Gần đây, một số kẻ có học, vốn là
những con người sinh ra, lớn lên, được nuôi dưỡng từ bầu sữa của thành
quả cách mạng Việt Nam đang nhóm lại, “cùng hội, cùng thuyển”, âm mưu
“bới lông”, “tìm vết” trong lịch sử lãnh đạo đấu tranh cách mạng của
Đảng, của lãnh tụ Hồ Chí Minh. Thủ đoạn quen thuộc của chúng vẫn là cắt
xén, bóp méo, xuyên tạc sự thật, tập hợp lực lượng, kích động dân chúng
chống phá, gây biến động để hòng “đục nước, béo cò”, thực hiện mưu đồ
chính trị. Dưới cái nhìn méo mó của kẻ “khiếm thị” trong tiêu đề: “Ngày
Quốc khánh”, Luân Lê bộc lộ rõ tâm khí hằn học đã nhai lại những luận
điệu cũ rích nhằm hạ bệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và
phủ nhận công lao của Người. Điều mà các “bậc thầy” chống cộng của ông
ta đã bao lần rao giảng nhưng không thể làm nên trò trống gì.
Chắc nhận thấy đấu với nên tảng tư tưởng
của Đảng và nhân dân ta không được, nên Luân Lê lại đặt ra những lời
phát vấn như “mê sảng” giữa ban ngày, rằng “người dân nước Nam đến nay
đã có được những điều gì?”. Với con mắt của kẻ quáng gà và chứa đầy tâm
địa đen tối, không nghĩ được điều gì cho có lý lẽ, Lê thốt lên rằng, đó
là: “Quyền tự do biểu tình, tự do ngôn luận và tự do hội họp (mang tính
đảng phái chính trị) đều là những thứ quyền xa xỉ…”. Mang danh là một
luật sư không lẽ trình độ kém cõi đến nỗi không nhận thức được rằng
trong 30 năm qua, cùng với sự chuyển mình đất nước trên mọi phương diện,
vấn đề dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam đã, đang được Đảng, Nhà nước và
nhân dân ta hết sức quan tâm giải quyết và trên thực tế đã đạt được
những thành quả rất căn bản. Điều đó được thể hiện rất rõ trong Hiến
pháp, các đạo luật đã được xây dựng, không ngừng bổ sung, hoàn thiện,
trong đó kể cả Luật biểu tình cũng đang được quan tâm nghiên cứu, soạn
thảo. Những chuyển biến mang tính đột phá mạnh mẽ, vững chắc trong hoạt
động của cơ quan lập pháp của Nhà nước ta trong những thập kỷ gần đây
đang thổi vào đời sống chính trị xã hội của đất nước tinh thần dân chủ
sâu rộng và thực sự đưa lại nhiều kết quả trong giải quyết những vấn đề
cấp thiết của đất nước. Đó là một sự thật mà có thể nói, ngoại trừ những
người mất trí còn lại ai là người Việt Nam mà không cảm nhận được.
Ngẫm rằng, Luân Lê và những kẻ cùng
thuyền đang gồng hết sức lực, dùng chiêu “mớm lời”, “rắc thính”, kích
động một bộ phận nhân dân nổi lên làm rối loạn xã hội để dễ bề “đục nước
béo cò” thực hiện cuồng vọng được có chân trong “vạt áo chính trị” của
chính thể do họ dựng lên. Nhưng sự đời đâu có dễ dàng đến vậy. Muốn làm
được việc lớn trước hết phải có tâm thật sáng, được nhân dân hết lòng
ủng hộ. Còn tầm thấp, tâm đen như ông thì chiêu bài cắt xén, bóp méo sự
thật, rao giảng kiểu “thầy bói xem voi” liệu chừng sẽ kích động, tập hợp
được mấy ai mà nuôi cuồng vọng?
Luân Lê và đồng bọn cùng thuyền chỉ là những kẻ đang dùng chiêu “mớm lời”, “rắc thính”, kích động một bộ phận nhân dân nổi lên làm rối loạn xã hội để dễ bề “đục nước béo cò” thực hiện cuồng vọng được có chân trong “vạt áo chính trị” của chính thể do họ dựng lên.Mưu đồ của chúng không thể lừa bịp được nhân dân mà chỉ khiến nhân dân thêm căm phẫn.
Trả lờiXóa