Đâu là lòng yêu nước chân chính?
Thực ra, trong các bài viết, lời kêu gọi, thậm
chí là tuyên ngôn của mình, những người đang chơi trò chơi “chính trị” kia đã
đánh tráo khái niệm yêu nước chân chính, tầm thường hóa lòng yêu nước đích
thực. Làm sao họ có thể “gán” cho những hành động vĩ cuồng, những phát ngôn
thiếu trách nhiệm, những hành vi sai trái đi ngược lợi ích cộng đồng kia một
khái niệm thiêng liêng đối với mỗi người dân Việt Nam ta là lòng yêu nước? Làm
sao họ có thể mang lòng yêu nước ra để kích động giới trẻ, lôi kéo họ vào những
suy nghĩ và hành động đi ngược lại lợi ích của dân tộc, của đất nước và nhân
dân? Hành vi đầu độc lớp trẻ như vậy khác gì là một tội ác?
Nói đến lòng yêu nước, nhiều người trong chúng ta
sẽ nhớ ngay đến tác phẩm của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã được đưa vào sách giáo
khoa, như một áng hùng văn khái quát và đúc kết nét đặc trưng của truyền thống
dân tộc. Đó là tác phẩm “Tinh thần yêu nước của nhân dân ta”, có đoạn:
“Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là một
truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì
tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó
lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp
nước”.
Sự khái quát ấy, ở một góc độ nào đó còn giống
như di huấn tinh thần để chúng ta vững tâm hơn, cùng nhau bình tĩnh trước nguy
nan và cùng nhau hun đúc, trau chuốt thêm chiếc “nỏ thần vô hình” có sức mạnh
vạn năng trong bảo vệ Tổ quốc: Lòng yêu nước. Đó mới là thái độ tinh thần
đúng đắn chứ không phải yêu nước theo kiểu hồ đồ đi kèm với những hành động sai
trái, bất chấp kỷ cương và luật pháp!
Cũng cần nhắc lại lòng yêu nước là gì và những
biểu hiện cụ thể của nó ra sao để khu biệt, nhìn nhận những nhân vật và hành
động đang được nhiều trang mạng và tổ chức phản động tung hô? Trong sách giáo
khoa Giáo dục công dân của học sinh phổ thông đã đề cập tương đối ngắn gọn, dễ
hiểu và đầy đủ. Theo đó, lòng yêu nước là tình cảm yêu quý, gắn bó, tự hào về
quê hương, đất nước và tinh thần sẵn sàng đem hết tài năng, trí tuệ của mình
phục vụ lợi ích của Tổ quốc. Các biểu hiện cụ thể của lòng yêu nước của dân tộc
Việt Nam ta bao gồm: Tình cảm gắn bó với quê hương đất nước; tình thương
yêu đối với đồng bào, giống nòi, dân tộc; niềm tự hào dân tộc chính đáng; đoàn
kết, kiên cường, bất khuất chống giặc ngoại xâm, để bảo vệ chủ quyền dân tộc và
nền độc lập tự do của Tổ quốc; cần cù và sáng tạo trong lao động để xây dựng,
phát triển nền văn hóa dân tộc và xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.
Nói một cách đơn giản và cụ thể hơn như nhà văn
I. Ê-ren-bua thì yêu nước là “yêu những vật tầm thường nhất, yêu người
thân, yêu Tổ quốc” và tình cảm ấy có những cung bậc, những cách thể hiện
khác nhau trong hai thời kỳ khác nhau: Thời bình và thời chiến. Đây cũng là một
chủ đề được bàn luận khá sôi nổi trên internet gần đây.
Chúng tôi xin trích ý kiến của một bạn trẻ về
lòng yêu nước, có thể chưa đầy đủ nhưng rất đáng suy ngẫm về những giá trị đích
thực của lòng yêu nước: “Thực tế, đã có không ít thanh niên nghĩ rằng phải
làm một việc gì thật to lớn cho Tổ quốc mới là yêu nước. Nhưng họ đâu hiểu rằng
lòng yêu nước biểu hiện qua từng hành động, việc làm hằng ngày của mỗi chúng
ta. Bạn cố gắng học tập tốt, rèn luyện tốt, hoàn thành nhiệm vụ học tập của
mình, đó là yêu nước. Lựa chọn được một nghề nghiệp phù hợp với bản thân mình,
gắn bó và cống hiến hết mình vì công việc, đó là yêu nước. Lao động tích cực,
hăng hái, làm giàu chính đáng, đó là yêu nước. Có khi lại là việc nhỏ như không
vứt rác bừa bãi, không tàn phá môi trường, không hủy diệt muông thú. Và thậm
chí, nói một câu tiếng Việt đúng ngữ pháp, văn cảnh, thể hiện sự tự tôn với
ngôn ngữ, văn hóa của dân tộc mình, cũng là biểu hiện của lòng yêu nước… Lòng
yêu nước chân chính không nhất thiết phải hô, hét thật lớn để cho tất cả mọi
người biết mà quan trọng là tính tự giác trong mọi hành động, việc làm của mỗi
chúng ta.
Có những thanh niên nhận thức lệch lạc, ngồi
một chỗ kêu ca, oán thán với nhau rằng, sao Việt Nam lại nghèo nàn, lạc hậu so
với các quốc gia khác vậy; một số thì chạy theo lối sống thực dụng, ăn chơi sa
đọa, lãng phí, tự do cá nhân, vô tổ chức. Những người đó tự cho mình cái quyền
phán xét nhưng lại không có tí trách nhiệm nào với cộng đồng, xã hội…”. (Xem
bài: Suy ngẫm
từ bản án dành cho Nguyễn Phương Uyên)
Một bạn trẻ khác là Hoàng Thắng đã bày tỏ quan
điểm trước những quan niệm lệch lạc về yêu nước trong một bài viết khá dài. Anh
viết: “Những người gác biển không cần những người “đứng” sau lưng bằng
những bài viết răn dạy về tình yêu nước trên facebook. Đừng để con em nhân dân
đổ máu để cho các bạn lên internet hô hào mình là yêu nước”. (Xem
bài: Sau Bình
Minh 02, lại có những ‘đại ngôn’ về lòng yêu nước)
Còn một cựu chiến binh thì cho rằng, Việt Nam
đang có một thế hệ gồm nhiều bạn trẻ ngồi trong phòng lạnh, uống nước ngọt, ăn
gà rán và luôn miệng kêu gào trên facebook rằng “Chính phủ không nên nhu
nhược, phải chứng minh bằng hành động”. Ông tha thiết mong các bạn trẻ hãy
thôi sống ảo và đừng yêu nước bằng máu của kẻ khác! (Xem bài: Đừng ngồi ‘yêu
nước’ bằng bàn phím!)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét