, do xu hướng toàn cầu hóa và sự phát triển của cuộc cách mạng 4.0 không ít
người ra sức ca ngợi các lý thuyết phát triển của giới nghiên cứu phương Tây, đến
mức coi đó là hình mẫu lý tưởng để áp dụng vào nước ta. Họ không thấy được hầu
như tất cả các lý thuyết đó, kể cả những lý thuyết về kết hợp văn hóa và phát
triển, đều chỉ nhấn mạnh vào các yếu tố kỹ thuật của sự tăng trưởng kinh tế mà
không chú ý đến nhân tố xã hội, nhân tố con người. Một số người, kể cả những
nhà văn hóa, đưa ra quan niệm văn hóa là lĩnh vực phi sản xuất, đứng ngoài kinh
tế, chỉ là "cái bóng phản chiếu", là kết quả "thăng hoa" của
kinh tế; đời sống vật chất có dư dật thì mới nói đến việc mở mang văn hóa. Bên
cạnh đó vẫn còn không ít người vẫn coi văn hóa đơn thuần là sản phẩm thuộc hệ
giá trị tinh thần, cho nên nếu có chấp nhận văn hóa như là động lực phát triển
kinh tế thì cũng chỉ là sự tác động trở lại của "tính thứ hai" đến
"tính thứ nhất", dù thừa nhận đó là sự tác động rất tích cực, năng động.
Để tiếp thu một
cách chọn lọc những hạt nhân hợp lý của các lý thuyết phát triển đương đại, cần
có cái nhìn phê phán trên cơ sở khoa học. Chỉ có đứng vững trên lập trường thế giới
quan duy vật và phương pháp luận biện chứng, chúng ta mới có công cụ nhận thức
vĩ đại để xây dựng lý luận khoa học về triết học văn hóa, xã hội học văn hóa,
nhân học văn hóa, đạo đức học văn hóa..., cũng như phát triển thực tiễn đúng hướng
về văn hóa chính trị, văn hóa kinh tế, văn hóa tổ chức xã hội, văn hóa nghệ thuật,
văn hóa ứng xử, giao tiếp, văn hóa quân sự... Chính vì vậy, để phát triển nền
văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc hiện nay, cuộc đấu tranh trên mặt trận
lý luận văn hóa, nhất là đấu tranh chống những quan điểm lệch lạc, phản động, cần
đứng vững trên nền tảng chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối,
quan điểm của Đảng ta về văn hóa và xây dựng nền văn hóa.
Trên nền tảng tư
tưởng ấy, cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận cần tập trung khẳng định, quần
chúng nhân dân không chỉ là người hưởng thụ thành quả văn hóa mà còn là chủ thể
tích cực của quá trình sáng tạo văn hóa. Không thể phủ nhận trong di sản văn
hóa dân tộc Việt Nam, có không ít giá trị dân tộc ta đã tiếp biến được từ các nền
văn hóa khác trong quá trình giao lưu văn hóa. Nhưng bản sắc văn hóa độc đáo
mang hồn dân tộc - cái "bộ gien" di truyền về mặt
văn hóa của dòng giống "con Lạc, cháu Hồng" mà các thế hệ hôm nay có
được - là do chính bàn tay, khối óc của tổ tiên chúng ta sáng tạo nên. Để xây dựng
nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc hiện nay, phải hết sức coi trọng
việc khơi dậy niềm tự hào và ý thức kế thừa những di sản văn hóa quý báu ấy - sự
kế thừa hết sức sáng tạo. Kế thừa văn hóa phải gắn với đổi mới văn hóa và phát
triển văn hóa thì mới làm cho nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc thể
hiện đầy đủ bản chất sáng tạo và nhân văn của văn hóa.
Đấu tranh tư tưởng
- lý luận trên lĩnh vực văn hóa cần tập trung nâng cao nhận thức, hiểu biết của
nhân dân về truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân
loại, đặc biệt là những thành tựu kỳ diệu của khoa học và công nghệ hiện đại.
Chỉ khi có nhận thức đúng, các tầng lớp nhân dân mới chủ động, tích cực tham
gia xây dựng nền văn hóa và đời sống văn hóa lành mạnh trong xã hội. Và đến lượt
nó, thực hiện tốt các nội dung, yêu cầu về xây dựng nền văn hóa tiên tiến, đậm
đà bản sắc dân tộc một cách khoa học mới có thể góp phần nâng cao hiệu quả khắc
phục tệ nạn xã hội, chống lại sự suy thoái về đạo đức, lối sống, phê phán tư tưởng
sùng ngoại và khuynh hướng lai căng văn hóa, đấu tranh không khoan nhượng với
nhận thức, hành vi phủ nhận giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc, phủ nhận
thành quả cách mạng Việt Nam.
Đấu tranh tư tưởng
- lý luận phải bênh vực cho quan điểm biện chứng về mối quan hệ giữa phát triển
văn hóa với phát triển kinh tế: văn hóa nằm ngay trong kinh tế và kinh tế nằm
trong văn hóa. Văn hóa không phải là sự phản ánh thụ động, là sản phẩm tự phát
của kinh tế. Bởi vậy, không nên cho rằng, chỉ cần phát triển kinh tế thì văn
hóa tự khắc phát triển theo. Có những nước kinh tế phát triển cao mà văn hóa, đạo
đức, lối sống lại suy đồi. Trái lại, có nước trình độ phát triển kinh tế chưa
cao nhưng ngay từ đầu đã coi trọng mở mang văn hóa, giáo dục để "làm kế
sâu rễ bền gốc" cho sự phát triển. Bản thân sự phát triển kinh tế cũng
không phải chỉ do các yếu tố kinh tế đơn thuần như lao động, vốn, công nghệ và
tài nguyên thiên nhiên mang lại, mà ngày càng phụ thuộc vào tiềm năng sáng tạo
của nguồn lực con người, từ sự hiểu biết đến đạo đức, lối sống, thị hiếu, trình
độ thẩm mỹ... của mỗi cá nhân và cộng đồng xã hội.
Đặc biệt, trong
điều kiện hiện nay, lý luận văn hóa phải trở thành vũ khí sắc bén của Đảng, Nhà
nước và nhân dân ta trong cuộc đấu tranh chống lại chiến lược "diễn biến
hòa bình" của các thế lực thù địch trên lĩnh vực văn hóa - tư tưởng. Hơn
lúc nào hết, lý luận văn hóa của chúng ta hiện nay phải tham gia tích cực vào
cuộc đấu tranh tư tưởng - lý luận nhằm phê phán các quan điểm và hành động phản
văn hóa như: hoài nghi và phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí
Minh, quan điểm, đường lối của Đảng; dao động mục tiêu độc lập dân tộc và chủ
nghĩa xã hội; thoái hóa về chính trị - tư tưởng, sa đọa về đạo đức, lối sống;
sùng bái nước ngoài, coi thường các giá trị văn hóa dân tộc...
Bên cạnh đó, cuộc
đấu tranh tư tưởng - lý luận trên lĩnh vực văn hóa cần tập trung khẳng định, bảo
vệ và phát triển nền tảng lý luận ở nước ta là thế giới quan, phương pháp luận
của chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh và hệ thống quan điểm của Đảng
Cộng sản Việt Nam về những vấn đề văn hóa và xây dựng văn hóa. Nội dung của
toàn bộ hệ thống lý luận về văn hóa của chúng ta trước hết phải thể hiện chức
năng khẳng định các chân lý, các giá trị văn hóa của nhân loại và của từng dân
tộc. Song, việc chuyển tải các chân lý và các giá trị đó đến con người nhằm
tích cực góp phần làm sáng tỏ những vấn đề có tính nguyên tắc trong nhận thức
và trong thái độ ứng xử đối với văn hóa phải thông qua vai trò đặc biệt quan trọng
của nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc. Mặt khác, việc tiến hành đấu
tranh thắng lợi nhằm bảo vệ nền tảng lý luận của chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng
Hồ Chí Minh, hệ thống quan điểm của Đảng ta về văn hóa và xây dựng văn hóa sẽ
làm cho quá trình phát triển nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc hiện
nay luôn được định hướng đúng đắn, khoa học, chống được những lực cản cả hữu
hình và vô hình, không bị rơi vào hữu khuynh hoặc "tả" khuynh./.
Đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch là nhiệm vụ thường xuyên, quan trọng đối với cấp ủy, tổ chức đảng, của cả hệ thống chính trị và mọi cán bộ, đảng viên.
Trả lờiXóa