KÍCH ĐỘNG TRÍ THỨC
CHỐNG PHÁ CÁCH MẠNG VIỆT NAM THỦ
ĐOẠN NHAM HIỂM CỦA CHIẾN LƯỢC “DIỄN BIẾN HÒA BÌNH”
TRÊN LĨNH VỰC TƯ TƯỞNG VĂN HÓA
Trí thức là một lực lượng có vai trò rất quan
trọng mà xã hội nào cũng rất cần để góp phần đưa xã hội phát triển. Nhận thức
sâu sắc được vai trò của lực lượng này, nên từ khi ra đời đến nay Đảng ta luôn
coi trọng việc xây dựng và phát huy vai trò của đội ngũ trí thức trong công
cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc trước kia, cũng như trong sự nghiệp xây
dựng và bảo vệ Tổ quốc hiện nay. Vậy mà có những kẻ bất mãn với chế độ, thoái
hóa, biến chất đã trăm phương nghìn kế xuyên tạc đường lối, quan điểm của Đảng
ta đối với độ ngũ trí thức, hòng đẩy mạnh chiến lược “diễn biến hòa bình” trên
lĩnh vực tư tưởng, văn hóa chống phá sự nghiệp cách mạng của nước ta.
Một là, chúng xuyên tạc
Đảng ta đàn áp trí thức
Thời gian gần đây, bằng những thông tin bịa
đặt rêu rao xuyên tạc Đảng ta, đứng đầu là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn
Phú Trọng không chỉ “bịt miệng” mà còn “đánh vào đầu” đội ngũ trí thức. Bọn
chúng cho rằng, Luật An ninh mạng sẽ xâm
phạm nghiêm trọng “tất cả những gì mà mọi công dân mạng nói, viết, cảm nghĩ,
tất cả những thông tin cá nhân, thuộc quyền riêng tư” và “Ai nói những lời lẽ
xây dựng nhưng không hợp ý đảng, ai tung những câu chửi đúng đắn nhưng làm xấu
đảng, thì sẽ phải im lặng vĩnh viễn vì những gì mình phát biểu trên internet sẽ
đưa mình vào nhà tù”. Đây là sự xuyên tạc, bịa đặt trắng trợn của các thế lực
thù địch.
Luật An ninh mạng ra đời nhằm đáp ứng
yêu cầu bảo vệ an ninh quốc gia, bí mật Nhà nước, trật tự an toàn xã hội, quyền
và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân, phù hợp với thông lệ quốc tế và quy
định của Hiến pháp. Luật An ninh mạng không cấm hoặc ngăn cản quyền tự do ngôn
luận, quyền bày tỏ quan điểm của công dân mà chỉ nghiêm cấm thực hiện các hành
vi vi phạm pháp luật trên không gian mạng. Còn các vụ án của những kẻ phản
động, chống phá Nhà nước, chống phá chế độ của một số đối tượng như: Đỗ Công
Đương, Bùi Mạnh Đồng, Đoàn Khánh Vinh Quang, Nguyễn Hồng Nguyên và Trương Đình
Khang đã được xét xử công khai, đúng người, đúng tội, đúng pháp luật Việt
Nam. Đối với trường hợp của Giáo sư Chu Hảo - nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và
Công nghệ, Giám đốc, Tổng Biên tập Nhà xuất bản Tri thức, tuy có nhiều công
lao, cống hiến nhưng đã cố tình vi phạm (năm 2009, UBKT Đảng ủy Khối
các cơ quan Trung ương kết luận kỷ luật khiển trách đối với ông Chu Hảo, nhưng
miễn kỷ luật) và vi phạm mang tính hệ thống, phải kỷ luật vì:
Xuất bản nhiều sách có nội dung sai trái; kiến nghị sửa đổi Hiến pháp, trong đó
tập trung vào 3 vấn đề cốt lõi: 1) Đòi bỏ Điều 4, Hiến pháp; 2) Yêu cầu đa
nguyên chính trị, đa đảng đối lập; 3) Đòi phi chính trị đối với lực lượng vũ
trang; kiến nghị về Luật An ninh mạng, trong đó kiến nghị bãi bỏ hoàn toàn một
số điều của Luật … Với những khuyết điểm hết sức nghiêm trọng như vậy, thì việc
khai trù đảng đối với ông Chu Hảo là xác đáng.
Hai
là, lôi kéo, kích động đội ngũ trí thức bỏ Đảng và đứng lên chống đối Đảng
Sau khi vu khống, xuyên tạc Đảng ta đàn áp đội
ngũ trí thức, các thế lực thù địch, phản động đã hô hào, kêu gọi, lôi kéo, kích
động giới trí thức (tập trung trí thức dân sự và trí thức tôn giáo), “Đã đến
lúc phải đồng loạt đứng lên, làm trọn thiên chức sĩ phu cao quý của mình. Không
thể chấp nhận cho một chủ nghĩa sai lạc, một chế độ bạo tàn, một chính đảng bất
lực, những lãnh đạo chính trị thù ghét kiến thức, văn minh, tiến bộ tiếp tục
tung hoành”. Các thế lực thù địch cho rằng, rời xa đảng chính là thể hiện “tình
đoàn kết” đối với những đảng viên trí thức công khai tuyên bố từ bỏ đảng như
Chu Hảo, Mạc Văn Trang, Nguyên Ngọc…
Kiểu “từ bỏ đảng” để theo một viễn cảnh
mơ hồ, viễn vông mà các thế lực thù địch, phản động vẽ ra liệu có đáng? Thất
vọng lắm chứ, bởi, những kẻ “đầu tàu” là những trí thức tự cho mình là tài giỏi
xuất chúng, vỗ ngực ta đây và luôn cho mình có quyền bày tỏ “chính kiến” dù chả
biết đúng hay sai và khi lợi ích không đạt thì quay sang bất mãn. Những trí
thức như vậy thường chỉ hành động vì “cái tôi” chứ mấy ai “đau vì nỗi đau của
dân tộc, nhục vì nỗi nhục của giai cấp”. Trí thức chân chính phải là những trí
thức biết đau cùng nổi đau của dân tộc, biết nhục vì cái nhục của dân tộc, trí
thức là một lực lượng cách mạng rất quan trọng, chứ không phải là toàn thể dân
tộc, không phải là “siêu giai cấp” và cũng không được đứng trên giai cấp.
Đảng Cộng sản Việt Nam luôn nhấn mạnh quan
điểm nhất quán là lấy “xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc trên nền tảng
liên minh giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức” là động
lực của cách mạng. Do vậy, trí thức tách rời khỏi Đảng là âm mưu phá vỡ khối
liên minh giai cấp, khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Cần phải hết sức cảnh giác
và đấu tranh kiên quyết với những âm mưu, thủ đoạn này./.
Nắng
Mới
Chúng ta cần nâng cao cảnh giác với các luận điệu chống phá của các thế lực thù địch; đồng thời tích cực đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu thủ đoạn hiểm độc, tinh vi của chúng.
Trả lờiXóa