Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

TỪ VỤ VIỆC CỦA NGUYỄN ĐÌNH THỤC, ĐẶNG HỮU NAM VÀ BÀI HỌC CHO NHỮNG KẺ ĐỘI LỐT TÔN GIÁO, MƯỢN DANH CHÚA ĐỂ HẠI DÂN, HẠI NƯỚC


Dư luận nhân dân cả nước ta, kể cả đồng bào có đạo, những ngày vừa qua rất bất bình trước việc ông Nguyễn Đình Thục - linh mục quản xứ Song Ngọc, xã Song Ngọc và ông Đặng Hữu Nam - linh mục quản xứ Phú Yên, xã An Hòa, huyện Quỳnh Lưu thường xuyên có những hành động lợi dụng chiêu bài đòi hỏi “quyền lợi” và “công lý” cho người dân, luôn gây ra những hành động cực đoan, trực tiếp xúi giục, kích động giáo dân có những hành vi vi phạm pháp luật, đẩy một số giáo dân vào vòng lao lý.
Đằng sau những lời rao giảng tại nhà thờ và trên mạng xã hội của ông Nguyễn Đình Thục và Đặng Hữu Nam là cả một âm mưu đen tối. Cụ thể là kích động giáo dân giáo xứ Song Ngọc, giáo xứ Phú Yên và một số giáo xứ lân cận vào tận Kỳ Anh, Hà Tĩnh đi khiếu kiện Công ty TNHH Hưng Nghiệp Formosa, đòi bồi thường cho nhân dân do sự cố môi trường biển xảy ra năm 2016; song thực chất để thực hiện các hành vi gây rối, chống đối chính quyền. Những hành động của ông Thục, ông Nam là vi phạm cả pháp luật và giáo lý, giáo luật Ki-tô.
Việc làm vi phạm pháp luật của ông Thục, ông Nam là: Kích động người dân có những hành động khởi kiện trái pháp luật, không theo quy định của luật pháp; kích động người dân biểu tình kéo dài và có những hành vi cản trở giao thông, gây mất an ninh trật tự, ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của giáo dân, gây thiệt hại về kinh tế cho nhân dân địa phương; kích động giáo dân chống đối người thi hành pháp luật, đập phá phương tiện, tấn công các lực lượng chức năng; giao giảng chống phá chế độ và trực tiếp “Cầu nguyện cho chế độ cộng sản mau mất đi”; tạo điều kiện thuận lợi cho các đối tượng phản động Việt Tân đi theo để chống đối chính quyền, trong đó có các đối tượng đang bị truy nã là Bạch Hồng Quyền và đối tượng chống phá cộm cán là Hoàng Đức Bình – với chức danh tự xưng là “Phó Chủ tịch Phong trào Lao động Việt” (một tổ chức phản động do chúng lập ra) của tổ chức phản động Việt Tân.
Linh mục Thục và Linh mục Nam không thực hành các tín điều mà Đức Chúa Giêsu và các Thánh đã căn dặn; không truyền dạy thấu đáo những điều kính Chúa yêu nước đến giáo dân. Trái lại, các ông đã biến nhà thờ thành nơi cổ vũ cho những việc làm phàm tục, luôn dành nhiều thời gian trong buổi lễ để bôi xấu chế độ, bôi bẩn tâm hồn trong sạch của giáo dân, nhuốm mầu hận thù trong con trẻ, kích động bạo lực và chống đối chính quyền trong thanh niên, giới trẻ, chia cắt tình nghĩa lương - giáo, gây mẫu thuẫn trong xã hội, bất bình an trong lòng dân.
Người đứng đầu một giáo xứ không lo chăm lo, coi sóc linh hồn và sự bằng an trong giáo dân, không lo truyền dạy những lời hay lẽ phải của Chúa, lời răn dạy của các Thánh,… mà lại can dự vào chính trị, vào việc đời, thì là sao có thể xứng đáng làm “Cha” để chăn dắt phần hồn của các con chiên. Những điều hay lẽ phải mà Đức Chúa Giêsu và các Tông đồ đã khắc ghi tại tập 27, chương X của Giáo luật rằng: “Không biến mình thành một lực lượng chính trị vì như thế là sai với bản chất và sứ mạng của Giáo hội”, của Kitô giáo, tại sao các ông “linh mục” đó không tự răn lấy mình và không truyền dạy cho giáo dân để làm sáng danh Chúa. Các ông sợ điều gì? Phải chăng các ông sợ “vạch áo thầy tu cho con chiên thấy Quỷ sứ”, và thấy bản chất của kẻ đội lốt, lợi dụng tôn giáo để phá hoại chính tôn giáo và phá hoại chính quyền và đời sống nhân dân?!
Làm trái việc Đạo, làm hại đến việc Đời, ấy là bản chất của xấu xa và sự tha hóa trong tâm hồn của những con người ý thức đen tối của ông Thục, ông Nam. Các ông nên nhớ, kẻ phản Chúa không chỉ là Judas, mà còn là những kẻ làm trái với tư tưởng, mong muốn của Chúa, phá hoại niềm tin nơi Chúa của chính giáo dân. Chưa nói đến sự bất bình trong xã hội và luật pháp, thì sự bất tin theo những xằng bậy ở mỗi giáo dân đối với ông Thục và ông Nam cũng đã quá lắm rồi. Hãy dừng ngay những hành vi trái đạo, trái đời của các ông lại, khi còn chưa muộn.

Giáo dân các nơi cả nước đã không còn tin ở các ông, giáo xứ nhiều nơi cũng như Giáo hội Công giáo Việt Nam đã thấy xấu hổ vì những hành vi làm ô nhục “Nước Chúa” của các ông Thục, ông Nam. Giáo dân đã thực sự tin Chúa, chứ không tin những kẻ đội lốt tôn giáo như các ông./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét