Nội
dung chủ yếu của cuộc chiến tranh ý thức hệ do chủ nghĩa đế quốc phát động là
tấn công vào lòng người, đánh vào trận địa chính trị, tư tưởng - văn hóa của
các nước xã hội chủ nghĩa. Các nhà tư tưởng của chủ nghĩa đế quốc đã tổng kết:
“một đài phát thanh cũng có thể bình định xong một đất nước”, “một đô-la chi
cho tuyên truyền có tác dụng ngang với 5 đô-la chi cho quốc phòng”; “kích động vấn
đề dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo là bốn đòn đột phá khẩu, bốn mũi xung
kích để chọc thủng mặt trận tư tưởng chính trị”. Trong cuốn sách “Năm 1999 -
chiến thắng không cần chiến tranh”, nguyên Tổng thống Mỹ R. Ních-xơn đã
tuyên bố: “Mặt trận tư tưởng là mặt trận quyết định nhất”, “toàn bộ vũ khí
của Mỹ, các hoạt động mậu dịch, viện trợ, quan hệ kinh tế sẽ không đi đến đâu
nếu chúng ta thất bại trên mặt trận tư tưởng”, “Cái sẽ có tác dụng quyết định
đối với lịch sử là tư tưởng, chứ không phải là vũ khí”,...
Các
thế lực thù địch cho rằng, để lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN) ở Việt Nam,
cần phải điều chỉnh các biện pháp và phương thức, thay đổi các thủ đoạn tiến
hành “diễn biến hòa bình” cho thích hợp, vì tình hình Việt Nam không giống như
bối cảnh các nước Đông Âu hay Liên Xô trước đây. Chúng chủ trương phá hoại
trên tất cả các lĩnh vực chính trị, kinh tế, tư tưởng, văn hóa, xã hội, ngoại
giao, quốc phòng - an ninh, khoa học, giáo dục... Và, khi cần thì dùng cả biện
pháp quân sự. Song, trọng tâm then chốt vẫn là phá hoại về tư tưởng - văn hóa.
Chúng xác định rằng, tước bỏ vũ khí tư tưởng của nhân dân là khâu đột phá quan
trọng trong “diễn biến hòa bình”.
“Diễn
biến hòa bình” là một thủ đoạn phi quân sự, chú trọng chiến tranh tâm lý, đặc
biệt nhấn mạnh sức mạnh của tư tưởng - ý thức hệ. Trong đó, chủ yếu là “mặt
trận tư tưởng - văn hóa”. Các thế lực thù địch xác định, xâm nhập được tư
tưởng - văn hóa của đối phương sẽ thu được hiệu quả phi thường. Xâm nhập tư
tưởng - văn hóa, trên thực tế, là mở cuộc tấn công ý thức hệ vào nước Việt Nam
XHCN. Chúng gọi đó là “tiến công vào lòng người” để làm sụp đổ tinh thần chiến
đấu của đối phương; làm tan rã đối phương về nội tâm, tinh thần và tư tưởng;
gây hỗn loạn về tư tưởng, gây tâm lý sợ hãi; kích động tâm trạng bất mãn, thù
địch với chủ nghĩa xã hội (CNXH) và chủ nghĩa cộng sản; truyền bá mô thức chính
trị, mô thức kinh tế, quan niệm giá trị và lối sống của chủ nghĩa tư bản, đòi
đa nguyên hóa và thị trường hóa nền kinh tế.
Có
nhà nghiên cứu cho rằng, chiến lược của chủ nghĩa đế quốc được tiến hành chủ
yếu trên hai phương diện: Một là, xâm lược nước khác bằng quân
sự và kinh tế. Hai là, làm tan rã nước khác bằng tư tưởng và
văn hóa. Nếu phương diện thứ nhất dựa vào sức mạnh của kẻ xâm lược, thì phương
diện thứ hai dựa trên chiến lược làm tan rã nội bộ đối phương, hết sức xảo
quyệt. Chính các nhà tư tưởng của chủ nghĩa đế quốc đã tổng kết: “có những
việc 100 máy bay chiến đấu không thực hiện nổi, nhưng chỉ cần 10 sứ giả lại có
thể thành công”. Ngày nay “làn sóng điện đang thay thế thanh gươm; cây bút là
phương tiện đi vào trái tim, khối óc con người”.
Từ
khi nước ta tiến hành công cuộc đổi mới, các thế lực thù địch tiếp tục thực
hiện âm mưu “diễn biến hòa bình”, nhưng có sự thay đổi về thủ đoạn và sách
lược. Chúng tiến công ta mạnh mẽ hơn về tư tưởng - văn hóa, coi đây là mặt trận
hàng đầu, là mũi nhọn đột phá, thọc sâu, vừa dùng các lực lượng, phương tiện từ
bên ngoài, vừa tận dụng phát triển các lực lượng và phương tiện ở trong nước
ta, tạo ra sự chống đối mạnh mẽ từ nội bộ Đảng, nội bộ xã hội ta, từng bước làm
cho nhân tố chống đối bên trong phát triển để phá ta từ trong nước, trong
lòng chế độ. Chiến lược “Vượt trên ngăn chặn” và “Bao vây cấm vận” được
thay bằng chiến lược “Triệt tiêu kẻ thù”. Tư tưởng chỉ đạo của chiến
lược này là áp dụng các biện pháp “can dự”, “tiếp cận”, lôi kéo
đối phương từ đối đầu sang đối thoại, tăng cường hợp tác hoặc hoà nhập với
phương Tây, theo sự chỉ huy hoặc khống chế của một trung tâm quyền lực cụ
thể. Tức là, chúng không đứng ngoài hò hét chống phá mà xâm nhập vào ta để
đánh ta từ trong đánh ra, làm cho ta “tự diễn biến”, “tự sụp đổ”, “Cộng sản
tự diệt cộng sản”. Các thế lực thù địch thực hiện chính sách lôi kéo, thông
qua các nước đồng minh, các tổ chức phi chính phủ, qua các hình thức giao lưu,
hợp tác về văn hóa, khoa học, giáo dục... để thâm nhập, thu thập tin tức tình
báo, làm chuyển hóa tư tưởng, chuyển hóa chính trị, mua chuộc cán bộ, cài cắm
nội gián; móc nối với những người bất mãn, cơ hội chính trị, những người nắm
được bí mật quốc gia, những người đi công tác, học tập ở nước ngoài; tìm cách
can thiệp cho một số văn nghệ sĩ, những người mà họ cho là có quan điểm “cấp
tiến” ra nước ngoài dự hội thảo, học tập; đưa giáo viên và lưu học sinh vào
Việt Nam học tập, nghiên cứu, tiếp xúc, giao lưu. Đại sứ quán của một số
nước phương Tây đã có những hoạt động can thiệp sâu vào công việc nội bộ nước
ta, như gửi phiếu đăng ký cung cấp thông tin cho nhiều tổ chức và cá nhân trong
nước để nắm nội bộ ta, gây nhiễu thông tin; cử nhân viên sứ quán đến một số
trường đại học tìm hiểu tư tưởng, thái độ của giáo viên, sinh viên; quan hệ với
một số nhà xuất bản và một số tờ báo với ý đồ lôi kéo. Họ lợi dụng các diễn
đàn công khai để tuyên truyền “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền” theo kiểu tư
sản; tuyên truyền quan điểm cá nhân ích kỷ cực đoan, xuyên tạc chúng ta vi
phạm dân chủ, nhân quyền, tung ra luận điểm “nhân quyền cao hơn chủ quyền”
để tạo cớ can thiệp vào nước khác có xu hướng độc lập, không chịu lệ thuộc.
Các
trung tâm phá hoại tư tưởng, văn hóa tăng cường hoạt động tuyên truyền thù địch
chống phá Việt Nam. Chúng rất coi trọng các phương tiện truyền thông đại chúng
và tuyên truyền kiểu “rỉ tai”, kích động; sử dụng trên 40 đài phát thanh và
truyền hình, gần 400 tờ báo và tạp chí tiếng Việt (trong đó có 10 tờ rất phản
động), 66 nhà xuất bản để tuyên truyền chống Việt Nam; đưa một số lượng lớn tài
liệu, sách báo, truyền đơn, băng hình, băng nhạc,... có nội dung phản động, đồi
trụy vào Việt Nam; chỉ đạo bọn “bồi bút”, cơ hội viết nhiều bài xuyên tạc, bôi
nhọ tình hình Việt Nam.
Hoạt
động phá hoại của các thế lực thù địch thông qua “diễn biến hòa bình” trên lĩnh
vực tư tưởng - văn hóa đối với nước ta trong những năm vừa qua được thể hiện
qua các thủ đoạn và nội dung chủ yếu sau: Xuyên tạc, bôi nhọ, đả kích bản sắc
văn hóa dân tộc; đặc biệt là truyền thống văn hóa, văn nghệ cách mạng, lối sống
XHCN - những giá trị tinh thần của chế độ XHCN; truyền bá văn hóa, lối sống tư
sản phương Tây vào nước ta - lối sống thực dụng, vụ lợi cá nhân, sùng bái
đồng tiền, dâm ô, trụy lạc phi nhân tính...; kích thích sự phục hồi, phát
triển lối sống mê tín dị đoan, tôn thờ chủ nghĩa hữu thần; tìm hiểu, móc nối,
mua chuộc, lôi kéo, kích động trí thức, văn nghệ sĩ có tư tưởng bất mãn, thù
địch, cơ hội, hữu khuynh cực đoan, sa đọa về phẩm chất đạo đức,... vào con
đường phản bội, chống lại Đảng, Nhà nước và nhân dân; tìm cách thao túng, lũng
đoạn, chi phối các cơ quan, tổ chức văn hóa, văn nghệ làm cho văn hóa, văn nghệ
đi chệch định hướng XHCN.
Tác
động của “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa ở nước ta trong
những năm qua được thể hiện trên những phương diện chủ yếu sau:
Phá
hoại nền tảng tư tưởng của Đảng và Nhà nước ta, làm giảm sút niềm tin của nhân
dân đối với chế độ XHCN ở Việt Nam
Lợi
dụng sự sụp đổ của chế độ XHCN ở Liên Xô và Đông Âu, các thế lực thù địch đã
tấn công quyết liệt vào nền tảng tư tưởng của Đảng, Nhà nước ta là chủ nghĩa
Mác - Lê-nin và tư tưởng Hồ Chí Minh; đả kích đường lối cách mạng của Đảng, bài
xích định hướng XHCN. Chúng phát hiện những người bất mãn trong nội bộ Đảng,
Quân đội, bộ máy nhà nước để tìm cách lôi kéo, lái những người này đi theo quan
điểm của chúng làm nòng cốt để chuyển hóa từ bên trong; kích động tâm lý hoài
nghi dẫn tới phủ định CNXH.
Thực
tế đã có một bộ phận nhân dân, trong đó có một số cán bộ, đảng viên đã dao
động, giảm lòng tin đối với chủ nghĩa Mác - Lê-nin và tư tưởng Hồ Chí Minh cũng
như con đường mà Chủ tịch Hồ Chí Minh, Đảng và dân tộc ta đã lựa chọn. Một số
kẻ cơ hội, xét lại, phản bội đã tung ra những bài viết xuyên tạc, vu khống, bác
bỏ chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chính sách của Đảng
và Nhà nước ta. Những việc làm ấy đã gieo hoang mang, hoài nghi cho không ít
người. Bằng cách đó, họ muốn tạo nên một sự “tự diễn biến” từ bên trong xã hội
ta, trước hết là “tự diễn biến” về nhận thức, tư tưởng, từ đó dẫn đến những
“tự diễn biến” về các mặt khác. Một bộ phận cán bộ, đảng viên, sinh viên, học
sinh phai nhạt lý tưởng cách mạng, thờ ơ chính trị, giảm sút và mất lòng tin
vào thắng lợi của CNXH, vào khả năng lãnh đạo của Đảng trong sự nghiệp xây dựng
xã hội mới, vào thắng lợi của công cuộc đổi mới, dẫn tới những nhận thức lệch
lạc, ngả nghiêng về bản lĩnh chính trị, lập trường quan điểm, đã phụ họa với
những quan điểm sai trái, phát ngôn theo luận điệu của các thế lực thù
địch, phủ định chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Bên
cạnh đó, các thế lực thù địch sử dụng “vấn đề nhân quyền” để phá hoại về tư
tưởng đối với Việt Nam, can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của chúng ta,
đặt điều kiện hòng ép ta thoả hiệp, nhượng bộ về chính trị, thay đổi đường lối
của ta, đi theo quỹ đạo của chúng, núp dưới chiêu bài “dân chủ”, “nhân
quyền” để tuyên truyền, kích động dư luận thế giới cô lập Việt Nam, gieo rắc
sự nghi ngờ trong các công dân Việt Nam đối với Nhà nước, kích động và khơi dậy
sự phản kháng của những kẻ bất mãn, những phần tử cơ hội, thoái hóa biến chất,
những người trước đây cộng tác với chế độ cũ, hiện đang còn ở lại Việt Nam. Các
thế lực thù địch còn vu khống, xuyên tạc chính sách của Nhà nước ta về tôn
giáo, dân tộc, chính sách đối với văn nghệ sĩ.
Đó
là những đòn tấn công của các thế lực thù địch để tạo ra những lực lượng chống
đối ngầm trong nội bộ nhân dân ta. Nếu không được vạch trần, ngăn chặn, nó có
khả năng làm rối loạn xã hội, tạo cơ hội cho “diễn biến hoà bình” phát triển
thành công ở Việt Nam.
Tác
động chống phá về văn hóa
Trong
tác động phá hoại về văn hóa, các thế lực thù địch tập trung phá hoại truyền thống
văn hóa dân tộc, văn hóa cách mạng, các chuẩn mực đạo đức, lối sống XHCN. Các
thế lực thù địch rất coi trọng tác dụng “diễn biến hòa bình” của các loại “chất
độc tinh thần” tư sản. Do vậy, chúng tìm mọi phương thức để các sản phẩm văn
hóa độc hại xâm nhập vào nước ta. Chúng sử dụng các sản phẩm văn hóa đồi
trụy, phản động để đầu độc quần chúng nói chung, đặc biệt là thế hệ thanh niên
ở nước ta nói riêng, làm chuyển đổi giá trị thẩm mỹ, thị hiếu nghệ thuật,
chuyển đổi các thang bậc giá trị của xã hội theo chiều hướng xấu; âm mưu biến
thế hệ trẻ thành công cụ và lực lượng xã hội chủ yếu của “diễn biến hòa
bình”.
Tác
động phá hoại về đạo đức, lối sống
Đó
là tệ sùng ngoại, coi thường những giá trị văn hóa của dân tộc, chạy theo lối
sống thực dụng, cá nhân vị kỷ, ham muốn làm giàu, ham muốn quyền lực cực
đoan... đã và đang làm băng hoại thuần phong mỹ tục của dân tộc. Khuynh hướng
này hết sức nguy hiểm, có sức phá hoại mạnh, tác động trực tiếp đến tư tưởng,
đạo đức, lối sống của các tầng lớp xã hội. Đáng lưu ý là lối sống thực dụng
đang có chiều hướng gia tăng. Điều đó được biểu hiện ở chỗ: từ chạy theo lợi
ích vật chất dẫn đến sự lạm dụng địa vị, quyền lực đang đảm nhiệm để mưu cầu
lợi ích cá nhân; đặt giá trị vật chất ở vị trí cao trong thang giá trị cuộc
sống. Đó là một nguyên nhân dẫn đến suy thoái về đạo đức, lối sống ở một bộ
phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có cả cán bộ có chức, có quyền. Đó
là tệ tham nhũng, lãng phí; nạn quan liêu, cửa quyền, sách nhiễu nhân dân, kèn
cựa, địa phương chủ nghĩa, bè phái, mất đoàn kết. Đây là những vấn đề bức xúc
làm giảm lòng tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước, là một trong những
nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng khiếu kiện đông người ngày một tăng. Đó là
“giặc nội xâm”, có nguy cơ đe dọa sự tồn vong của Đảng và chế độ mà chúng ta
phải kiên quyết ngăn chặn và quét sạch.
Tính
chất nguy hiểm của “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa thể
hiện ở chỗ: Một là, các thế lực thù địch đánh phá nền tảng tư
tưởng, xuyên tạc quá khứ, bôi đen lãnh đạo để phá rã niềm tin của quần chúng
vào Đảng và chế độ, làm cho toàn xã hội hỗn loạn về lý luận và tư tưởng, mất
định hướng chính trị, tạo thế đứng cho các lực lượng phản động trong nước, gây
áp lực chính trị của quần chúng đòi thay đổi chế độ XHCN. Hai là,với
chiến thuật “mưa dầm thấm lâu” thông qua tác động trên lĩnh vực tư tưởng - văn
hóa bằng những thủ đoạn tinh vi, xảo quyệt, với những luận điểm mị dân, lừa
bịp, dễ làm cho đối phương mất cảnh giác, dễ bị cám dỗ, mất phương hướng chính
trị, không phân biệt đúng sai, thật giả, tạo ra “khoảng trống” về chính
trị, tinh thần để dễ dàng truyền bá các quan điểm tư sản và đánh thẳng vào nội
bộ ta, gây chia rẽ, mất đoàn kết nội bộ, tạo điều kiện thuận lợi cho các hoạt
động kích động lật đổ và bạo loạn chính trị. Ba là, với nhiều thủ
đoạn khác nhau, các thế lực thù địch làm mê muội con người, đặc biệt là thế hệ
trẻ, học sinh, sinh viên Việt Nam bằng các loại văn hóa phẩm độc hại, cổ xúy
lối sống hưởng lạc, thực dụng, quên quá khứ, bàng quan chính trị, xa rời lý
tưởng; tạo ra được một tầng lớp đông đảo “phi chính trị hóa”, để khi có điều
kiện thì tập hợp lực lượng xấu, gây áp lực chính trị, dùng bạo loạn lật đổ và
cướp chính quyền. Bốn là, thực hiện chính sách lôi kéo, thông qua các nước đồng
minh, các tổ chức phi chính phủ, qua giao lưu hợp tác về văn hóa, giáo dục,
khoa học, nghệ thuật, báo chí... để thâm nhập, thu thập tin tức tình báo, mua
chuộc cán bộ, chuyển hóa tư tưởng, cài cắm người vào các tổ chức của ta, móc
nối với các phần tử bất mãn, cơ hội chính trị để chống phá Đảng và Nhà nước
ta. Năm là, với hình thức tung tin đồn nhảm, tạo dư luận và áp lực xã hội, dưới
chiêu bài “chống tham nhũng”, “bảo vệ tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền”, chúng
đưa ra những lời hứa mị dân để gây tâm trạng mơ hồ, mất cảnh giác, cả tin của
một số người; từ đó cô lập các lực lượng cách mạng trung kiên, phân hóa những
người dao động, thiếu chính kiến, thiếu thông tin; lôi kéo, kích động những
người có tâm trạng bất mãn, những lực lượng xấu trong xã hội để gây bạo loạn
lật đổ chính quyền.
Cuộc
đấu tranh chống “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa là cuộc
đấu tranh giữa hệ tư tưởng XHCN và hệ tư tưởng tư sản. Cuộc đấu tranh này ở
nước ta hiện nay đang diễn ra rất phức tạp, gay go và quyết liệt. Các thế lực
thù địch đã, đang và sẽ dùng mọi âm mưu, thủ đoạn chống phá cách mạng nước ta
trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội, trong đó chống phá trên lĩnh vực
tư tưởng - văn hóa ngày càng quyết liệt. Đó là một nguy cơ đối với sự tồn vong
của Đảng, của chế độ ta, không thể xem thường. Do đó, nếu chúng ta chủ quan,
mất cảnh giác hoặc nhận thức không đầy đủ về những tác động phá hoại của các
thế lực thù địch trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa, thì các thế lực thù địch,
phản động, cơ hội càng có nhiều cơ hội để tiến hành âm mưu, hoạt động “diễn
biến hoà bình” nhằm chống Đảng, Nhà nước ta. Kiên quyết đấu tranh trên mặt trận
tư tưởng, lý luận, phê phán, vạch trần, bác bỏ các quan điểm thù địch, sai trái
là một nhiệm vụ hàng đầu trong tình hình mới./.
Các thế lực phản động, thù địch dùng nhiều thủ đoạn tinh vi và xảo quyệt tập trung chống phá Đảng ta cả trên lĩnh vực chính trị, tư tưởng và tổ chức. Vì vậy, chúng ta cần tỉnh táo nhận rõ âm mưu, thủ đoạn của chúng.
Trả lờiXóaTrong giai đoạn hiện nay, mỗi cán bộ, Đảng viên phải có nhiệm vụ đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu của các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị; để bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.
Trả lờiXóa