NHỮNG CHIẾN CÔNG TRÊN
BẦU TRỜ ĐÊM “HÀ NỘI - ĐIỆN BIÊN PHỦ TRÊN KHÔNG”
Trong chiến dịch “Hà Nội
- Điện Biên Phủ trên không” 50 năm về trước, có một đơn vị phòng không đã ghi
tên mình vào lịch sử, đó là Đoàn Không quân Sao Đỏ. Những năm 1971-1972, không quân
nhân dân Việt Nam mới có chưa đầy 10 phi công MIG -21 có khả năng đánh đêm. Các
trung đoàn không quân được bố trí ở các sân bay dã chiến bên ngoài Hà Nội, khi
được lệnh là cất cánh đánh B52 và lực lượng máy bay chiến thuật. Song, chính
các sĩ quan trẻ này đã bắn hạ những chiếc B52 siêu hạng được bảo vệ “tận răng”,
góp phần quan trọng vào thắng lợi “Điện Biên Phủ trên không” lịch sử.
Ngày 27/12/1972 có thể
coi là một sự kiện của Không quân Việt Nam khi bắn rơi B52 với chiến công đầu
tiên của phi công Phạm Tuân - người con ưu tú quê hương Thái Bình. Anh là phi
công Việt Nam đầu tiên bắn rơi pháo đài bay B52 bằng chiếc MIG -21 trong chiến
12 ngày đêm. Cũng như những đồng đội của mình, anh mang trong mình quyết tâm
bắn hạ B52 trừng trị kẻ thù, bảo vệ Hà Nội – trái tim của cả nước. Đêm 27/12,
chiếc MIG - 21 do Phạm Tuân điều khiển được lệnh cất cánh từ sân bay Yên Bái,
đổi chiến thuật bay vòng sang Lào rồi bất ngờ bẻ ngược lại đột nhập vào đội
hình dày đặc máy bay Mỹ đang tiến vào bầu trời Hà Nội giữa đêm đen, đôi lúc lại
bùng sáng sau những tiếng bom nổ lớn. Dưới sự chỉ dẫn của Sở Chỉ huy mặt đất,
với vận tốc bay lên đến 1.200km/h (gấp đôi tốc độ bay của địch), áp sát chỉ
cách đuôi chiếc B52 khoảng 1.500m, Phạm Tuân nhấn nút phóng hai quả tên lửa.
Chiếc B52 bùng cháy... Được phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang
nhân dân khi mới 25 tuổi thành tích bắn rơi B52, anh chia sẻ: “Phải sau 9 ngày
chiến đấu, không quân Việt Nam mới bắn rơi được B52. Đó là do những ngày đầu
chiến thuật của chúng ta chưa phù hợp nên không nắm được thời cơ.
Sau đó không quân ta đã
kịp thời rút kinh nghiệm và điều chỉnh phương án chiến đấu, thay đổi khéo léo
và sáng tạo nên đã dành chiến thắng. Đây là chiến công của tập thể vì có hàng
nghìn người tham gia trận đánh, thành tích của tôi là người nhấn nút phóng quả
tên lửa, chứ đây là công lao của tập thể. Tôi sẽ không làm được gì nếu không có
đồng đội”.
Không quân Việt Nam
luôn nhớ tới chiến công quả cảm của người phi công Anh hùng Vũ Xuân Thiều đêm
28/12, khi anh cùng chiếc MIG -21 của mình đã biến thành quả tên lửa thứ 3 lao
thẳng vào chiếc B52 của Mỹ. Là sinh viên năm cuối của trường Đại học Bách khoa,
đang chuẩn bị làm luận án tốt nghiệp ngành Vô tuyến điện, năm 1965 Vũ Xuân
Thiều tình nguyện nhập ngũ và được chọn vào Binh chủng Không quân, được cử đi
học lái máy bay MIG -21 ở Liên Xô. Năm 1968, tốt nghiệp về nước, anh được điều
về phi đội 5 Trung đoàn Sao Đỏ, huấn luyện bay và chiến đấu đêm; Vũ Xuân Thiều
là một trong những phi công bay giỏi của Không quân Sao Đỏ. Trong chiến dịch
“Điện Biên Phủ trên không”, sau khi rút kinh nghiệm đánh B52 của Phạm Tuân, Vũ
Xuân Thiều hạ quyết tâm: “Lần sau khi phát hiện B52, xin phép cho tôi được xuất
kích tiêu diệt. Bắn mà B52 không rơi tại chỗ, tôi sẽ xin lao thẳng vào nó.” Tối
28/12, từ sân bay dã chiến Cẩm Thủy, Vũ Xuân Thiều nhận lệnh xuất kích khi B52
bắt đầu đánh phá. Trên vùng trời Sơn La, anh tiếp cận chiếc B52 và phóng 2 quả
tên lửa làm chiếc B52 bị thương, nhưng không rơi. Xin phép Sở Chỉ huy mặt đất
công kích lần 2, chiếc MIG -21 do phi công Vũ Xuân Thiều điều khiển đã lao
thẳng vào chiếc B52, làm nó bốc cháy và rơi tại chỗ. Vũ Xuân Thiều đã anh dũng
hy sinh khi quyết tâm thực hiện ước mơ cao đẹp của mình. Anh trở thành một cảm
tử quân với ý chí quyết tử khi thực hiện nhiệm vụ cao cả của mình. Trên bầu đêm
28/12 năm ấy, giữa bao luồng ánh sáng của bom đạn và của máy bay B52 bốc cháy là vầng sáng mang tên Vũ Xuân Thiều. Chiến
công của anh đã được nhiều sách và báo chí Mỹ viết và ca ngợi. Và hiện nay,
trên bàn thờ Vũ Xuân Thiều tại số nhà 21 phố Đặng Dung, có một chiếc đồng hồ
Quân chủng không quân tặng gia đình đã được đặt cố định ở 9 giờ 45 phút đêm,
thời khắc vinh quang mà người phi công Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân Vũ
Xuân Thiều đã hy sinh anh dũng khi mới 27 tuổi.
Ngày 27 và 28/12/1972, Không quân Việt Nam cũng xuất sắc
bắn rơi 2 máy bay F4 và 1 máy bay RA - 5C. Bên cạnh những phi công lái máy bay
còn có Sở Chỉ huy mặt đất và những hoa tiêu tiêu đồ (sĩ quan dẫn đường hỗ trợ
các phi công lái máy bay MIG đánh máy bay Mỹ). Bằng kinh nghiệm của mình, những
sĩ quan dẫn đường đã dẫn dắt phi công vượt qua những tốp máy bay địch, tiếp cận
mục tiêu B52 và khai hỏa. Những cái tên như Lê Thành Chơn, Lê Thiết Hùng, Lê
Liên, Đặng Dũng… là những sĩ quan dẫn đường giàu kinh nghiệm trong các trận
đánh, đã thầm lặng góp phần giúp các phi công bắn rơi máy bay Mỹ, làm nên chiến
công oanh liệt của Không quân Việt Nam. Cựu Thiếu tá Lê Thành Chơn đã từng
khẳng định: “Lực lượng quân sự trong chiến dịch giữa ta và Mỹ khi đó chênh lệch
đến 1/200. Chúng ta thắng được là nhờ trí tuệ và lòng quả cảm. Để gây bất ngờ,
MIG -21 của ta xuất kích bay vòng sang Lào, đánh “thọc nách” đội hình bay
của địch. Địch phá sân bay chính thì ta dùng sân bay nhỏ, dã chiến.
Nhờ đó mà không quân Việt Nam đã làm được điều kì diệu là
bắn rơi pháo đài bay B52, quấy rối đội hình địch, hỗ trợ đắc lực cho tên lửa,
pháo cao xạ lập công”. 12 ngày đêm chiến dịch
đánh trả cuộc tập kích đại quy mô của không lực Hoa Kỳ, quân dân miền Bắc đã
chứng minh cho đế quốc Mỹ và cả thế giới thấy được tinh thần đoàn kết, lòng yêu
nước nông nàn và ý chí chiến đấu kiên cường bất khuất của một dân tộc nhỏ bé
nhưng đầy kiêu hãnh.
Chiến thắng vang dội này là thành quả của cả một
tập thể những cá nhân ưu tú, những con người luôn đặt hai tiếng TỔ QUỐC ở trong
tim. Quả thật, nếu không nặng tình yêu đất nước, sẽ không có được ý chí và nghị
lực, hiên ngang trong mưa bom bão đạn để đánh thắng quân thù, lập những chiến
công và làm nên một kì tích “Điện Biên Phủ trên không” đi vào lịch sử nhân loại./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét