Từ
trước đến nay, các tổ chức, cá nhân có thâm thù với Việt Nam luôn tìm mọi cách
xuyên tạc tình hình đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng, trong đó có việc thực hiện quyền con người, quyền và nghĩa vụ
công dân. Bài viết “Nhân quyền theo quy
định của CSVN” đăng trên Danlambao của Le Nguyen mới đây là một ví dụ.
Trong
bài viết, Le Nguyen cho rằng, pháp luật Việt Nam không tuân thủ Tuyên ngôn Quốc
tế Nhân quyền (1948, 1966).
Thực
tiễn ở Việt Nam cho
thấy, những gì Le Nguyen viết là sự xuyên tạc trắng trợn chính sách pháp luật Việt Nam về nhân
quyền. Là một thành viên có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế, Việt Nam luôn
tôn trọng và thực thi các công ước quốc tế về quyền con người, đồng thời ban
hành các chính sách phù hợp với pháp luật Việt Nam và các tiêu chuẩn quốc tế về
nhân quyền. Ngay trong Bản Tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nước Việt Nam mới
(2/9/1945), Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng, tạo hóa cho họ những
quyền không ai có thể xâm phạm. Trong những quyền đó có quyền được sống, quyền
tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc… Phát huy tinh thần đó, trong các Hiến
pháp năm 1946, 1959, 1980, 1992 và 2013 được Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam thông qua, đã tiếp tục khẳng định sự nhất quán về nội dung quyền con người,
quyền công dân; đồng thời bổ sung nhận thức mới đầy đủ, sâu sắc hơn trong việc
thể chế hóa quan điểm của Đảng và Nhà nước ta về quyền con người, quyền và
nghĩa vụ cơ bản của công dân. Trong
hợp tác quốc tế về bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền, Việt Nam đã tham gia hầu hết
các công ước của Liên hợp quốc về quyền con người như: Công ước về Quyền Dân
sự, Chính trị; Công ước về quyền Kinh tế, Văn hóa, Xã hội; Công ước về Xóa bỏ
mọi hình thức phân biệt đối xử với phụ nữ; Công ước về Xóa bỏ mọi hình thức
phân biệt chủng tộc; Công ước về Quyền Trẻ em; Công ước về ngăn ngừa và trừng
phạt các tội ác A-pác-thai; Công ước về không áp dụng những hạn chế luật pháp
đối với tội phạm chiến tranh và tội chống nhân loại… Việt Nam cũng đã gia nhập
Công ước về chống tội phạm có tổ chức xuyên quốc gia và Nghị định thư về ngăn
chặn, trấn áp và trừng phạt tội buôn bán người, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em;
Công ước số 122 của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) về Chính sách việc làm… Đến
nay, Việt Nam là một trong 6 quốc gia thành viên Liên hợp quốc đã hoàn thành
phần lớn các Mục tiêu Phát triển thiên niên kỷ (MDGs) trước thời hạn năm 2015.
Đặc biệt, Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc (khóa 26), ngày 20-6-2014, đã một
lần nữa đánh giá cao thực thi nhân quyền của Việt Nam với việc chính thức thông
qua Báo cáo quốc gia theo cơ chế Rà soát Định kỳ Phổ quát (UPR) chu kỳ 2 của
Việt Nam. Những đóng góp tích cực và hiệu quả của Việt Nam vào mục tiêu chung
là thúc đẩy và bảo vệ quyền con người, giữ vững các nguyên tắc cơ bản của luật
quốc tế về nhân quyền, là sự chứng thực Đảng, Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng,
bảo đảm các quyền cơ bản của người dân thể hiện ở việc kiện toàn hệ thống pháp
luật, chính sách liên quan đến quyền con người.
Nội
dung bài viết còn vu cáo Đảng, Nhà nước Việt Nam vi phạm nhân quyền, thể hiện ở
việc bắt giam, xét xử người vi phạm pháp luật Việt Nam.
Trên
thực tế, hoạt động thực thi pháp luật ở Việt Nam đối với những người có hành vi
vi phạm pháp luật Việt nam là đúng với Tuyên ngôn thế giới về Quyền con người.
Để thực thi pháp luật, bảo đảm quyền con người đối với phạm nhân, Chính phủ
Việt Nam đã ban hành Nghị định 98/2002/NĐ-CP, về “Sửa đổi, bổ sung một số điều
của quy chế về tạm giam, tạm giữ năm 1988 của Chính phủ”; trong đó, quy định:
“Trại giam phải tổ chức giam phạm nhân theo từng loại riêng, v.v. Phạm nhân là
nữ hoặc là người chưa thành niên phải được giam ở khu vực riêng trong từng trại
(Điều 7), “Trừ những phạm nhân bị phạt giam ở buồng kỷ luật, còn các phạm nhân
khác được ở theo buồng tập thể” (Điều 15); “Trại giam phải được bảo vệ nghiêm
ngặt,… có đủ ánh sáng, bảo đảm vệ sinh, môi trường” (Điều 10); “Phạm nhân được
hoạt động thể dục, thể thao, văn hóa, văn nghệ,… được đọc sách, nghe Đài Tiếng
nói Việt Nam, xem truyền hình” (Điều 18); “Trong thời gian ở trại, phạm nhân
được khám sức khỏe định kỳ ít nhất một năm một lần” (Điều 19). Đặc biệt, Điều
21 quy định: “Phạm nhân lao động ngày 8 giờ”, “Nữ phạm nhân có thai được nghỉ
trước và sau khi đẻ theo quy định chung của Nhà nước. Cùng với đó, Nhà nước đã thực
hiện nhiều chính sách cho người đang thi hành án, trong đó có chính sách dạy
nghề. Phần lớn những người được đặc xá năm 2015 đã có trong tay những nghề đơn
giản để hội nhập cộng đồng. … Như vậy, phạm nhân trong nhà tù ở Việt Nam đã
được hưởng những quyền cơ bản của con người theo quy định của pháp luật. Họ
được bảo vệ, chăm sóc sức khỏe, được dạy nghề, lao động và hưởng thụ thành quả
của mình theo quy định. Có thể khẳng định rằng, trong các nhà tù ở Việt Nam,
phạm nhân không chỉ được thực hiện quyền, nghĩa vụ, trách nhiệm, mà còn được
giáo dục, cải tạo, dạy nghề để trở thành công
dân tốt, có ích cho xã hội. Với tinh thần nhân đạo, khoan hồng, Nhà nước Việt
Nam đã ban hành Luật Đặc xá. Hàng năm, Chính phủ thực hiện đặc xá cho phạm nhân
theo nguyên tắc: công khai, minh bạch, dân chủ, đúng người, đúng quy định luật
pháp. Trước mỗi đợt đặc xá, phạm nhân được bình bầu dân chủ, chọn những người
thành tâm sửa chữa, nỗ lực lao động cải tạo, chấp hành nội quy trại giam,… tốt
sẽ được đặc xá trước. Còn những phạm nhân nào chấp hành không nghiêm nội quy
trại giam, lười lao động, cải tạo,… thì nhất thiết phải chờ đến hết thời hạn
trong tù theo quy định. Từ năm 2009 - 2015, triển khai Luật Đặc xá, Chủ tịch
nước đã quyết định thực hiện 05 đợt đặc xá, tha trước thời hạn cho gần 64 nghìn
phạm nhân. Như vậy, những nội dung mà Le Nguyen nêu ra trong bài viết đều không
có cơ sở, đã xuyên tạc trắng trợn đường
lối, chính sách, pháp luật và thực tiễn nhân quyền ở Việt Nam, đã ngang nhiên bao che, bảo vệ, cổ vũ cho các
hành vi phạm tội gây rối trật tự công cộng và xâm phạm an ninh quốc gia. Đó là
những cá nhân vi phạm pháp luật, bị truy tố, bắt giữ, đưa vào cải tạo trong nhà
tù (mà họ gọi là “tù nhân lương tâm”) thuộc những tội, như: “Tội hoạt động nhằm
lật đổ chính quyền nhân dân” (Điều 79, Bộ luật Hình sự, năm 1999; “Tội tuyên
truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.
Trò
xuyên tạc sự thật, vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền chẳng có gì mới, vẫn là
việc làm thường xuyên của các thế lực thù địch. Chúng luôn tìm mọi cách để làm
giảm sút lòng tin của các tầng lớp nhân dân với chế độ xã hội, gây rối, làm mất
an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội, hòng lật đổ chế độ xã hội Việt Nam
hiện hành. Dẫu có núp dưới hình thức nào, những kẻ như thế luôn bị nhân dân yêu
chuộng hòa bình trên thế giới, nhân dân Việt Nam nhận rõ và kiên quyết đấu
tranh, bác bỏ. Hành
động của Le nguyen thật sự là hành động lố bịch, trò cũ diễn lại, chẳng lừa gạt
được ai.
Chúng ta cần tỉnh táo, sáng suốt phân tích và nhận rõ bản chất, âm mưu, thủ đoạn tuyên truyền, lừa bịp của các thế lực thù địch; đồng thời kiên quyết đấu tranh bác bỏ và vạch trần những luận điệu xuyên tạc của chúng
Trả lờiXóa