Trong số rất nhiều những biểu hiện của tư tưởng
“trung bình chủ nghĩa” thì “làm việc cầm chừng” đã và đang xuất hiện với tính
chất, mức độ, diễn biến ngày càng phức tạp, tinh vi ở cơ quan công quyền nước
ta hiện nay.
Những người làm việc
cầm chừng ở các cơ quan công quyền hiện nay luôn mang trong mình tư tưởng đứng
trong “biên chế Nhà nước” nên dựa dẫm, ỷ lại, an phận thủ thường, không có động
lực cống hiến, không có động cơ phấn đấu làm việc hết mình, không nỗ lực để
hoàn thành tốt hơn công việc do mình đảm nhiệm, nếu có làm thì chỉ làm cho xong.
Họ làm việc cầm chừng hết ngày này qua ngày khác, hết tháng này qua tháng khác,
“sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về”. Họ không biết rằng, mình không những đang
“giậm chân tại chỗ” mà còn đang dần tụt dốc so với ngay chính bản thân do không
hết mình trong công việc và tụt hậu ngày càng xa trước yêu cầu, đòi hỏi ngày
càng cao của công việc và sự phát triển của cơ quan, đơn vị.
Đối với mỗi tổ chức đảng, nếu
cán bộ, đảng viên có tư tưởng “làm việc cầm chừng” càng nhiều thì tính tiền
phong, năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của tổ chức đảng chắc chắn sẽ không
cao. Ở một số tổ chức đảng hiện nay, có thể dễ dàng nhận ra có một bộ phận
không nhỏ cán bộ, đảng viên chưa thể hiện được tính tiền phong, tinh thần nhiệt
huyết cách mạng trong công việc, chỉ thích làm việc dễ, nhàn hạ, mang lại nhiều
quyền lợi, lảng tránh việc khó, né tránh những nơi khó khăn, gian khổ; chỉ nghĩ
tới công việc, quyền lợi của cá nhân mình, không quan tâm đếm xỉa tới công
việc, lợi ích của tập thể; làm việc theo giờ hành chính, không tận dụng thời
gian ngoài giờ để học tập, nghiên cứu nâng cao trình độ, chuyên môn, nghiệp
vụ…. Có không ít cá nhân vào Đảng chỉ với mục đích rất thực dụng là kiếm một
chỗ đứng trong “biên chế Nhà nước” đến khi nghỉ hưu… Đó là những biểu hiện rất
đáng lên án, nếu không được khắc phục triệt để thì sẽ làm suy giảm sức mạnh của
Đảng, giảm niềm tin của người dân vào cán bộ, đảng viên.
Trong suốt quá trình
lãnh đạo cách mạng, Đảng ta luôn kiên quyết đấu tranh phê phán tư tưởng “trung
bình chủ nghĩa”, “làm việc cầm chừng” của cán bộ, đảng viên. Tuy vậy, những
biểu hiện này cho đến nay vẫn tồn tại khá dai dẳng với mức độ ngày càng nguy
hại hơn. Để góp phần loại bỏ biểu hiện này trong các tổ chức công quyền hiện
nay cần có sự chung tay, góp sức của cả hệ thống chính trị, ở các cấp, các
ngành, mà quan trọng nhất phải từ ý thức, trách nhiệm của người cán bộ, đảng
viên. Do đó, đối với cá nhân, mỗi cán bộ, đảng viên cần xác định lại tư tưởng,
động cơ, thái độ, trách nhiệm của mình, sống có hoài bão, lý tưởng, nuôi dưỡng
khát vọng hướng tới từng bước hoàn thiện bản thân ngang tầm với yêu cầu, nhiệm
vụ. Đối với tổ chức, cần xây dựng được hệ tiêu chí khách quan, khoa học để đánh
giá trúng, đúng trình độ, năng lực của cán bộ, đảng viên; đẩy mạnh luân chuyển
cán bộ; mạnh dạn thay thế những cá nhân yếu kém, trung bình bằng những cá nhân
mới tốt hơn; lựa chọn được những người đứng đầu có đức, có tài, có năng lực
quản lý, lãnh đạo, chuyên môn tốt, giàu tinh thần nhiệt huyết vì sự phát triển
của cơ quan, đơn vị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét