Trong khi những ồn ào từ cuộc bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ lần thứ 46 chưa lắng xuống thì một số nhà “dân chủ giả cầy” lại lấy đây là cái cớ để tuyên truyền về cái gọi là “không có đa đảng thì không bao giờ có dân chủ ở Việt Nam”. Vậy, đa đảng có phải là cơ sở để đánh giá về một nền dân chủ hay không?
Trước
tiên, dân chủ là sản phẩm của tiến trình phát triển văn minh nhân loại, xem xét
giá trị dân chủ cần căn cứ vào tính lịch sử và điều kiện hoàn cảnh cụ thể.
Không có một tiêu chuẩn tuyệt đối về dân chủ áp dụng cho mọi quốc gia, dân tộc.
Để đánh giá một nền dân chủ, phải căn cứ trước hết vào chỗ quyền lực thuộc về
ai, lợi ích là của ai và vì ai. Đánh giá một đảng chính trị cũng không thể chỉ
căn cứ vào tên gọi, mà trước hết phải xem họ thật sự đại diện cho loại quyền
lực nào, tranh đấu vì lợi ích của ai.
Cả lý
luận và thực tiễn cho thấy, dân chủ không phụ thuộc vào chế độ một đảng hay đa
đảng mà phụ thuộc trước hết và chủ yếu vào bản chất của đảng cầm quyền. Đối với
các hệ thống chính trị đa đảng, tại một giai đoạn chính trị nhất định cũng chỉ
có một đảng thực chất cầm quyền. Ngay cả trường hợp liên minh đảng cầm quyền để
thành lập chính phủ, đảng nào chiếm số ghế nhiều hơn trong nghị viện sẽ có
quyền quyết định trong các chính sách. Ở một số quốc gia, ví như Mỹ, mặc dù có
nhiều đảng nhưng chỉ có hai đảng luân phiên cầm quyền là Đảng Cộng hòa và Đảng
Dân chủ. Cho nên bản chất của nền chính trị đa đảng là nền chính trị nhất
nguyên. Đa đảng chỉ là sự thể hiện ra hình thức bên ngoài của sự nhất nguyên về
chính trị. Hơn nữa, cái gọi là “nền dân
chủ Mỹ” thực chất là nền dân chủ của nhà giàu. Sự dối trá của nó đã bị chính
các cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ, những gì đã và đang diễn ra ở Mỹ như tình trạng
bạo lực, nạn phân biệt chủng tộc… và nhất là những “giá trị dân chủ” đi kèm với
bom đạn, chết chóc mà Mỹ đang reo rắc ở Trung Đông, Sirya… vẫn luôn là tiếng
chuông cảnh tình cho những ai còn mơ hồ về thực chất của nền dân chủ đa đảng.
Ở Việt
Nam, sự ra đời và vai trò lãnh đạo cách mạng của Đảng Cộng sản Việt Nam là một
tất yếu lịch sử, đồng thời phù hợp nguyện vọng của nhân dân, phù hợp diều kiện
thực tế nước ta. Thực tiễn đã chứng min tính đúng đắn của đường lối chính trị
một Đảng lãnh đạo, nhất nguyên chính trị ở nước ta là không thể phủ nhận, không
cần bàn cãi. Đó là minh chứng rõ nét, khẳng định trong chế độ một Đảng duy nhất
cầm quyền, dân chủ xã hội Việt Nam không những không bị mất đi, mà còn được bảo
đảm, được phát huy sâu rộng trên thực tế.
Cho nên,
những luận điệu lợi dụng bầu cử Tổng thống ở Mỹ hòng lèo lái, xuyên tạc về dân
chủ ở Việt Nam, chính là luận điệu của những kẻ phản động, thù địch, ngoài
miệng rêu rao đấu tranh cho “dân chủ”, “tự do” của nhân dân nhưng thực chất là
vì chính bản thân lợi ích cá nhân và đồng bọn của chúng, chứ không phải vì dân,
vì nước. Qua đó cúng ta càng phấn khỏi, tin tưởng hơn vào Đảng, kỳ vọng hơn nữa
vào thành công của Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng cũng như
những thành tựu lớn hơn nữa trong công cuộc đổi mới những năm tới./. TH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét