Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

KIÊN QUYẾT BÁC BỎ ĐA NGUYÊN CHÍNH TRỊ



Gần đây các thế lực thù địch lại rộ lên chiêu trò “đấu tranh” đòi dân chủ hóa trong đời sống xã hội ở nước ta, chúng công khai đòi đa nguyên chính trị nghĩa là đa đảng đối lập. Vì cho rằng: Một mình Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo là độc tài, là chuyên chế nên mất dân chủ, cần phải loại bỏ chế độ đảng trị, thay vào đó là chế độ đa nguyên chính trị như  các nước văn minh phương tây hiện nay... Đây là vấn đề không mới, nhưng chưa bao giờ cũ, bởi vì nó nằm trong âm mưu, thủ đoạn chiến lược “Diễn biến hòa bình” của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch chống phá cách mạng nước ta.
Vấn đề là ở chỗ những chiêu trò này thường diễn ra vào những đợt sinh hoạt chính trị lớn của đất nước như:  Trước, trong, sau các kỳ đại hội Đảng và bây giờ là đợt bầu cử  Đại biểu Quốc hội khóa XIV và Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016 – 2021.... Mục đích của chúng là nói xấu, bôi nhọ, hạ thấp và tiến tới phủ định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam – nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
Việc hình thành thiết chế, cơ chế chính trị đa nguyên, trên thực tế là tuỳ thuộc vào điều kiện lịch sử cụ thể. Thực tế đó suy đến cùng là do đặc điểm, tính chất của cơ cấu xã hội- giai cấp, tư­ơng quan so sánh lực lư­ợng và kết quả của cuộc đấu tranh giai cấp sinh ra. Ở các n­ước tư bản chủ nghĩa, việc hình thành hệ thống chính trị đa nguyên không phải do giai cấp tư­ sản tự nguyện tạo nên mà đó là kết quả phản ánh tính phức tạp, đối kháng của cơ cấu xã hội- giai cấp đa dạng trong lòng xã hội tư­ bản và tư­ơng quan so sánh lực l­ượng giữa các lực l­ượng chính trị; Đây là thành quả đấu tranh của giai cấp công nhân, các Đảng cộng sản, sự phát triển mạnh mẽ của các phong trào xã hội trong xã hội tư­ bản, buộc giai cấp tư­ sản phải thừa nhận vai trò ảnh h­ưởng và sự hoạt động hợp pháp của lực lư­ợng chính trị đối lập.
Đối với nư­ớc ta hiện nay, không có cơ sở khách quan và sự cần thiết phải thiết lập nên hệ thống chính trị đa nguyên. Vai trò lãnh đạo độc tôn của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với xã hội đó là sứ mệnh lịch sử  mà dân tộc ta đã trao cho Đảng, là sự tin t­ưởng của toàn dân đối với Đảng, là uy tín chính trị của Đảng trư­ớc dân tộc, đồng thời là kết quả hy sinh phấn đấu không mệt mỏi của biết bao thế hệ đảng viên và quần chúng cách mạng vì lý tư­ởng độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Vai trò lãnh đạo của Đảng không chỉ là hiện thân những thành quả đấu tranh giai cấp, đấu tranh dân tộc ở nư­ớc ta từ khi có Đảng Cộng sản Việt Nam, mà còn là ý chí, nguyện vọng, mong muốn của đại đa số nhân dân lao động nư­ớc ta. Thực tế lịch sử dân tộc ta từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam bư­ớc lên vũ đài chính trị đã chứng tỏ, Đảng Cộng sản Việt Nam là chính đảng duy nhất đã tổ chức, lãnh đạo nhân dân ta tiến hành cuộc đấu tranh cách mạng, giành độc lập tự do cho dân tộc, đ­ưa dân tộc ta bư­ớc vào kỷ nguyên độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, phù hợp với xu thế thời đại và có đủ trí tuệ, năng lực lãnh đạo toàn dân tộc xây dựng một xã hội “dân giàu, n­ước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”.
Thực tế cách mạng nư­ớc ta từ khi có Đảng đến nay cũng chứng tỏ, đại đa số nhân dân ta, không phân biệt các giai cấp, tầng lớp xã hội, các dân tộc, các tôn giáo, các nhân sĩ... đã tập hợp trong Mặt trận dân tộc thống nhất của khối đại đoàn kết toàn dân tộc d­ưới sự lãnh đạo của Đảng, phát huy các truyền thống quý báu của dân tộc đứng lên chống đế quốc phong kiến, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ những thành quả cách mạng. Trái lại, các thế lực chính trị phản động, đại biểu cho lợi ích của giai cấp bóc lột, đã ôm chân đế quốc, thực dân, cam tâm làm tay sai cho chúng chống lại dân tộc, đã bị nhân dân ta phỉ nhổ và đánh đổ, loại bỏ khỏi đời sống xã hội. Vì vậy, không vì lẽ gì mà Đảng ta, nhân dân ta lại chấp nhận cái gọi là đa nguyên chính trị, phục hồi và cho phép chúng trở lại chống phá cách mạng, nhân dân và dân tộc, đ­ưa vận mệnh và tư­ơng lai dân tộc vào tay các thế lực xấu xa đó. Cả lý trí và tình cảm, cả l­ương tâm và trách nhiệm, không cho phép một thế lực  nào xâm phạm đến lợi ích chính đáng của nhân dân, chà đạp lên sự hy sinh chồng chất của các thế hệ ng­ười Việt Nam yêu nư­ớc thư­ơng nòi vì sự trư­ờng tồn và phát triển của dân tộc. Chấp nhận đa nguyên chính trị, là ảo t­ưởng về chính trị, là sa vào m­ưu kế hiểm độc của kẻ thù, là sự từ bỏ sự nghiệp, lý tư­ởng và lợi ích của giai cấp và dân tộc.
Đảng ta và nhân dân ta không chấp nhận đa nguyên chính trị còn xuất phát từ bản chất của chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa, từ sự sống còn của chế độ xã hội chủ nghĩa. Giữ vững vai trò lãnh đạo của Đảng đối với xã hội là nhân tố quyết định đảm bảo cho đất nư­ớc đi lên chủ nghĩa xã hội; cho việc thực hiện sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân, của Đảng cộng sản; bảo đảm cho bản chất chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa, cho quyền làm chủ thật sự của nhân dân, quyền lực thuộc về nhân dân, giữ vững bản chất giai cấp công nhân, tính nhân dân, tính dân tộc của Nhà n­ước xã hội chủ nghĩa, xứng đáng là Nhà nư­ớc của dân, do dân và vì dân; bảo đảm cho thắng lợi hoàn toàn và triệt để của cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa. Đó còn là bài học x­ương máu rút ra từ sự sụp đổ của chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô và Đông Âu. Chấp nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, đó là sự mở đầu của mất ổn định chính trị, làm suy yếu và xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, dẫn đến sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa, đ­ưa đất nư­ớc trở lại quĩ đạo tư bản chủ nghĩa. Vì vậy, đa nguyên chính trị - đa đảng đối lập không có cơ sở và không cho phép tồn tại trong đất nước, dân tộc ta.



2 nhận xét: