Văn Hai
Việt Nam không phải là quốc gia duy
nhất trên thế giới không tham gia liên minh quân sự và liên minh quân sự không
phải là phương thức tối ưu trong bảo vệ Tổ quốc ở Việt Nam hiện nay. Đây
là quan điểm nhất quán của Đảng, Nhà nước ta. Bởi vì:
Thứ nhất, liên minh quân sự tuy là một
vấn đề khá phổ biến với nhiều nước nhưng luôn bao hàm cả hai mặt tích cực và
tiêu cực.
Tính hai mặt của liên minh quân sự luôn
đan xen, chuyển hóa lẫn nhau, gây nguy hại đến mục tiêu giữ vững môi trường hòa
bình, ổn định và an ninh của các quốc gia, các khu vực và toàn thế giới. Trong
đó, về mặt tích cực, liên minh quân sự có thể làm gia tăng sức mạnh
quân sự, quốc phòng; tạo sự chuyển hóa về thế trận và lực lượng quân sự trên
chiến trường để thực hiện các chiến lược chiến tranh hay chiến dịch quân sự cả
trong tiến công và phòng ngự; tạo thêm uy tín, vị thế và sức mạnh cho quốc gia
tham gia liên minh. Tuy nhiên, về mặt tiêu cực, liên minh quân sự
trực tiếp khiến căng thẳng gia tăng, làm xuất hiện tình trạng đối đầu giữa các
nước trong và ngoài liên minh, nhất là khi giữa các nước, các khối quân sự vốn
có những mâu thuẫn về lợi ích. Khi hai quốc gia cùng tham gia một liên minh có
thể bị một nước thứ ba coi đó là hành động thù địch và hệ quả rất khó lường.
Đây là nguyên nhân dẫn đến việc các nước, các khối quân sự công khai hoặc ngầm
gia tăng tiềm lực, thực lực, chạy đua vũ trang, tăng cường sự hiện diện quân
sự, đẩy mạnh các hoạt động khiêu khích, tạo cớ; kéo quốc gia, khu vực và cả
nhân loại đến gần hiểm họa chiến tranh. Ngoài ra, nếu tham gia liên minh quân
sự có thể dẫn đến nguy cơ bị tấn công bất ngờ bởi chính các đồng minh nếu chủ
quan, lơ là, mất cảnh giác. Đặc biệt, khi tham gia liên minh, các nước tuy nằm
trong một khối quân sự chung nhưng luôn đặt dưới sự lãnh đạo, chỉ huy của nước
lớn, có tiềm lực mạnh trong liên minh và phải tuân thủ các nguyên tắc của liên
minh, kể cả khi nguyên tắc ấy không phù hợp với lợi ích quốc gia mình. Mỗi thành
viên, nhất là các nước nhỏ yếu sẽ không còn sự độc lập, tự chủ về những vấn đề
cơ bản của quốc gia mà dễ trở thành “con tốt trên bàn cờ” để các nước lớn, các
tập đoàn quân sự hùng mạnh thỏa hiệp với nhau, thực thi chính sách lôi kéo, ép
buộc, khống chế các nước nhỏ trong liên minh. Trong khi thực tế không có nước
nào chấp nhận hy sinh lợi ích của dân tộc mình vì lợi ích của nước khác, kể cả
nước đó là đồng minh chiến lược của mình. Thêm nữa, nguyên nhân dẫn đến xung
đột, leo thang quân sự ở nhiều nơi trên thế giới xuất phát từ việc chính phủ và
người dân ở những nơi này không đề cao nguyên tắc độc lập dân tộc, quyền tự
quyết của quốc gia, mà lại trông chờ sự cứu giúp của các lực lượng bên ngoài.
Đằng sau sự giúp đỡ tưởng như vô tư đó là hàng loạt toan tính, mưu đồ, tham
vọng về lợi ích, quyền lực của các cường quốc. Theo đó, hòa bình, ổn định chưa
thấy mà hậu quả là sự chia cắt, bất ổn, nội chiến, “nồi da nấu thịt”,... hiện
hữu, kéo lùi sự phát triển của đất nước. Và như vậy, “lợi bất cập hại”, “hại”
sẽ nhiều hơn “lợi” khi tham gia liên minh quân sự, nhất là trong giữ vững độc
lập, tự chủ, môi trường hòa bình, ổn định của đất nước.
Thứ hai, liên minh quân sự không phải
là giải pháp tối ưu trong bảo vệ độc lập, chủ quyền và lợi ích quốc gia, dân
tộc của Việt Nam.
Việc tham gia liên minh hay không, liên
minh với nước nào, lúc nào, như thế nào, để làm gì, liên minh đến đâu là tùy
thuộc các yếu tố khách quan, chủ quan của từng thời kỳ lịch sử; phù hợp với
điều kiện cụ thể của mỗi quốc gia, dân tộc và nhất là phụ thuộc rất lớn vào
chính sách quốc phòng cũng như các mối đe dọa đối với an ninh quốc gia của nước
đó. Liên minh quân sự không phải là tất yếu và cũng không hề có cái gọi là bắt
buộc phải liên minh quân sự giữa các nước. Trong lịch sử, đã có việc một số nước
lớn lợi dụng liên minh quân sự để thỏa hiệp, mặc cả, đổi chác với nhau vì lợi
ích dân tộc hẹp hòi của họ; thông qua viện trợ quân sự để có những động thái
chi phối, tác động đến hoạt động quốc phòng, phương thức tác chiến của quân đội
ta. Cho nên, việc tìm kiếm hay tham gia các liên minh quân sự không phải là
giải pháp tối ưu, hiệu quả để bảo vệ Tổ quốc trong bối cảnh quan hệ quốc tế
hiện nay. Bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa không thể dựa vào bất kỳ
liên minh nào, hiệp ước nào, càng không thể trông chờ vào nước ngoài mà phải
bằng chính bản lĩnh, trí tuệ, thực lực của đất nước, con người Việt Nam. Do đó,
chúng ta không lựa chọn và cũng không chủ trương tham gia liên minh quân sự
hoặc dùng liên minh quân sự để bảo vệ Tổ quốc. Trong bảo vệ Tổ quốc, chúng ta
nhất quán chủ trương “thêm bạn, bớt thù”, gia tăng hợp tác, tránh xung đột, đối
đầu và bị cô lập, lệ thuộc; tăng cường sự hiểu biết, xây dựng sự đồng thuận và
lòng tin quốc tế, mở rộng mặt đồng thuận để thu hẹp, rút ngắn mặt mâu thuẫn,
khác biệt; thực hiện vừa hợp tác, vừa đấu tranh; tích cực, chủ động hội nhập
quốc tế, mở rộng đối ngoại quốc phòng với nhiều quốc gia trên thế giới ở những
mức độ khác nhau dựa trên nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ quyền, không can
thiệp công việc nội bộ của nhau, hợp tác cùng phát triển. Những biện pháp vừa
cương quyết, vừa khéo léo, mềm dẻo của Việt Nam trong giải quyết các vấn đề
quốc tế có liên quan đến lợi ích quốc gia - dân tộc đã chứng minh sự đúng đắn
của đường lối đối ngoại quốc phòng và xử lý các vấn đề tranh chấp. Nếu tham gia
liên minh quân sự sẽ phải chấp nhận để nước ngoài đặt căn cứ quân sự trên lãnh
thổ, sử dụng một phần lãnh thổ, trở thành “bàn đạp” để nước ngoài phát động
chiến tranh xâm lược nước khác, rất dễ bị lôi kéo vào mâu thuẫn, xung đột giữa
các nước. Tham gia liên minh quân sự nghĩa là đi theo bên này và có thể đối đầu
với các bên khác, tức là đã chuốc thêm kẻ thù. Chúng ta không đứng về bên nào,
chỉ đứng về phía hòa bình, công lý, lẽ phải và tiến bộ theo luật pháp quốc tế.
Cho nên, những ý kiến cho rằng, Việt Nam phải tham gia liên minh quân sự bằng
cách “bắt tay” với nước ngoài để “giữ lấy Biển Đông” là không phù hợp, trái với
đường lối, quan điểm của Đảng, đi ngược lại xu thế hòa bình, hợp tác, phát
triển mà Việt Nam kiên trì theo đuổi. Thực chất, đây là âm mưu, thủ đoạn hết
sức thâm độc của các thế lực thù địch, núp bóng vỏ bọc “yêu nước”, “bảo vệ chủ
quyền lãnh thổ” mà chúng ta cần phải đề cao cảnh giác, chủ động phát hiện, đấu
tranh kiên quyết, không để bị lừa gạt, gây tổn hại đến lợi ích quốc gia - dân
tộc.
Thứ ba, sức mạnh bảo vệ Tổ quốc không
xuất phát từ tham gia liên minh quân sự mà là sức mạnh nội lực của dân tộc kết
hợp với sức mạnh thời đại, sức mạnh của độc lập, tự chủ, tự lực, tự cường.
Việt Nam xây dựng nền quốc phòng dựa
trên sức mạnh của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân và cả hệ thống chính trị, lấy
sức mạnh nội lực của dân tộc là chính, coi trọng xây dựng nhân tố chính trị,
tinh thần, sự đoàn kết thống nhất, cả nước đồng lòng, toàn dân một ý chí. Đó
chính là việc quy tụ “ý Đảng, lòng dân”, xây dựng “thế trận lòng dân”, “khoan
thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc là thượng sách giữ nước”. Phát huy sức mạnh
chính nghĩa thống nhất với bản chất tốt đẹp của nền văn hóa Việt Nam tiên tiến
đậm đà bản sắc dân tộc và lòng nhân ái, khoan dung của người Việt Nam được hun
đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt
Nam là một minh chứng điển hình cho việc phát huy tinh thần độc lập, tự chủ, tự
lực, tự cường trong đấu tranh giải phóng dân tộc và bảo vệ Tổ quốc. Thực tiễn
ấy còn khẳng định một chân lý: Khi nào kiên định nguyên tắc độc lập, tự chủ,
nêu cao tinh thần đoàn kết, thống nhất, “cả nước chung sức”, “trên dưới đồng
lòng”, “anh em hòa mục” thì chủ quyền đất nước được giữ vững và ngược lại.
Trong tiến trình cách mạng của dân tộc, có lúc chúng ta liên minh chiến đấu
cùng chống lại kẻ thù chung và xem đây là một trong những phương thức để bảo vệ
Tổ quốc ở những thời điểm nhất định. Trong giai đoạn mới hiện nay, chúng ta
tiếp tục “phát huy mạnh mẽ sức mạnh tổng hợp của toàn dân tộc, của cả hệ thống
chính trị, tranh thủ tối đa sự đồng tình, ủng hộ của cộng đồng quốc tế, kiên
quyết, kiên trì đấu tranh bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh
thổ của Tổ quốc”; kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời
đại, sức mạnh trong nước với sức mạnh quốc tế. Quán triệt và vận dụng đúng
phương châm “dĩ bất biến ứng vạn biến”, đẩy mạnh hội nhập quốc tế và đối
ngoại quốc phòng, kiên định về nguyên tắc chiến lược, linh hoạt về sách lược;
đan xen lợi ích và duy trì quan hệ cân bằng với các nước lớn; không để đất nước
rơi vào thế bị bao vây, cô lập, lệ thuộc; thực hiện tốt vai trò là bạn, là đối
tác tin cậy, là thành viên có trách nhiệm của cộng đồng quốc tế. Đây không
những là bài học kinh nghiệm quý báu, mà còn là yếu tố căn bản, cội nguồn sức
mạnh để bảo vệ độc lập, chủ quyền, giữ vững môi trường hòa bình, ổn định và
phát triển bền vững đất nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Thứ tư, không tham
gia liên minh quân sự bởi quốc phòng Việt Nam “mang tính chất hòa bình và tự
vệ”.
Việt Nam thực hiện nhất quán chính sách
quốc phòng “bốn không”: “Không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với
nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử
dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa
sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế”. Kiên trì đường lối quốc phòng với mục
đích tự vệ và tính chất hòa bình, chính nghĩa, tiến bộ, phù hợp với quyền cơ
bản của các quốc gia, dân tộc theo nguyên tắc của Hiến chương Liên hợp quốc. Một
mặt, chúng ta lên án, phản đối các hành động gây hấn, tạo cớ, xung đột,
chạy đua vũ trang; mặt khác, chúng ta luôn chủ trương không sử dụng
hoặc đe dọa sử dụng vũ lực, tránh những va chạm không cần thiết, giữ vững quan
điểm, không để bị các đối tượng nước ngoài khiêu khích, kích động, thỏa hiệp
với nhau xâm phạm lợi ích quốc gia - dân tộc hoặc lôi kéo, khống chế, gây sức
ép với nước khác tiến hành phát động chiến tranh ủy nhiệm đối với Việt Nam.
Kiên quyết đấu tranh, kiên trì giải quyết tranh chấp, bất đồng bằng biện pháp
hòa bình trên cơ sở pháp luật và thông lệ quốc tế; đồng thời, sẵn sàng sử dụng
mọi biện pháp cần thiết để tự vệ, bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, lợi ích quốc gia -
dân tộc nếu bị xâm phạm. Đây là vấn đề cốt lõi để xây dựng lòng tin, là cơ sở
đẩy mạnh quá trình hội nhập quốc tế và đối ngoại quốc phòng, bảo vệ độc lập,
chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc và môi trường hòa bình, ổn
định, hợp tác, phát triển của khu vực và thế giới, khẳng định rõ khát vọng và
thiện chí cùng chung sống hòa bình, hợp tác, phát triển của Đảng, Nhà nước và
nhân dân Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét