Sự phi
lý của luận điểm “Phi chính trị hoá” quân đội
Để
nhằm chống phá và đi đến xoá bỏ các nước xã hội chủ nghĩa (XHCN), từ giữa thế
kỷ XX, chủ nghĩa đế quốc đứng đầu là đế quốc Mỹ và các thế lực thù địch đã dùng
chiến lược “diễn biến hoà bình”. Chiến lược “diễn biến hoà bình” được tiến hành
trên nhiều lĩnh vực như: kinh tế, chính trị tư tưởng, văn hoá; tấn công vào
nhiều lực lượng, tổ chức chính trị-xã hội, trong đó quân đội được xác định là
đối tượng trọng điểm. Chúng biết rất rõ rằng, quân
đội là lực lượng nòng cốt của Đảng và Nhà nước ta, là lực lượng chuyên chính vô
sản bảo vệ thành quả cách mạng, do đó nếu làm suy yếu quân đội, chúng sẽ có cơ
hội để chuyển hóa Việt Nam đi theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa. Thực hiện
“diễn biến hoà bình” đối với quân đội các nước XHCN, chúng thực hiện âm mưu, sự
phi lý về “phi chính trị hóa quân đội”.
Theo họ, lực lượng vũ trang không phải trung thành với Đảng Cộng
sản Việt Nam mà phải “trung lập về chính trị”, “phải trung thành với Tổ quốc và
nhân dân chứ không phải trung thành với bất kỳ tổ chức chính trị nào. Họ đòi
quân đội phải “trung lập về chính trị”, tức là không tham gia hoạt động chính
trị và khi biến động xảy ra thì quân đội hãy “đứng ngoài cuộc”, không đứng về
phe nào. Họ ra sức bôi nhọ, nói xấu, đòi xóa bỏ hoạt động công tác đảng, công
tác chính trị trong quân đội. Đồng thời, họ dựng chuyện, bóp méo các sự kiện
lịch sử có quân đội tham gia, thổi phồng khuyết điểm của một vài đơn vị quân
đội và một bộ phận quân nhân trong quá trình làm nhiệm vụ; hạ thấp uy tín của
lãnh đạo quân đội qua các thời kỳ; tuyên truyền xuyên tạc sự lãnh đạo, chỉ đạo
của Đảng ta đối với quân đội trong một số sự kiện; lợi dụng sự bất mãn của một
số cán bộ quân đội, trong đó có một số cán bộ cấp cao để tuyên truyền xuyên tạc
nói xấu Đảng hòng làm cho quân đội mất uy tín trong nhân dân, hạ thấp vị thế
của quân đội trong xã hội... từ đó mà vô hiệu hóa vai trò của quân đội trong
cuộc đấu tranh bảo vệ chính quyền cách mạng.
Thực chất của quan điểm “phi chính trị
hóa quân đội” là tước bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối
với Quân đội nhân dân Việt Nam, vô hiệu hóa quân đội, làm cho quân đội ta đứng
ngoài chính trị, mất phương hướng chính trị và mục tiêu, lí tưởng chiến
đấu, xa rời bản chất giai cấp công nhân, dẫn đến suy yếu về chính trị,
tiến tới quân đội “tự diễn biến” và bị “vô
hiệu hóa”. Từ đó đi đến thủ tiêu sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội ta. Đây là những thủ đoạn rất tinh vi và thâm độc, nhưng không
có cơ sở cả về lý luận và thực tiễn và chỉ
có thể đánh lừa được những người nhẹ dạ, cả tin.
Cần khẳng
định rằng, trên thế giới không có một quân đội của một quốc gia nào “trung lập
về chính trị” hay “đứng ngoài chính trị” vì quân đội là công cụ bạo lực vũ
trang của chính quyền. Từ
mối quan hệ giữa chiến tranh và chính trị. Chiến tranh bao giờ cũng là sự kế tục của chính
trị bằng thủ đoạn khác, thủ đoạn bạo lực. Lênin khẳng định: “chiến tranh chỉ
là sự tiếp tục của chính trị bằng những biện pháp khác (cụ thể là bằng bạo
lực). Đó là công thức của Clau-de-vi-txơ, một trong những cây viết vĩ đại về
lịch sử chiến tranh; những tư tưởng của ông đã được Hê-ghen làm cho phong phú
thêm. Và quan niệm của Mác và Ăng-ghen luôn luôn cũng chính là như vậy, các ông
coi bất cứ cuộc chiến tranh nào cũng đều là sự tiếp tục của chính
trị của một số cường quốc hữu quan nào đó và của các giai cấp khác nhau
trong nội bộ những cường quốc đó-trong một thời gian nhất định”
Quân đội
bao giờ cũng mang bản chất giai cấp. Quân đội là một thành phần của nhà nước,
là công cụ bạo lực vũ trang của nhà nước để bảo vệ thành quả mà lực lượng chính
trị cầm quyền có được qua các cuộc đấu tranh giành quyền lực. Quân đội mang bản
chất của giai cấp tổ chức xây dựng, giáo dục, rèn luyện và sử dụng nó. Mục tiêu,
lý tưởng chiến đấu của quân đội là phục vụ cho mục tiêu, lý tưởng của giai cấp
đã tổ chức ra nó. V.I. Lê-nin đã khẳng định: “Quân đội không thể và không nên
trung lập. Không lôi kéo quân đội vào chính
trị, đó là khẩu hiệu của bọn tôi tớ, giả nhân, giả nghĩa của giai cấp tư sản…”.
Thực tiễn
lịch sử cách mạng Việt Nam cho thấy, Quân đội nhân dân Việt Nam ra đời từ các
phong trào đấu tranh chính trị của quần chúng, được Đảng ta và Bác Hồ kính yêu
sáng lập và rèn luyện để giành và giữ chính quyền cách mạng, nên quân đội ta là
một lực lượng chính trị tin cậy của Đảng và Nhà nước. Quân đội ta là lực lượng
nòng cốt của lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam, là đội quân từ nhân dân mà
ra, vì nhân dân mà phục vụ, sẵn sàng chiến đấu hy sinh “vì độc lập tự do của Tổ
quốc, vì chủ nghĩa xã hội, vì hạnh phúc của nhân dân”. Hơn 76 năm xây dựng,
chiến đấu và trưởng thành, Quân đội ta luôn là lực lượng chính trị trung thành
tuyệt đối với Đảng, Tổ quốc và nhân dân. Điều đó được thể hiện trước hết ở sự
thống nhất về mục tiêu chiến đấu của Quân đội với mục tiêu chính trị của Đảng
Cộng sản Việt Nam, đó là độc lập dân tộc gắn liền với Chủ nghĩa xã hội.
-NVN-
Trước những luận điệu sai trái của các thế lực thù địch nhằm chống phá Đảng và Nhà nước ta; chúng ta cần bình tĩnh xem xét và xử lý thông tin chuẩn xác, tránh mắc mưu của chúng.
Trả lờiXóa