Nhận thức đúng vai trò của các tôn giáo và các tín đồ tôn giáo,
Đảng và Nhà nước ta luôn có quan điểm, chính sách đúng đắn về vấn đề này và
khẳng định: “Tín ngưỡng tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân.
Đạo đức tôn giáo có nhiều điều phù hợp với công cuộc xây dựng xã hội mới”; trên
cơ sở đó, thường xuyên quan tâm, tạo điều kiện cho các tổ chức tôn giáo sinh
hoạt theo hệ thống giáo lý, giáo luật và quy định của pháp luật Việt Nam. Chính
sách tôn giáo đúng đắn đó đã có tác dụng cổ vũ, động viên đồng bào theo đạo và
các chức sắc tôn giáo phấn khởi, chung sức, chung lòng cùng cộng đồng, làm tròn
nghĩa vụ, trách nhiệm công dân đối với Tổ quốc.. Tuy nhiên, với dã tâm phá
hoại và mưu đồ cướp nước của kẻ thù, chúng đã dùng “trăm phương ngàn kế” và không từ bất cứ một “thủ đoạn”, hay
“chiêu trò” nào dù là đê hèn đến đâu chăng nữa. Hiện nay, chúng đã và đang đẩy
mạnh các hoạt động truyền đạo trái phép
trong các địa bàn vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số với nhiều
hình thức khác nhau, biểu hiện như:
Một là, các tổ chức phản động lưu vong ở nước ngoài
đã móc nối, chi những dòng tiền, những khoản tài chính to lớn cho những kẻ đội
lốt khách du lịch, chỉ đạo họ thâm nhập sâu vào vùng đồng bào các dân tộc thiểu
số, vùng sâu, vùng xa để thu thập dữ kiện, nắm tình hình. Đồng
thời, tiến hành các hoạt động tuyên truyền, dụ dỗ, mua chuộc, lôi kéo đồng bào
tham gia vào các “tà đạo” do chúng tự “dựng” ra với mưu đồ chính trị thâm độc
như những tổ chức mà chúng gọi là đạo “Tin Lành Đềga”, đạo “Hà mòn”, đạo “Dương
Văn Mình”… Cùng với đó, chúng chỉ đạo cho một số tên phản động trong đạo Cao Đài như Lê Quang Tấn, Lê Ngọc Lượm viết và phát tán nhiều tài liệu phản động chống Đảng và Nhà nước, lớn tiếng đòi đưa những phần tử cực đoan lên nắm chính quyền và phối hợp với số phản động
trong đạo Cao Đài ở hải ngoại để đẩy mạnh hoạt động chống đối.
Hai là, Lợi
dụng nhận thức của đồng bào dân tộc thiểu số ở vùng cao, vùng sâu, vùng xa còn
hạn chế, cùng với phong tục, tập quán lạc hậu, nhất là quan hệ gia đình theo
chế độ mẫu hệ, tệ nạn mê tín dị đoan trong cúng bái chữa bệnh…để tiến hành
tuyên truyền xuyên tạc, kích động đồng bào di dân tự do, vượt biên trái phép ra
nước ngoài sinh sống gây ra sự bất ổn về an ninh, chính trị đất nước. Điển hình
trong hoạt động này là vụ tổ chức di dân trái phép với gần 7000 đồng bào dân
tộc Mông từ Tây nguyên ra Mường Nhé (Điện Biên), và qua sống tại các trại tị
nạn ở Thái Lan, Cămpuchia,…với các luận điệu lừa phỉnh nhân dân như: “Người dân
tộc Mông phải đoàn kết lại”, “ra Mường Nhé để đón Vua Mông”, “sẽ có Nhà nước
Mông tự trị” hay “vượt biên sang nước ngoài sẽ được đón sang nước thứ 3 định
cư, được chu cấp nhà cửa, tiền của”….
Ba là, chúng
thực hiện việc đan cài, móc nối, lợi dụng các tổ chức giáo hội phản động trong nước để biến nó thành công cụ đắc lực thực hiện mưu đồ chính trị. Với các tổ chức giáo hội hợp pháp thì chúng tìm cách từng bước thao túng,
lũng đoạn, thâu tóm quyền lực và hướng lái nó đi chệch đường lối tiến bộ. Đồng
thời, núp dưới danh nghĩa các giáo hội để đấu tranh đòi yêu sách và công khai
các hoạt động chống đối chính quyền cách mạng. Trong các hoạt động này, đáng
chú ý là các vụ việc lợi dụng những buổi thuyết pháp, sinh hoạt tôn giáo để
tuyên truyền, xuyên tạc, công khai kích động tín đồ chống đối chính quyền cách
mạng như: tại buổi thuyết pháp ở chùa Từ Hiếu (Huế) ngày 16/12/2001, Thích Thái
Hoà đã trắng trợn kêu gọi: “Mỗi
tăng ni, phật tử đồng thời phải là nhà chính trị, quân sự, văn hoá giỏi, phải
biết tận dụng thời cơ để đẩy
nhanh quá trình phục hoạt động của Giáo hội Việt Nam thống nhất, lật đổ đế
chế Cộng sản”. Hay vào ngày 22/5/2013, linh mục Đặng Hữu Nam, quản xứ Bình
Thuận, xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc (Nghệ An) đã tổ chức cho hàng trăm giáo
dân ở nhiều địa phương về nhà thờ họ Trại Gáo cầu nguyện cho các bị cáo
trong vụ án Hồ Đức Hòa cùng đồng bọn phạm tội hoạt động chống phá chính quyền
nhà nước.
Song song với các hành động trên, chúng còn triệt để lợi dụng những yếu kém, hạn
chế của đội ngũ cán bộ, đảng viên ở khu vực này để mua chuộc, khống chế, làm
mất vai trò lãnh đạo của Đảng và sự quản lý của Nhà nước tại địa bàn và kích
động tư tưởng chống đối trong các tầng lớp nhân dân với chính quyền. Đây được
coi là những diễn biến mới trong thủ đoạn chống phá của chúng trên lĩnh vực tôn
giáo ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số.
Bốn là, Khi đã lôi kéo được lực lượng tham gia đủ
mạnh, chúng tiến hành dương các khẩu hiệu “tự do
tôn giáo”, “vì lợi ích của giáo hội”, “bảo vệ đạo pháp”, “bảo vệ chức sắc”… để
kích động và tổ chức cho số đồng bào đã bị lôi kéo gây rối, khiếu kiện tập thể
nhằm phục vụ cho “ảo vọng” thành lập các “khu tự trị” và nhà nước riêng của
chúng. Minh chứng cho điều này, qua các số liệu tổng hợp, ta thấy ở Tây Nguyên,
chỉ tính riêng từ năm 2001 đến
nay đã xảy ra 8 vụ bạo loạn chính trị (ngoài 2 vụ 2/2001 và 4/2004 còn 6 vụ
khác, mỗi vụ có hơn 2.000 người tham gia, chủ yếu gắn với
đạo “Tin Lành Đêga” và phục vụ cho mưu đồ chính trị đòi thành lập cái gọi là
“Nhà nước Đềga” của tổ chức FulRo.
Thâm độc hơn, trong hoạt động này, chúng
còn sử dụng những đồng bào bị lôi kéo, dụ dỗ để biến họ thành những “tấm lá
chắn”, là những “rào cản sống” bảo vệ chúng khi có sự phát hiện, vào cuộc đấu
tranh, xử lý của cơ quan chức thực thi pháp luật. của ta.
Trên đây là một số biểu hiện cụ thể của hoạt động truyền
đạo trái phép của các thế lực thù địch nhằm hiện thực hóa chiến lược “Diến biến
hòa bình”, bạo loạn lật đổ ở nước ta. Đó là những hoạt động rất nguy hiểm, không
thể coi thường, xem nhẹ vì nó trực tiếp phá hoại khối “Đại đoàn kết toàn dân
tộc” và tác động mạnh mẽ đến đời sống tinh thần, tư tưởng của nhân dân.
Trước những diễn biến phức tạp của những hành động sự phá
hoại của kẻ thù lợi dụng vấn đề tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo để tiến hành
các hoạt động truyền đạo trái phép trên thì việc nhận thức về dân tộc, tôn giáo
ở một số cơ quan, địa phương còn bộc lộ nhiều hạn chế. Trong đó, đáng chú ý là
việc chưa thấy hết tính chất phức tạp, lâu dài về vấn đề dân tộc và tôn giáo,
thậm chí còn chưa phân định rõ ràng giữa hoạt động tuyên truyền đạo trái phép
và tự do tín ngưỡng tôn giáo, nên dễ bị động, lúng túng trong công tác vận động
quần chúng đấu tranh cũng như việc giải quyết các tình huống xảy ra trên địa
bàn. Chính vì vậy mà việc giải quyết vấn đề này là một nhiệm vụ vô cùng khó
khăn, phức tạp, nhạy cảm. Nó đòi hỏi phải có sự quan tâm đúng mức của cả hệ
thống chính trị và vai trò, trách nhiệm của mỗi người dân trong tham gia đấu
tranh làm thất bại các thủ đoạn phá hoại thành quả cách mạng, phá hoại sự
nghiệp đổi mới của các thế lực thù địch. Quá trình đó, cần tập trung giải quyết
tốt một số nhiệm vụ chủ yếu đó là:
Thứ nhất, Cần tiếp tục đẩy mạnh việc xây dựng bộ máy
chính quyền, các tổ chức quần chúng vững mạnh, nhất là bộ máy chính quyền cấp
xã, thôn, bản vùng đồng bào dân tộc thiểu số. Thường xuyên tổ chức các lớp tập
huấn, bồi dưỡng kiến thức, nâng cao năng lực và kỹ năng tổ chức hoạt động tuyên
truyền cho cán bộ làm công tác vận động quần chúng ở vùng đồng bào dân tộc
thiểu số, xóa bỏ tâm lý mặc cảm, tự ti của cán bộ người dân tộc thiểu số. Cùng
với đó, phải định kỳ rà soát, xác định địa bàn trọng điểm của công tác vận động
quần chúng, nắm chắc phong tục, tập quán của
đồng bào cũng như các đối tượng quần chúng để chủ động xây dựng kế hoạch hành
động một cách hợp lý, mang lại hiệu quả thiết thực.
Trong quá trình lãnh đạo, quản lý, mỗi cán bộ mà đặc biệt
là đội ngũ cán bộ các địa bàn chiến lược, trọng điểm nơi có đồng bào dân tộc
thiểu số sinh sống phải thường xuyên liên hệ mật thiết với đồng bào, kiên trì
vận động và hướng dẫn họ chấp hành tốt mọi chủ trương, chính sách của Đảng,
pháp luật Nhà nước về vấn đề dân tộc và tôn giáo. Tôn trọng tự do tín ngưỡng, tự
do tôn giáo của đồng bào có đạo trong khuôn khổ pháp luật. Đội ngũ cán bộ các
cấp phải thật sự gần gũi với nhân dân, với đồng bào. Phải thường xuyên tự tu
dưỡng, rèn luyện phẩm chất đạo đức cách mạng, lối sống trong sáng, giản dị,
không tham lam, vụ lợi, không tham ô, lãng phí, tiêu cực mới mang lại hiệu quả
cao trong trong công tác tuyên truyền, thuyết phục để quần chúng đồng bào tin
và tự giác chấp hành đường lối chủ trương của Đảng, chính sách và luật pháp của
Nhà nước cũng như củng cố vững chắc mối liên hệ mật thiết giữa Đảng, chính
quyền và nhân dân.
Thứ hai, đẩy mạnh công tác giáo dục, tuyên truyền và
phát động quần chúng nhận diện, đấu tranh phòng,chống hoạt động truyền đạo trái
phép của các thế lực thù địch ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số trong tình hình
mới.
Trong cuộc đấu tranh này, phải nhất quán quan điểm lấy
phòng ngừa là chính, đồng thời, phải kết hợp giữa đấu tranh trực diện với đấu
tranh giáo dục, thuyết phục. Đây vừa là nhiệm vụ cơ bản, lâu dài, vừa mang tính
cấp bách của các cấp, các ngành, đoàn thể địa phương. Qua đó làm cho quần chúng
giác ngộ, nâng cao tinh thần yêu nước, tinh thần cảnh giác cách mạng, nhận thức
sâu sắc quan điểm, đường lối của Đảng về lịch sử truyền thống đấu tranh của các
dân tộc, tinh thần đoàn kết thống nhất của các dân tộc anh em trong đại gia
đình các dân tộc Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước. Làm
cho quần chúng nói chung, đồng bào dân tộc thiểu số nói riêng thấy rõ luận điệu
mị dân, tuyên truyền, xuyên tạc, lôi kéo quần chúng của các thế lực thù địch,
từ đó tự giác đấu tranh bảo vệ Đảng, Nhà nước, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa
giữ vững an ninh chính trị và trật tự an toàn xã hội ở địa phương.
Điểm cốt lõi trong hoạt động tuyên truyền là phải làm cho
đồng bào cả nước nói chung và đồng bào các dân tộc thiểu số nói riêng thấy rõ
bản chất của những người truyền đạo trái phép là những kẻ “đội lốt tôn giáo”, “cơ
hội chính trị”, bọn “việt gian”, “việt cách” được các tổ chức chính trị phản
động trong và ngoài nước hỗ trợ, tổ chức huấn luyện, đào tạo trở thành những kẻ
chống phá cách mạng, đi ngược lại lợi ích nhân dân. Hoạt động của họ không chỉ
vi phạm pháp luật Nhà nước ta mà còn trái với phong tục, tập quán, tư tưởng văn
hoá của dân tộc.
Thứ ba, bên cạnh những nhiệm vụ trên, Đảng và chính
quyền các địa phương phải có các biện pháp thiết thực nhằm đẩy mạnh sản xuất,
phát triển toàn diện kinh tế - xã hội, từng bước cải thiện, nâng cao đời sống
vật chât, tinh thần cho đồng bào các dân tộc thiểu số, nhân dân các địa phương
vùng sâu, vùng xa. Phải kết hợp giải quyết dứt điểm, hợp lý các mâu thuẫn,
tranh chấp, khiếu kiện, nhất là khiếu kiện về đất đai trong đồng bào người dân
tộc thiểu số.
Tiến hành truyền đạo trái phép để chống
cách mạng nước ta của các thế lực thù địch là một “chiêu
trò” mới trong chiến lược “Diễn biến hòa bình” nhưng vô cùng thâm độc. Nó gây
ra những hệ lụy to lớn đến nhiều
lĩnh vực của đời sống xã hội, và tác động trực tiếp đến đời sống nhân dân cũng
như sự ổn định kinh tế, chính trị - xã hội đất nước. Vì vậy, yêu
cầu thiết yếu đặt ra phải thường xuyên nêu cao tình thần cảnh giác cách
mạng, phát huy tinh thần trách nhiệm của mọi lực lượng, mọi tổ chức tích cực,
chủ động tham gia nhận diện và đấu tranh với những âm mưu và hành động phá hoại
cách mạng Việt Nam của các thế lực thù địch trên lĩnh vực này./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét