ĐẨY MẠNH ĐẤU TRANH PHÒNG, CHỐNG QUAN LIÊU
TCH
Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) chỉ rõ những biểu hiện
suy thoái đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên: Quan
liêu xa rời quần chúng, không sâu sát cơ sở, thiếu kiểm tra, đôn đốc, không nắm
chắc tình hình địa phương, cơ quan, đơn vị mình, thờ ơ, vô cảm, thiếu trách
nhiệm trước những khó khăn, bức xúc và đòi hỏi chính đáng của nhân dân… Đây là
trở ngại trong quá trình xây dựng các văn kiện hoạch định chủ trương phát triển
kinh tế - xã hội đất nước, chỉnh đốn Đảng và xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp.
1. Đối tượng và tác hại của căn bệnh quan liêu
Bênh quan liêu có thể xuất hiện ở bất kỳ cấp nào và bất kỳ
cán bộ, đảng viên nào. Ngay cả những đảng viên, cán bộ ở cơ sở, tuy sống, ăn, ở
cùng nhân dân,`nếu mắc bệnh quan cũng không nắm được tình hình cụ thể của địa
phương mình. Những ai mắc bệnh quan liêu, không gần gũi lắng nghe ý kiến của
nhân dân, thích ngồi bàn giấy chỉ tay năm ngón, đóng cửa lại mà đặt kế hoạch,
viết chương trình. Với họ, việc gì cũng dùng mệnh lệnh. Họ tự cho mình cái gì
cũng giỏi, cũng biết, không chịu học hỏi nhân dân nên quyết định của họ thường
không phù hợp với thực tế, với nhu cầu của nhân dân. Họ có mắt mà không tường,
có tai mà không thấu, có chế độ mà không giữ đúng, có kỷ luật mà không nắm
vững, kết quả là những người xấu, những cán bộ tha hóa tha hồ tham ô, lãng phí,
lũng đoạn.
Căn bệnh quan liêu để lại hậu quả nặng nề. Vì đã mắc bệnh
quan liêu không những thiếu kiểm tra kỹ lưỡng, chỉ đạo đại khái qua loa, chung
chung, mà còn thiếu dân chủ, sợ phê bình, không giữ nguyên tắc lãnh đạo của
Đảng. Vì vậy, ở đâu có bệnh quan liêu thì ở đó có nạn tham ô, lãng phí, tham
nhũng. Quan liêu thường cặp đôi với lãng phí, tham nhũng, nó là tiền đề và hệ
quả của nhau. Trong mối quan hệ này, quan liêu là yếu tố tạo điều kiện cho tham
nhũng. Bệnh quan liêu đã ấp ủ, dung túng, che chở cho nạn tham ô, lãng phí.
Tham nhũng, lãng phí cũng làm cho quan liêu trầm trọng hơn. Sinh thời, Bác Hồ
chỉ rõ: Quan liêu là cán bộ phụ trách xa rời thực tế, không điều tra, nghiên
cứu đến nơi đến chốn những công việc cần phải làm, việc gì cũng không nắm vững,
chỉ đạo một cách đại khái, chung chung. Quan liêu là xa rời quần chúng, không
đi sâu sát, không hiểu lai lịch, tư tưởng và công tác của cán bộ mình. Không
lắng nghe ý kiến của quần chúng, sợ phê bình và tự phê bình. Tác phong của “ông
quan liêu” là thiếu dân chủ, không giữ đúng nguyên tắc lãnh đạo tập thể, cá
nhân phụ trách.
Ngay sau khi Cách mạng Tháng Tám 1945 thành công, chính
quyền nhân dân được thiết lập. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã cảnh báo về nguy cơ của
bệnh quan liêu. Trong thư gửi ủy ban nhân dân các kỳ, tỉnh, huyện và làng ngày
17-10-1945, Bác nói tới những lầm lỗi của một số cán bộ như: Làm việc trái
phép, cậy thế, hủ hóa, tư túi, chia rẽ, kiêu ngạo. Bác lên án các “ông quan
cách mạng”: Coi khinh nhân dân, cử chỉ lúc nào cũng vác mặt “quan cách mạng”
lên. Không biết rằng thái độ kiêu ngạo đó sẽ làm mất lòng tin cậy của dân, sẽ
hại đến uy tín của Chính phủ.
Đại hội IV của Đảng, khi tổng kết kinh nghiệm xây dựng
chính quyền đã nhấn mạnh: “Thói quan liêu, độc đoán chuyên quyền, đặc quyền đặc
lợi là kẻ thù nguy hiểm đối với một đảng lãnh đạo chính quyền”. Khi phê phán
“chủ nghĩa quan liêu và tệ cửa quyền” đã “nghiêm khắc lên án thái độ hách dịch,
cửa quyền, vô trách nhiệm, thậm chí nhẫn tâm trước những khó khăn và đau khổ
của nhân dân”. Đại hội XII của Đảng chỉ rõ: “Tệ quan liêu tham nhũng, lãng phí
chưa bị đẩy lùi”. Hội nghị Trung ương 4 (khóa XII) đã xác định những biểu hiện
về suy thoái đạo đức, lối sống, trong đó có biểu hiện của tệ quan liêu.
Từ những chỉ dẫn của Bác Hồ và thực tiễn những năm qua cho
thấy những hạn chế, yếu kém, hiệu quả chưa cao trong thực hiện nhiệm vụ, nạn
tham nhũng, lãng phí và những tiêu cực khác của bộ máy Nhà nước cũng như hệ
thống chính trị đều có nguồn gốc từ bệnh quan liêu. Quan liêu là căn bệnh nguy
hiểm nhất. Vì quan liêu nên trong xây dựng chủ trương, chính sách, pháp luật
không sát thực tế, khó đi vào cuộc sống, không thẩm định kỹ các dự án đầu tư,
không kiểm tra sâu sát trong quá trình triển khai dự án nên khi phát hiện hậu
quả xảy ra thì đã quá muộn. Sự cố môi trường do Fomosa gây ra là vô cùng nghiêm
trọng và là bài học về sự quan liêu, tắc trách của những cơ quan, cán bộ có
thẩm quyền thẩm định, phê duyệt, theo dõi dự án. Hàng loạt dự án hiện đang “đắp
chiếu” có thâm niên hàng chục năm với hàng nghìn tỷ đồng. Hàng trăm dự án, quy
hoạch đất đai không đúng quy hoạch, ngồi bàn giấy tự vẽ ra không phù hợp thực
tế làm cho nhân dân bức xúc, khiếu kiện triền miên và không ngoại trừ cả những
tiêu cực trong công tác cán bộ… đều có nguồn gốc từ quan liêu, thiếu trách
nhiệm.
2. Nguyên nhân và giải pháp đấu tranh phòng,
chống bệnh quan liêu
Bệnh quan liêu đến từ đâu? Câu hỏi đó đã được Bác Hồ chỉ rõ
khi Người viết bài đăng trên báo Nhân Dân số 23 ngày 02-9-1951 rằng: Nguyên
nhân bệnh quan liêu là: Xa nhân dân, do đó không hiểu tâm lí, nguyện vọng của
nhân dân. Khinh nhân dân, cho là nhân dân bảo sao làm vậy, không hiểu được lí
luận chính trị cao xa như mình. Khi có sai lầm, khuyết điểm thì sợ nhân dân phê
bình, sợ mất thể diện, sợ phải sửa chữa… Bệnh quan liêu, mệnh lệnh chỉ đưa đến
một kết quả là: Hỏng việc. Vì vậy chúng ta phải mau mau chữa bệnh nguy hiểm ấy.
Bác còn chỉ rõ cách chữa của bệnh ấy là: Đặt lợi ích nhân dân lên trên hết;
liên hệ chặt chẽ với nhân dân; việc gì cũng bàn với nhân dân, giải thích cho
nhân dân hiểu rõ; có khuyết điểm phải thật thà tự phê bình trước nhân dân và
hoan nghênh nhân dân phê bình mình; sẵn sàng học hỏi nhân dân; tự mình phải
gương mẫu cần, kiệm, liêm, chính, để nhân dân noi theo.
Bằng phong cách nhẹ nhàng, tế nhị, trong phiên họp Hội đồng
Chính phủ tháng 9-1963, nhân dịp Quốc khánh, Bác đem đến một hộp bút và nói
“Hôm nay tôi xin tặng các vị, các chú mỗi người một cây bút để làm việc”. Bác
đưa tận tay từng bộ trưởng, từng ủy viên. Mọi người nhìn lên nắp bút thấy dòng
chữ Bác đã khắc “Bút chống quan liêu. 2-9-1963”.
Phòng, chống bệnh quan liêu không thể tiến hành bằng những
lời hô hào, những phương châm chung chung, mà phải có một hệ thống biện pháp cụ
thể. Yêu cầu mỗi cán bộ, đảng viên phải thực sự nêu gương, trước hết là Ủy viên
Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương và gần đây là quy
định về trách nhiệm của người đứng đầu cấp ủy trong việc tiếp dân, đối thoại
trực tiếp với dân và xử lý những phản ánh, kiến nghị của nhân dân. Trong quá
trình thực hiện những nội dung cụ thể đó chúng ta cần phải luôn xác định khắc
phục tình trạng quan liêu, tập trung vào các giải pháp:
Một là, xây dựng đội ngũ cán bộ theo tinh thần Nghị quyết
Trung ương 7 (khóa XII) về tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là
cấp chiến lược, đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ, đấu tranh
chống lại việc lợi dụng chức quyền để mưu cầu lợi ích riêng cho bản thân, cho
gia đình. Cán bộ cấp cao, người đứng đầu các ngành, địa phương phải luôn rèn
luyện, nêu cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân, tích cực tự phê
bình và phê bình. Vấn đề đặt ra hiện nay là tuyển chọn được những người tâm
huyết, trung thành với Đảng, không vụ lợi, loại bỏ những người kém đức, kém tài
ra khỏi bộ máy Đảng, Nhà nước; ngăn chặn bè cánh, lợi ích nhóm, phá hoại kỷ
cương, kỷ luật, vô hiệu hóa pháp luật, chính sách và những chủ trương đúng đắn
của Đảng, Nhà nước.
Hai là, thực hiện chế độ trách nhiệm cá nhân nghiêm ngặt,
xác định rõ, cụ thể trách nhiệm của từng cơ quan, từng chức danh trong bộ máy
nhà nước, nhất là người đứng đầu. Đây là việc làm hết sức cần thiết, vì muốn
kiểm tra, quy kết được trách nhiệm của từng cơ quan và từng chức danh phải xác
định được rõ ràng, cụ thể trách nhiệm của từng cơ quan và từng chức danh để khi
sự việc xảy ra thì theo quy định mà quy kết trách nhiệm, khắc phục tình trạng
tranh công, đổ tội.
Ba là, bảo đảm quyền giám sát của nhân dân đối với mỗi cán
bộ lãnh đạo và quản lý. Huy động sức mạnh tổng hợp của toàn xã hội trong đấu
tranh phòng, chống quan liêu, tham nhũng, lãng phí, nhất là sự tham gia của báo
chí, của các tổ chức chính trị - xã hội.
Bốn là, tăng cường hoạt động thanh tra, kiểm tra việc thực
hiện đường lối, chủ trương, các nghị quyết, chỉ thị của Đảng, chính sách, pháp
luật của Nhà nước, quy định của các tổ chức trong hệ thống chính trị. Thanh
tra, kiểm tra cần được diễn ra trên mọi cấp độ, trên mọi lĩnh vực và phải được
thực hiện thường xuyên, khi cần kiểm tra đột xuất không báo trước.
Năm là, xử lý nghiêm minh các trường hợp vì quan liêu,
thiếu trách nhiệm, gây hậu quả nghiêm trọng. Đấu tranh phòng, chống quan liêu,
tham nhũng, lãng phí cần xác định giáo dục, thuyết phục, phòng ngừa là chính,
nhưng trong tình hình hiện nay, bên cạnh việc coi trọng giáo dục, thuyết phục
cần có chế tài xử lý nghiêm minh các trường hợp vì quan liêu, thiếu trách nhiệm
gây hậu quả nghiêm trọng. Thực hiện xử phạt nghiêm minh với những hành vi quan
liêu, tắc trách này sẽ góp phần răn đe, chấn chỉnh kỷ cương, trật tự trên các
lĩnh vực của đời sống xã hội.
cán bộ quan liêu là hỏng hết
Trả lờiXóa