Trong 5 ngày, từ ngày 7 đến 11-10, Báo Quân đội nhân
dân đã đăng vệt bài “Phòng, chống nguy cơ “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong
Đảng-vấn đề sống còn của Đảng và chế độ ta”. Như “khơi trúng mạch, vạch trúng
nguồn”, vấn đề “sống còn” này đã ngay lập tức thu hút được sự quan tâm, chú ý
của dư luận.
Nhiều nhà khoa học, cán bộ lãnh
đạo, quản lý, tướng lĩnh, cựu chiến binh cùng đông đảo bạn đọc thuộc đủ giai
tầng trong xã hội đã email, gọi điện, viết bài, viết thư... chia sẻ, bày tỏ
quan điểm của mình với Tòa soạn về vấn đề trọng yếu, cấp thiết này. Vì điều
kiện không cho phép đăng tải hết những ý kiến tâm huyết nói trên, chúng tôi xin
phép được tổng hợp lại trong những vấn đề chủ yếu sau đây.
Nhận thức đúng về nguy cơ “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa”
Đúng như ý kiến của PGS, TS
Nguyễn Trọng Phúc, nguyên Viện trưởng Viện Lịch sử Đảng nhận định, “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” không phải là vấn đề mới nhưng là vấn đề rất phức tạp,
là “giặc trong lòng”, âm thầm diễn ra trong nội tâm cán bộ, đảng viên nên rất
khó “điểm mặt, chỉ tên” một cách rõ ràng. Trên nhiều phương diện, vấn đề “tự
diễn biến” chỉ có thể nhận diện mang tính chất định tính chứ khó có thể định
lượng.
Trong số các ý
kiến, bài viết chia sẻ với Báo Quân đội nhân dân, nhiều nhà lãnh đạo, quản lý,
nhà khoa học như: Nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu; Trung tướng Nguyễn Quốc
Thước; GS, TS Phùng Hữu Phú; Thiếu tướng, PGS, TS Nguyễn Bá Dương; TS Cao Đức Thái...
đều đề cập đến những biểu hiện cụ thể để nhận diện tư tưởng và hành động “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Có thể tổng hợp những biểu hiện đó từ mức độ thấp
đến mức độ cao: Một là, tự thay đổi về tư tưởng chính trị theo hướng tiêu cực,
từ quan điểm, nhận thức đúng thành quan điểm, nhận thức sai. Hai là, nói và làm
trái với quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của
Nhà nước. Ba là, tuyên truyền tư tưởng, lối sống thực dụng-cơ hội, trái đạo đức
cách mạng và thuần phong, mỹ tục của dân tộc. Bốn là, gây rối nội bộ cả về
chính trị, tư tưởng, tổ chức, cán bộ, qua các hành vi gây bè phái, chia rẽ làm
mất đoàn kết nội bộ, kích động tư tưởng bất mãn, bất bình, chống đối trong nội
bộ các tổ chức đảng, cơ quan Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính
trị-xã hội. Năm là, vọng ngoại hoặc sa vào chủ nghĩa dân tộc cực đoan. Sáu là,
tuyên truyền, ủng hộ quan điểm, tư tưởng, hành động sai trái của các phần tử
chống đối ở trong nội bộ và ngoài xã hội. Bảy là, thể hiện thái độ đồng tình với
quan điểm “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”; phủ nhận các thành quả cách
mạng mà Đảng và nhân dân ta đã giành được trong cuộc đấu tranh giành độc lập
dân tộc, thống nhất đất nước trước đây cũng như công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ
quốc Việt Nam XHCN hiện nay; đồng tình với những quan điểm, tư tưởng, hành động
sai trái của các phần tử chống đối. Tám là, phản bác, phủ định chủ nghĩa Mác -
Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh và con đường đi lên CNXH ở Việt Nam, đòi thay đổi
nền tảng tư tưởng của Đảng. Chín là, xuyên tạc, bịa đặt, vu cáo, đả kích, bôi
nhọ lãnh đạo Đảng, Nhà nước; phủ nhận công lao của các lãnh tụ tiền bối; đòi
xét lại lịch sử. Mười là, có những hành động móc nối, cấu kết với các thế lực
thù địch bên ngoài và các phần tử chống đối trong nội bộ và ngoài xã hội làm
nguy hại đến Đảng, chính quyền Nhà nước và chế độ XHCN Việt Nam...
Những ý kiến trao đổi trên Báo Quân đội
nhân dân những ngày vừa qua thực sự sôi nổi, phong phú, nhiều chiều và “đồng
thanh tương ứng” với không khí của Hội nghị Trung ương 4 (khóa XII). Trong lời
phát biểu bế mạc hội nghị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng đã nhấn mạnh: “Cái
mới của lần này là Trung ương đã thẳng thắn chỉ ra một cách có hệ thống những
biểu hiện của sự suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức, lối sống, "tự
diễn biến", "tự chuyển hóa". Trong đó nguy hiểm nhất là sự phai
nhạt lý tưởng cách mạng, không kiên định con đường xã hội chủ nghĩa, mơ hồ, dao
động, thiếu niềm tin; nói trái, làm trái quan điểm, đường lối của Đảng; thậm
chí sa sút ý chí chiến đấu, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh,
phụ họa theo những nhận thức, quan điểm sai trái, lệch lạc; không còn ý thức
hết lòng vì nước, vì dân, không làm tròn bổn phận, chức trách được giao; không
thực hiện đúng các nguyên tắc tổ chức sinh hoạt Đảng. Sự suy thoái về đạo đức,
lối sống thể hiện ở chỗ: Sống ích kỷ, thực dụng, cơ hội, vụ lợi, hám danh, tham
nhũng, ham quyền lực; bè phái cục bộ, mất đoàn kết; quan liêu, xa dân, vô cảm
trước khó khăn, bức xúc của dân”.
Nguyên nhân của “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa”
Có rất nhiều nguyên nhân, được soi chiếu
từ nhiều chiều về căn nguyên của hiện tượng “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Có
ý kiến bạn đọc tâm huyết góp ý cho vệt bài nói rằng, trong bài viết nhận diện
và nhìn thẳng vào vấn đề “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, tác giả dường như chú
trọng nhiều vào nguyên nhân khách quan mà chưa phân tích đầy đủ về nguyên nhân
chủ quan. Chúng tôi thấy rằng, khi đã đề cập đến “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa” tức là chúng ta đã chú ý đến khía cạnh chủ quan là chính. Đúng như Đại tá,
PGS, TS Lê Duy Chương lý giải: “Kẻ thù đáng sợ nhất, khó chiến thắng nhất lại
chính là những kẻ thù giấu mặt, những thứ “giặc nội xâm” ở trong ta. Những loại
này nằm ẩn khuất giữa đội ngũ, rình rập trong chính mỗi người, nếu chúng ta mất
cảnh giác hoặc do dự, ngập ngừng hay dao động, thoái bộ. Nguy hiểm hơn nữa là
rất khó nhận biết chúng, vì chúng biến ảo khôn lường: Chủ nghĩa cá nhân, chủ
nghĩa cơ hội, chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa đầu hàng… được ngụy trang, trá
hình dưới muôn vàn màu sắc, trong đủ thứ cái gọi là “nhân danh”, “dân chủ hóa”,
“liên kết”, “hội nhập”...
Thiếu tướng, PGS, TS Nguyễn Bá Dương cho
rằng, khi tìm hiểu nguyên nhân của hiện tượng “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”,
tất nhiên nguyên nhân chủ quan là chủ yếu, nhưng cũng cần đánh giá nguyên nhân
khách quan, vì như vậy mới đánh giá được đầy đủ căn nguyên gây “bệnh” và mới
tìm ra “thuốc chữa” hiệu quả. Những nguyên nhân khách quan của hiện tượng “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa”, như sự nghiệp Đổi mới do Đảng ta lãnh đạo là quá
trình phải vừa làm, vừa rút kinh nghiệm, chúng ta chưa lường hết được những tác
động của mặt trái cơ chế thị trường, hội nhập quốc tế; chưa có sự chuẩn bị thật
kỹ về lập trường, tư tưởng và cả cách thức tiếp cận mới cho cán bộ, đảng viên.
Đặc biệt, mặc dù ngay từ thời kỳ đầu Đổi mới, Đảng ta đã ban hành nguyên tắc
Đổi mới nhưng vẫn còn thiếu những cơ chế, chính sách đồng bộ, khoa học để chủ
động ngăn ngừa cán bộ, đảng viên lợi dụng kẽ hở pháp luật để thoái hóa, biến
chất. Thực tế quá trình hội nhập quốc tế, kinh tế phát triển, một bộ phận cán
bộ lãnh đạo, quản lý nắm giữ khối lượng tài sản, nguồn vốn lớn của tập thể, của
Nhà nước; đó là môi trường để chủ nghĩa cá nhân vụ lợi, thực dụng phát triển.
Cùng với đó, không thể không tính đến tác động nguy hiểm từ Chiến lược “Diễn
biến hòa bình” của các thế lực thù địch, họ không từ bỏ bất kỳ âm mưu, thủ đoạn
nào hòng thúc đẩy "tự diễn biến", "tự chuyển hóa", họ tăng
cường hoạt động chống phá, chia rẽ nội bộ Đảng và phá hoại mối quan hệ gắn bó
giữa Đảng với nhân dân, làm suy yếu vai trò lãnh đạo của Đảng. Những nguyên
nhân khách quan này cũng tác động hàng ngày, hàng giờ đến cán bộ, đảng viên,
chỉ một phút lơ là, một phút suy tư mềm yếu đã có thể dẫn đến sự suy thoái tư
tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Mà theo Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: “Từ
suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống dẫn tới "tự diễn
biến", "tự chuyển hóa" chỉ là một bước ngắn, thậm chí rất ngắn,
nguy hiểm khôn lường, có thể dẫn tới tiếp tay hoặc cấu kết với các thế lực xấu,
thù địch, phản bội lại lý tưởng và sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc”.
Vậy nguyên nhân chủ quan dẫn đến “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa” bao gồm những nội dung nào? Trong những bài viết, ý
kiến mà chúng tôi đã giới thiệu, các chuyên gia, nhà lãnh đạo, quản lý, tướng
lĩnh đã đề cập rất nhiều. GS, TS Phùng Hữu Phú đã đề cập đến nguyên nhân gốc rễ
là từ hạn chế, yếu kém của công tác cán bộ. Hay rất nhiều ý kiến các chuyên gia
cho rằng, khởi nguyên của tình trạng “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là những
cán bộ, đảng viên không biết “giữ chủ nghĩa cho vững” như lời dạy của Chủ tịch
Hồ Chí Minh và điều ấy cũng chỉ ra rằng, công tác giáo dục chính trị, tư tưởng
của Đảng làm chưa tốt, chưa hiệu quả dẫn đến cán bộ, đảng viên dao động, ngả
nghiêng...
Từ những ý kiến tâm huyết nêu trên, có
thể chỉ ra nội dung chủ yếu của nguyên nhân chủ quan: Một là, cán bộ, đảng viên
rơi vào biểu hiện “tự diễn biến” là những người thiếu học tập, tu dưỡng, rèn
luyện, giảm sút ý chí chiến đấu, rơi vào “vũng bùn” chủ nghĩa cá nhân, lãng
quên trách nhiệm, lời thề trước Đảng, trước nhân dân. Hai là, công tác cán bộ
còn nhiều yếu kém, là nguyên nhân dẫn đến tha hóa quyền lực; đánh giá, sử dụng,
bố trí cán bộ còn nể nang, cục bộ; chưa chú trọng phát hiện và có cơ chế thật
sự để trọng dụng người có đức, có tài; không kiên quyết thay thế người vi phạm,
uy tín giảm sút, năng lực yếu kém; tình trạng “một người làm quan cả họ được
nhờ”, “cấp ủy dòng tộc” lây lan trong Đảng. Ba là, công tác tuyên truyền, giáo
dục chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống nhiều khi còn hình thức, chưa đủ sức
động viên và thường xuyên nâng cao ý chí cách mạng của cán bộ, đảng viên; một
số nơi có tình trạng những việc làm đúng, gương người tốt không được đề cao,
bảo vệ; những sai sót, vi phạm không được phê phán, xử lý nghiêm minh. Bốn là,
năng lực tổ chức của cấp ủy, chính quyền trong điều kiện Đảng ta là đảng cầm
quyền còn nhiều hạn chế, việc tổ chức thực hiện các chủ trương, chính sách của
Đảng, Nhà nước, các nghị quyết, chỉ thị, quy định về xây dựng, chỉnh đốn Đảng ở
một số nơi chưa đến nơi đến chốn, kỷ cương, kỷ luật không nghiêm, nói không đi
đôi với làm, hoặc làm chiếu lệ. (Theo thống kê, Hội nghị Trung ương 4 (khóa
XII) vừa qua đã chỉ ra có tới 10 việc Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) đề ra
nhưng chưa thực hiện; 8 việc có làm nhưng làm chưa tốt). Năm là, các nguyên tắc
tập trung dân chủ, tự phê bình và phê bình vốn là những nguyên tắc “bất di, bất
dịch” nhằm giữ gìn bản chất cách mạng của Đảng nhưng ở nhiều nơi vừa bị buông
lỏng trong thực hiện, vừa chưa được quy định cụ thể để làm cơ sở cho công tác
kiểm tra, giám sát. Sáu là, về cơ chế, chính sách, việc nghiên cứu, sửa đổi,
ban hành cơ chế, chính sách, pháp luật thích ứng với quá trình vận hành của nền
kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chưa kịp thời; nhiều văn bản quy
định thiếu chế tài cụ thể. Bảy là, công tác kiểm tra, giám sát, giữ gìn kỷ
cương, kỷ luật ở nhiều nơi, nhiều cấp chưa thường xuyên, ráo riết; đấu tranh
với những vi phạm còn nể nang, không nghiêm túc. Tám là, xây dựng mối quan hệ
“Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ” còn hạn chế, chưa huy động
nhân dân tích cực xây dựng Đảng, nhất là vai trò giám sát của nhân dân thông
qua Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị-xã hội chưa được phát huy, hiệu
quả chưa cao.
Những giải pháp đột phá
Hàng chục bài viết, ý kiến của các
chuyên gia, cán bộ lãnh đạo, quản lý cũng như nhiều bạn đọc gửi về Báo Quân đội
nhân dân đã đề xuất rất nhiều giải pháp phòng, chống nguy cơ “tự diễn biến”,
‘tự chuyển hóa”. Do khuôn khổ của tờ báo có hạn, chúng tôi xin tổng hợp thành 6
nhóm giải pháp đột phá sau đây:
Một
là, phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là nhiệm vụ của cả hệ
thống chính trị; của mọi ngành, mọi cấp đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Đấu tranh phòng, chống “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” là đánh “giặc nội xâm”, là nhiệm vụ khó khăn, phức tạp của toàn
Đảng, toàn dân, toàn quân. Công việc này phải đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng,
đòi hỏi phải chủ động, kiên trì, thực hiện thường xuyên, liên tục. Đây không
phải là mặt trận có giới tuyến địch-ta rõ ràng, mà phải sử dụng tư tưởng, lý
luận khoa học, tiến bộ đánh bại tư tưởng, lý luận phản động; sử dụng chính
nghĩa và sự thật đánh bại sự xuyên tạc, vu cáo; học tập và làm theo tư tưởng, đạo
đức, phong cách Hồ Chí Minh để khắc phục suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo
đức, lối sống; sử dụng sức mạnh của cả hệ thống chính trị, của toàn dân trong
đấu tranh phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Vì sao đây là giải pháp đột phá hàng đầu,
vì trước đây việc phòng, chống mới tiến hành cục bộ, ai cũng biết là nguy cơ
nhưng thờ ơ, xem như không phải việc của mình. Với quyết tâm chính trị của Hội
nghị Trung ương 4 (khóa XII), việc huy động cả hệ thống chính trị, mọi cấp, mọi
ngành vào cuộc nhất định sẽ tạo ra chuyển biến rõ rệt trong đẩy lùi nguy cơ “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Hai
là, quyết liệt đổi mới công tác giáo dục chính trị, tư tưởng, lý luận, bảo vệ
và giữ vững nền tảng tư tưởng của Đảng là Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí
Minh.
Đây là một trong những giải pháp
quyết định sự thắng lợi trong đấu tranh phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa”. GS Nguyễn Đức Bình đã đề cập đến giải pháp này và coi đó là giải pháp
quyết định vì ông cho rằng, đối với hiện tượng “tự diễn biến” thì “phòng bệnh”
cũng là “chữa bệnh”, “phòng cũng là chống”. Vì nếu cán bộ, đảng viên thấm nhuần
nền tảng tư tưởng của Đảng, bản thân nó là loại thuốc “miễn dịch” đối với các
tư tưởng, quan điểm khác.
Chủ tịch Hồ Chí Minh viết: “Đảng mà
không có chủ nghĩa cũng như người không có trí khôn, tàu không có bàn chỉ nam.
Bây giờ học thuyết nhiều, chủ nghĩa nhiều nhưng chủ nghĩa chân chính nhất, cách
mạng nhất là Chủ nghĩa Lê-nin”. Trong cuốn sách: “1999-chiến thắng không cần
chiến tranh”, cựu Tổng thống Mỹ Ních-xơn cũng đã viết: “Mặt trận tư tưởng là
mặt trận quyết định nhất, toàn bộ vũ khí của chúng ta, các hoạt động mậu dịch,
viện trợ, quan hệ kinh tế sẽ không đi đến đâu nếu chúng ta thất bại trên mặt
trận tư tưởng”. Mặt trận tư tưởng, lý luận có vai trò, vị trí quan trọng như
vậy, nhưng thời gian qua chưa được xem trọng, chưa sát thực và hiệu quả. Dân
chủ hóa công tác tư tưởng, lý luận; đổi mới phương pháp nghiên cứu-tuyên
truyền-giáo dục; đầu tư nâng cao chất lượng nguồn nhân lực tiến hành công tác
tư tưởng; coi trọng giáo dục thanh thiếu niên, học sinh, sinh viên... đều là
những công việc cần thiết, cấp bách. Thực tiễn đấu tranh phòng, chống “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” cho thấy, trong quá trình xây dựng, phát triển và bảo vệ
đất nước, khi khó khăn, thử thách xuất hiện là lúc tư tưởng dễ dao động, tâm lý
hoang mang, mất phương hướng dễ nảy sinh trong một bộ phận cán bộ, đảng viên;
đó cũng là lúc nguy cơ giảm sút lòng tin, phai nhạt lý tưởng… có cơ hội phát
triển. Vì vậy, đổi mới công tác tư tưởng, lý luận vào thời điểm này là vấn đề
có ý nghĩa sống còn đối với sự nghiệp bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân và chế độ
xã hội chủ nghĩa.
Ba
là, kiên quyết khắc phục những sơ hở, yếu kém trong quản lý kinh tế-XH, tích
cực tạo bước chuyển biến mới trong phòng, chống tệ quan liêu, tham nhũng, lãng
phí.
Suy thoái về tư tưởng chính trị, “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa” có mối quan hệ chặt chẽ với tệ quan liêu, tham
nhũng, lãng phí và những sơ hở, yếu kém trong quản lý kinh tế-xã hội. Suy thoái
về tư tưởng chính trị, "tự diễn biến”, ‘tự chuyển hóa” cùng với tệ quan
liêu là nguyên nhân dẫn đến tham nhũng, lãng phí; tham nhũng, lãng phí tác động
trở lại, làm suy thoái tư tưởng chính trị, “tự chuyển hóa”, “tự diễn biến”
nhanh hơn. Khi lún sâu vào tham nhũng, cán bộ, đảng viên càng xa rời mục tiêu,
lý tưởng của Đảng, thậm chí phản bội nhân dân, phản bội Đảng. Tham nhũng tất
yếu dẫn đến suy thoái về tư tưởng chính trị, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”,
nhưng không phải tất cả những người suy thoái về tư tưởng chính trị, “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” đều tham nhũng. Vì vậy, để đấu tranh phòng, chống “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa” có hiệu quả, cần có biện pháp quyết liệt, khắc phục
tệ quan liêu, những sơ hở, yếu kém trong quản lý kinh tế-xã hội là điều kiện
thuận lợi để tham nhũng, lãng phí phát triển; đồng thời tích cực tạo bước
chuyển biến mới trong đấu tranh phòng, chống tham nhũng, lãng phí.
Bốn
là, tăng cường giáo dục, rèn luyện đạo đức cách mạng, chống chủ nghĩa cá nhân,
đồng thời kiểm soát chặt chẽ quyền lực, nghiêm trị những hành vi lạm quyền, vi
phạm kỷ luật Đảng, pháp luật Nhà nước.
Giáo dục, rèn luyện đạo đức cách mạng,
chống chủ nghĩa cá nhân là một trong những nhân tố quan trọng trong phòng,
chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Việc rèn luyện đạo đức cách mạng là công
việc khó khăn, đòi hỏi nhiều công phu, nghị lực mới có thể chiến thắng chủ
nghĩa cá nhân trong cán bộ, đảng viên. Để giáo dục, rèn luyện đạo đức cách mạng
có hiệu quả, phải kết hợp chặt chẽ giữa đào tạo, bồi dưỡng ở nhà trường với sự
tự phấn đấu, tự rèn luyện của cán bộ, đảng viên trên cương vị công tác và trong
cuộc sống riêng của mỗi người. Thực tế đã có bộ phận cán bộ, đảng viên suy
thoái nghiêm trọng về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống; có người công khai
bày tỏ ý kiến trái với Cương lĩnh, Điều lệ Đảng, làm trái nguyên tắc tổ chức,
sinh hoạt đảng, thậm chí có người "sám hối", "trở cờ"; tình
trạng tham nhũng, quan liêu, xa dân, vi phạm nguyên tắc Đảng... Suy đến cùng là
do không vượt qua được chủ nghĩa cá nhân. Bác Hồ đã nhiều lần nhấn mạnh, chủ
nghĩa cá nhân là kẻ thù hung ác, là giặc nội xâm, nó không mang gươm, mang súng
nhưng vô cùng nguy hiểm, gian giảo, xảo quyệt; nó kéo người ta xuống dốc không
phanh. Mọi thứ xấu xa, hư hỏng đều sinh ra từ căn bệnh này. Nếu không đánh bại,
không quét sạch chủ nghĩa cá nhân thì Đảng ta không thể trong sạch, vững mạnh
được, không thể là một đảng cách mạng chân chính hết lòng vì nước, vì dân.
Cùng với việc giáo dục, rèn luyện đạo
đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên; Đảng, Nhà nước cần tiến hành phân định rõ
thẩm quyền và trách nhiệm giữa các cơ quan lập pháp, hành pháp, tư pháp ở Trung
ương và địa phương; gắn với đổi mới, kiện toàn tổ chức bộ máy nhà nước và hệ
thống chính trị theo hướng tinh gọn, hiệu lực, hiệu quả. Xây dựng các văn bản
pháp quy, thực hiện công khai, minh bạch và trách nhiệm giải trình, xóa bỏ cơ
chế “xin-cho” để “không thể tham nhũng”, răn đe, trừng trị để “không dám tham
nhũng” và đề cao đạo đức để “không muốn tham nhũng”. Hoàn thiện và thực hiện
nghiêm cơ chế kiểm tra, giám sát, kiểm soát việc trao và thực thi quyền lực của
tổ chức, cá nhân, nhất là người đứng đầu; ngăn ngừa sự lộng quyền, lạm quyền,
vượt quyền để làm trái, trục lợi hoặc để người thân lợi dụng chức vụ, quyền hạn
để trục lợi.
Năm
là, tăng cường công tác kiểm tra, giám sát, kỷ luật Đảng, góp phần phòng, chống
nguy cơ “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Công tác kiểm tra, giám sát, kỷ luật
Đảng cần rà soát, hoàn thiện cơ chế, chế tài xử lý cán bộ, đảng viên vi phạm
các quy định của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; trừng trị nghiêm
khắc các hành vi tham nhũng, mua quan bán chức, uy hiếp, trù dập nhân dân... đề
cao kỷ cương, kỷ luật của Đảng, xem đó là trọng tâm để chống “tự diễn biến”,
‘tự chuyển hóa”. Cần tập trung kiểm tra người đứng đầu các tổ chức trong hệ
thống chính trị. Trước mắt tập trung giám sát các tổ chức, cá nhân, người đứng
đầu ở cấp cao, phát hiện, truy cứu đến cùng, xử lý triệt để những sai phạm của
người đứng đầu, không có vùng cấm theo phương châm “quyền hạn, chức trách càng
lớn nếu để sai phạm phải xử lý càng nghiêm, càng nặng để thể hiện sự nghiêm
minh của kỷ luật Đảng, lấy lại niềm tin trong Đảng và trong nhân dân.
Sáu
là, phát huy vai trò của nhân dân, thật sự dựa vào dân để xây dựng Đảng.
Đây là vấn đề có tính nguyên lý. Trước
mắt, cần thể chế hóa và thực hiện nghiêm trách nhiệm của Đảng, tổ chức đảng,
đảng viên được quy định trong Hiến pháp 2013. Xây dựng cơ chế để nhân dân tiến
cử những người có đủ đức, đủ tài vào các cơ quan trong hệ thống chính trị; có
hình thức thích hợp lấy ý kiến nhân dân trước khi bổ nhiệm cán bộ. Phát huy vai
trò của nhân dân trong việc giám sát, đánh giá cán bộ, đảng viên, công chức,
viên chức, nhất là những người có chức vụ, quyền hạn. Thực hiện hiệu quả Quy
chế giám sát và phản biện xã hội của Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức chính
trị-xã hội, tập trung giải quyết những vấn đề bức xúc của dân, có cơ chế rõ
ràng để nhân dân góp ý xây dựng Đảng.
Chắc chắn rằng, 6 giải pháp nêu trên
chưa thể đề cập hết các giải pháp mà bạn đọc đã góp ý với Đảng thông qua Báo
Quân đội nhân dân, cũng như có thể chưa thỏa mãn hết nhận thức, tình cảm, ý chí
của các chuyên gia, nhưng 6 giải pháp trên là những nội dung khá thiết thực và
cấp bách, góp phần cụ thể hóa 4 nhóm giải pháp lớn về xây dựng Đảng mà Hội nghị
Trung ương 4 (khóa XII) vừa thông qua. Một điểm cần chú ý là, nếu chúng ta chỉ
chủ động phòng ngừa “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” mà không kết hợp với tích
cực tấn công, làm thất bại Chiến lược “Diễn biến hòa bình”, thì hiệu quả phòng,
chống không cao, các thế lực thù địch sẽ có thời cơ và điều kiện chống phá
quyết liệt hơn. Vì vậy, cùng với các giải pháp nêu trên, toàn Đảng, toàn dân,
toàn quân cần kết hợp chặt chẽ giữa chủ động phòng ngừa “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa” với tích cực tấn công, làm thất bại chiến lược “Diễn biến hòa bình”
của các thế lực thù địch.
Trong giai đoạn hiện nay, mỗi cán bộ, Đảng viên phải có nhiệm vụ đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu của các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị; để bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.
Trả lờiXóa