Thứ Hai, 25 tháng 10, 2021

Lựa chọn con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam là hoàn toàn đúng đắn

Kể từ khi mô hình chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô và nhiều nước Đông Âu sụp đổ, cách mạng thế giới lâm vào thoái trào thì vấn đề đi lên chủ nghĩa xã hội lại được đặt ra và trở thành tâm điểm thu hút mọi sự bàn thảo, thậm chí tranh luận gay gắt. Các thế lực chống cộng, cơ hội chính trị thì hí hửng, vui mừng, thừa cơ dấn tới để xuyên tạc, chống phá” chúng ra sức tìm mọi cách lợi dụng xuyên tạc, công kích và phủ nhận, họ cho rằng chủ nghĩa xã hội là “không tưởng”, không bao giờ thực hiện được đó chỉ là một học thuyết “viển vông”, “ảo tưởng” nên áp dụng vào thực tiễn chỉ có thể sinh ra những “quái thai của lịch sử”... Những luận điệu đó được tung ra khắp nơi trên thế giới với các hình thức, diễn đàn khác nhau nhằm xóa bỏ chủ nghĩa xã hội trên phạm vi toàn thế giới. Xuất phát từ lập luận đó, họ cho rằng hiện nay “Việt Nam đang bế tắc không chỉ về kinh tế, mà còn về tinh thần. Không ai còn tin vào chủ nghĩa Mác nữa”; rằng, “con đường xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta đang đi là trái với quá trình lịch sử - tự nhiên”; hay đó chính là “một khúc cong của lịch sử, là đoạn vòng vèo đầy đau khổ đi lên chủ nghĩa tư bản”. Do đó, theo họ, Việt Nam cần “tránh chỗ tối, tìm chỗ sáng”, “tránh con đường đau khổ” mà một số nước đã đi qua để đi theo con đường tư bản chủ nghĩa.
Tuy nhiên chính từ thực tiễn Việt Nam đã khẳng định đi lên chủ nghĩa xã hội là sự lựa chọn của lịch sử dân tộc Việt Nam và phù hợp với xu thế của thời đại điều đó đã được Lịch sử Việt Nam những năm đầu thế kỷ XX cho thấy, trong bối cảnh đất nước bị thực dân Pháp xâm lược, nhân dân chịu cảnh áp bức, bóc lột của cả chủ nghĩa thực dân và địa chủ phong kiến, đã có rất nhiều phong trào yêu nước nổ ra, song tất cả đều lâm vào bế tắc và thất bại. Đó là sự bế tắc và thất bại về đường lối cứu nước, giải phóng dân tộc.
Trong bối cảnh lịch sử ấy, Nguyễn Ái Quốc đã ra đi tìm đường cứu nước, qua quan sát và tìm hiểu chủ nghĩa tư bản, tìm hiểu cuộc sống của người dân ở chính quốc và các nước thuộc địa. Người đi đến kết luận, cách mạng giải phóng dân tộc Mỹ, cách mạng tư sản Pháp đều là những cuộc cách mạng vĩ đại, nhưng chưa đến nơi, vì cách mạng thành công chỉ đem lại lợi ích cho thiểu số, còn đông đảo quần chúng lao động vẫn chịu áp bức, bóc lột. Thực tiễn ở các nước tư bản chủ nghĩa những năm gần đây, là bằng chứng sinh động chứng minh những nhận định của chủ tịch Hồ Chí Minh là hoàn toàn chính xác. Khẩu hiệu chiếm phố Wall của người dân Mỹ những năm đầu thế kỷ XXI “chúng tôi chiếm 99% dân số, trong khi giới nhà giàu chỉ chiếm 1% nhưng lại đang nắm giữ 99% của cải của xã hội. chúng tôi không thể cứ im lặng mãi mà phải hành động” là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự bất bình đẳng ở các nước tư bản ngày càng tăng.
Từ tiếng vang của cuộc Cách mạng tháng Mười Nga, Nguyễn Ái Quốc đã tìm đến với chủ nghĩa Mác - Lênin. Qua nghiên cứu, phân tích một cách thấu đáo, Người đi đến kết luận: Con đường cứu nước giải phóng dân tộc Việt Nam chỉ có thể là con đường cách mạng vô sản.
Thực tiễn cũng cho thấy, từ khi có Đảng Cộng sản, với đường lối cách mạng đúng đắn - độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, Đảng đã lãnh đạo nhân dân ta đứng lên đánh bại thực dân, đế quốc xâm lược, giành độc lập tự do cho dân tộc, đưa nhân dân từ thân phận nô lệ trở thành người làm chủ đất nước. Tiếp đó, Đảng lãnh đạo thực hiện công cuộc đổi mới toàn diện đất nước đạt được những thành tựu to lớn có ý nghĩa lịch sử, đời sống vật chất và tinh thần của người dân không ngừng được nâng cao với mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”; Đúng như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định: Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế, uy tín như ngày hôm nay.
Như vậy, việc lựa chọn con đường quá độ đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam là hoàn toàn có cơ sở khoa học và thực tiễn. Đó là sự chọn của chính lịch sử dân tộc Việt Nam và phù hợp với xu thế phát triển của thời đại. Là quá trình khó khăn, phức tạp, cần phải thường xuyên tìm tòi, sáng tạo, xác định những nội dung, phương pháp, bước đi phù hợp; tránh tư tưởng chủ quan, nóng vội, hoặc bi quan, dao động. Do vậy, bên cạnh việc kiên định mục tiêu, con đường đã chọn, cần nêu cao tinh thần cảnh giác và kiên quyết đấu tranh đập tan những luận điệu xuyên tạc, phản động, chống phá Đảng, Nhà nước, sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa của chúng ta.

 


1 nhận xét: