Gần đây trên trang Facbook Việt Tân có đăng tải bài viết có tiêu đề: Làm thế nào để thực hành tinh thần dân chủ đa nguyên. Nội dung bài viết nhằm mục đích kích động, lôi kéo cá nhân, nhóm người và tổ chức đòi dân chủ đa nguyên ở nước ta. Cụ thể, bài viết cho rằng một bộ phận không nhỏ người Việt hiện đã và đang đấu tranh để thay đổi thể chế, thay đổi thực trạng xã hội với mục đích xây dựng một đất nước Việt Nam theo chủ thuyết dân chủ, đa nguyên. Cuộc đấu tranh diễn ra đã nhiều năm, lúc thăng lúc trầm nhưng chưa lúc nào có được sự đoàn kết cao giữa các tổ chức, hội nhóm, cá nhân. Lý do là bởi luôn vướng vào “một điều gì đó” làm cho bị cản trở, phân rã, rời rạc và kém hiệu quả. “Một điều gì đó” là cái gì? Tác giả bài viết còn trách móc những cá nhân, nhóm người, tổ chức không tiến hành đòi dân chủ đa nguyên. Đồng thời chỉ ra cách thức, biện pháp tiến hành dân chủ đa nguyên trong tương lai. Theo đó, để tiến hành dân chủ đa nguyên cần phải học và thực hành hằng ngày trong đời sống thông qua đối thoại trực tiếp lẫn gián tiếp; thực hành trong gia đình, ngoài xã hội và nhất là trên mạng xã hội. Điều đầu tiên cần làm là phải loại bỏ thói chỉ trích và phán xét ẩu. Khi còn hai thói xấu này trong tư duy thì sẽ không thể nào thực hành được tinh thần dân chủ, đa nguyên, dù có muốn và dù có đặt nó làm nền tảng triết lý cho mình.
Có thể nói nội dung bài viết
của tác giả nêu trên muốn lôi kéo, kích động người đọc tham gia đòi dân chủ, đa
nguyên chính trị. Đây thực chất là mưu toan hạ thấp hoặc xóa bỏ sự lãnh đạo của
Đảng Cộng sản, gây xáo động, rối loạn trong nước, lật đổ chính quyền. Chúng ta
cần hiểu cho đúng bản chất và thực sự tỉnh táo để không mắc mưu của kẻ thù.
Nhưng trước hết chúng ta hãy làm cho Việt Tân sáng mắt về những điều mà họ còn
đang thiếu hụt về nhận thức.
Đầu tiên chúng cần hiểu là chế độ đa đảng không phải là dấu hiệu của dân
chủ, chế độ một đảng không phải là nguyên nhân của mất dân chủ. Cái gốc để bảo
đảm dân chủ hay không dân chủ là tư liệu sản xuất nằm trong tay ai. Dưới chủ
nghĩa xã hội tư liệu sản xuất nằm trong tay nhân dân lao động và họ là người
làm chủ xã hội. Trong khi đó ở chủ nghĩa tư bản thì tư liệu sản xuất nằm trong
tay một thiểu số nhà tư bản, nền dân chủ đó là quyền làm chủ của một nhóm tư bản
độc quyền. Còn quần chúng nhân dân chỉ là những người bị thống trị. Đa nguyên
chính trị, đa đảng đối lập không phải là chế độ chính trị của chế độ xã hội chủ
nghĩa mà nước ta đang xây dựng. Đa nguyên chính trị là một khuynh hướng xã hội
học - triết học, tuyệt đối hóa sự đa dạng đối kháng của các nhóm, đảng phái, tổ
chức chính trị khác nhau trong xã hội. Còn ở Việt Nam tất cả các tổ chức chính
trị - xã hội đều có một mục đích là vì lợi ích của nhân dân, vì quyền lợi chính
đáng, vì cuộc sống, hạnh phúc của mọi người dân; người dân là chủ và được quyền
phát huy quyền làm chủ của mình trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Còn
ở một số nước tư bản thì sự đa nguyên chính trị chính là công cụ tư tưởng để
giai cấp tư sản chống các phong trào công nhân và các trào lưu tiến bộ trên thế
giới bằng việc đòi mở rộng quyền tự do dân chủ vô chính phủ; chống nguyên tắc tập
trung dân chủ, đòi thực hiện chế độ đa đảng, nhằm vô hiệu hóa và từng bước đẩy
Đảng Cộng sản khỏi vị trí lãnh đạo xã hội. Việc đòi xây dựng nhà nước pháp quyền
tư sản - bề ngoài đại diện cho lợi ích của tất cả các nhóm, đảng phái đối lập,
nhưng thực chất đại diện cho lợi ích của giai cấp tư sản.
Tiếp theo là, dân chủ, đa
nguyên chính trị tất yếu không phải là mô hình chính trị của chế độ xã hội chủ
nghĩa. Đa nguyên chính trị không bảo đảm được dân chủ đích thực. Bởi vì bản chất
của dân chủ là quyền lực thuộc về nhân dân. Muốn thực hiện được nó thì trước
tiên người lao động phải xây dựng nên một chính đảng cùng một chính phủ duy nhất
đại diện cho quyền lực của mình. Không có sự dân chủ nào cho mọi giai cấp và bản
chất của đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập trong xã hội tư bản chỉ nhằm một
mục tiêu duy nhất là bảo đảm quyền lực cho giai cấp tư sản bóc lột. Như vậy
chúng ta đã cho Việt Tân thấy được một điều rằng ở Việt Nam không thực hiện đa
nguyên chính trị, chế độ một đảng vẫn có dân chủ. Vì rằng, chế độ dân chủ xã hội
chủ nghĩa ở nước ta chỉ có thể được xây dựng, thực hiện một cách đầy đủ, toàn
diện, triệt để dưới sự lãnh đạo đúng đắn, sáng tạo của một chính đảng duy nhất
- Đảng Cộng sản Việt Nam, một đảng chân chính.
Hiện nay và trong tương lai
chúng ta phát triển kinh tế nhiều thành phần cũng không cần có sự đa nguyên
chính trị. Bởi vì không phải cứ có nhiều thành phần kinh tế thì ắt có nhiều
giai cấp đối kháng và có nhiều đảng phái chính trị tương ứng. Chúng ta phát triển
kinh tế thị trường nhưng không để cho nó vận động một cách tự phát, mù quáng mà
phải lãnh đạo, hướng dẫn, điều tiết, phát huy mặt tích cực, hạn chế mặt tiêu cực,
vì lợi ích của đại đa số nhân dân lao động, vì một xã hội công bằng, văn minh.
Người có khả năng và điều kiện làm việc đó không thể ai khác, ngoài Đảng Cộng sản
Việt Nam - đội tiên phong có tổ chức và là tổ chức cao nhất của giai cấp công
nhân, đại diện và bảo vệ lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và
toàn thể dân tộc. Sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định nhất bảo đảm định
hướng xã hội chủ nghĩa của kinh tế thị trường, cũng như toàn bộ sự nghiệp phát
triển đất nước ta.
- Mạnh Hùng -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét