Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

KHÔNG THỂ ÁP ĐẶT

                                              
                                                  
 Lợi dụng vấn đề “dân chủ” để chống phá Việt Nam là thủ đoạn được chủ nghĩa đế quốc, các thế lực thù địch sử dụng trong nhiều năm nay. Từ ngày đầu bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Việt Nam, chính người đứng đầu nước Mỹ đã khẳng định: Việc bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Việt Nam là để thúc đẩy Việt Nam chuyển hóa về dân chủ như các nước Đông Âu và Liên Xô trước đây.
 Để chuyển hóa dân chủ ở Việt Nam, các thế lực thù địch ra sức tuyên truyền phủ định những nguyên lý căn bản của chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, quan điểm của Đảng, các chủ trương, chính sách và luật pháp của Nhà nước Việt Nam về dân chủ. Thực chất đó là sự phủ định những giá trị dân chủ đích thực (dân chủ là quyền lực thuộc về nhân dân; dân chủ là dân là chủ) mà bao lớp người lao động cùng toàn thể nhân loại đã kiên trì đấu tranh, xây dựng không biết mệt mỏi suốt hàng chục thế kỷ qua. Quyền dân chủ và những quyền con người ở Việt Nam đã được Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định trong bản Tuyên ngôn Độc lập của nước ta là: “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.
          Không ai có thể phủ nhận một thực tế: Quyền con người là một giá trị phổ biến, có tính toàn cầu. Mặt khác, ai cũng thừa nhận, quyền con người còn là một giá trị lịch sử, gắn với điều kiện và hoàn cảnh lịch sử cụ thể của mỗi quốc gia, dân tộc, mỗi khu vực trên thế giới. Quan niệm của phương Tây về lợi ích cá nhân và quan niệm của phương Đông về lợi ích của dân tộc, của cộng đồng là những quan niệm rất khác nhau, không thể áp đặt cho nhau. Chính vì vậy mà tuyên bố của Hội nghị Nhân quyền Thế giới tại Viên (Áo) năm 1993 cũng đã nêu rõ “cần phải tính đến các đặc thù quốc gia và khu vực cũng như những nền tảng khác nhau về văn hóa, lịch sử và tôn giáo của mỗi quốc gia trong việc bảo vệ và thúc đẩy quyền con người”… Ấy vậy mà, một số nước phương Tây và các thế lực thù địch đã và đang dùng chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền” để áp đặt mô hình dân chủ tư sản vào các nước, dùng chiêu bài dân chủ, nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác cũng như của Việt Nam.
Trên các mạng thông tin điện tử và nhiều tài liệu, sách báo được truyền bá, tán phát trong các đối tượng công chúng, các thế lực thù địch và những phần tử cơ hội chính trị không ngớt tán dương và ca ngợi dân chủ tư sản, dân chủ phương Tây, đồng thời xuyên tạc những giá trị độc lập, tự do và dân chủ mà bao thế hệ người Việt Nam đã đổ máu xương để giành lại, xây dựng như ngày hôm nay. Chúng đối lập Đảng Cộng sản Việt Nam với dân chủ, cho rằng chế độ một đảng tất yếu sinh ra "độc đoán chuyên quyền", "bóp nghẹt dân chủ". Chúng tô vẽ một bức tranh "ngột ngạt", người dân bị "bóp mồm, bóp miệng" trong chế độ cộng sản. Chúng phủ nhận Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam, khoét sâu những hạn chế yếu kém trong cơ chế, bộ máy và đội ngũ cán bộ nhà nước, để đi đến kết luận rằng, tình trạng mất dân chủ trong xã hội bắt nguồn từ sự lãnh đạo của Đảng và điều hành của Nhà nước do Đảng Cộng sản lãnh đạo. Lợi dụng những quyền cơ bản mà Hiến pháp và pháp luật nước ta cho phép, chúng tuyên truyền, kích động những người nhẹ dạ, cả tin, thiếu hiểu biết về dân chủ và pháp luật đấu tranh, biểu tình chống chế độ, phản đối chính quyền. Bên cạnh đó, chúng còn ra sức gieo rắc các quan điểm, luận thuyết hay mô hình “dân chủ” của nước này, nước nọ mà chẳng qua cũng chỉ là mô hình dân chủ tư sản, hòng “câu nhử” những người kém hiểu biết. Chúng truyền bá mô hình chủ nghĩa xã hội dân chủ và cho rằng đó là sự lựa chọn tất yếu cho Việt Nam. Nhiều ý kiến, "góp ý", "kiến nghị" phê phán nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, cho rằng nền dân chủ này "có vấn đề", "đầy rẫy sai lầm, mâu thuẫn, lúng túng và bế tắc", chỉ có thể bỏ đi chứ không thể sửa chữa, đòi Đảng Cộng sản Việt Nam chấm dứt sự độc quyền về chính quyền và quản lý. Theo những ý kiến này, lối thoát của Việt Nam là thực hiện dân chủ đa nguyên trên cơ sở "đa nguyên chính trị", "đa đảng đối lập". Họ đòi ra báo chí tư nhân, thành lập các tổ chức chính trị đối lập. Một số cá nhân đã đứng ra thành lập các nhóm, các đảng phái đối lập và mong muốn đưa ra hoạt động công khai. Hầu hết các nhóm chính trị đối lập này đều hoặc mượn tên “dân chủ”, hoặc nhân danh “đại diện của nhân dân”, thực chất chỉ là một nhóm những kẻ phản động, cơ hội chính trị, bất mãn, thù hận với dân tộc, băng hoại về đạo đức, tha hóa về phẩm chất, hay thiếu hiểu biết về chính trị, văn hóa hòng mưu đồ lợi ích cá nhân, khôi phục lại một thời “vàng son” cam tâm bám gót thực dân, đế quốc, chà đạp lên những lợi ích căn bản nhất của nhân dân và dân tộc.
Mục tiêu cuối cùng của những tổ chức chính trị đối lập là tước bỏ, vô hiệu hóa sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ Nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam, thay thế chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa bằng chế độ dân chủ tư sản. Chúng không thèm biết và đếm xỉa gì tới quyền lợi của cả quốc gia dân tộc Việt Nam đã có truyền thống đấu tranh anh dũng, quật cường để giành lại độc lập, tự do, mưu cầu hạnh phúc mà mưu toan phá hoại chế độ xã hội tốt đẹp mà nhân dân ta đang xây dựng. Chúng muốn đẩy nước ta vào cảnh mất ổn định về chính trị, thậm chí là xung đột giữa các phe nhóm đối lập với chính quyền, tranh giành, đấu đá giữa các tổ chức, đảng phái để mưu đồ lợi ích riêng, thiết lập lại một chế độ bảo hộ cho kẻ giàu, đàn áp người nghèo. Đáng chú ý là những năm gần đây, các thế lực thù địch triệt để sử dụng bọn phản động người Việt lưu vong chống phá nền dân chủ xã hội chủ nghĩa ở trong nước. Chúng chi tiền, tạo dựng ngọn cờ, nhen nhóm các tổ chức để móc nối với các phần tử cơ hội chính trị trong nước hình thành mặt trận trong ngoài kết hợp để chống phá. Mưu đồ của chúng là dùng con bài dân chủ để hình thành một cơ sở xã hội cần thiết cho những cuộc nổi dậy, bạo loạn chính trị ở trong nước, tạo ra một kiểu "cách mạng màu sắc" ở Việt Nam. Nhân dân ta quá hiểu rằng, các cuộc cách mạng màu xuất phát từ “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” tất yếu sẽ dẫn đến tranh giành quyền lực, xúi giục quần chúng “cơm niêu nước lọ”, suốt ngày xuống đường biểu tình, đất nước loạn lạc triền miên, chứ không đưa người dân đến với nền dân chủ đích thực?
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: “Dân chủ là của quý báu nhất của nhân dân. Chuyên chính là cái khóa, cái cửa để phòng kẻ phá hoại”. Để giữ vững của quý báu nhất đó, cán bộ, chiến sĩ và nhân dân ta cần không ngừng nâng cao trình độ văn hóa dân chủ hơn nữa nhằm đi đến sự hiểu biết tự giác, khách quan và khoa học về dân chủ, khẳng định dân chủ và nền dân chủ đích thực hiện nay ở nước ta chỉ có thể là dân chủ xã hội chủ nghĩa, Đảng Cộng sản Việt Nam là chính đảng duy nhất đại diện cho lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và toàn thể dân tộc, lãnh đạo toàn bộ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa. Mặt khác, cần không ngừng nâng cao cảnh giác, không để các luận điệu dân chủ tư sản và phản động làm lung lạc ý chí và quyết tâm xây dựng đất nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa, dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh của mình; đồng thời tích cực tuyên truyền và vận động mọi người dân nêu cao ý thức dân chủ, phát huy dân chủ gắn liền với tuân thủ nghiêm kỷ cương, pháp luật của Nhà nước.
Trong công cuộc đổi mới toàn diện đất nước, xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, đất nước ta nói chung và đội ngũ cán bộ nhà nước nói riêng không thể tránh khỏi những sai lầm, vấp váp. Những biểu hiện vi phạm quyền làm chủ của nhân dân vẫn còn diễn ra ở một bộ phận công chức, cán bộ và có lúc, có nơi trở nên rất nghiêm trọng; hiện tượng tham ô, tham nhũng và lãng phí, phân hóa giàu nghèo vẫn còn diễn ra ở nhiều nơi… Để khắc phục những vấn đề tiêu cực đó, không thể chỉ có một mình Đảng, Nhà nước, Chính phủ và các bộ, ngành làm được, mà cần phải có sự tin tưởng, đoàn kết, hợp tác, giúp đỡ của toàn dân, toàn quân ta. Bên cạnh đó, với tư cách dân là chủ, chúng ta có trách nhiệm góp ý với Đảng, Chính phủ và các cơ quan Nhà nước để cho Cuộc vận động xây dựng, chỉnh đốn Đảng, cải cách bộ máy nhà nước, cải cách hành chính, chống tham nhũng, lãng phí đi vào chiều sâu, ngày càng có hiệu quả, không ngừng bảo đảm các quyền và lợi ích của nhân dân như Hiến pháp và luật pháp đã quy định.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét