BẢN CHẤT CUỘC CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC CỦA MỸ VÀO VIỆT NAM
Nguyễn Duy
Ngày 20-7-1954, Hiệp định Genève về chiến tranh Đông Dương
được ký kết. Theo đó, Việt Nam sẽ tạm thời bị chia cắt bằng ranh giới là vĩ tuyến
17 để quân đội các bên tập kết. Quân đội Pháp sẽ rút khỏi Việt Nam và trao quyền
quyết định vận mệnh dân tộc mình cho người Việt Nam. Một năm sau đó sẽ tiến
hành hiệp thương và một năm sau nữa sẽ tiến hành tổng tuyển cử để thống nhất đất
nước. Tuy nhiên, thực tế đã không diễn ra như vậy
Sau khi hết 300 ngày chuyển quân, Mỹ và chính quyền Ngô Đình
Diệm phớt lờ và tiếp tục phủ nhận Hiệp định Genève. Trong khi đó, Chính phủ Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa đề nghị mở hội nghị hiệp thương thì Diệm từ chối. Các luận
điệu xuyên tạc (như Hiệp định Genève chỉ nói hiệp thương chứ không nói hội nghị
hiệp thương, chính quyền Việt Nam Cộng hòa không ký Hiệp định Genève nên không
cần phải thực hiện, miền Bắc không có dân chủ nên không thể tổng tuyển cử tự
do…) đều bị đánh tan.
Hồi ức Đại tướng Văn Tiến Dũng nêu rõ: “Đảng ta đã chỉ rõ rằng:
đứng trước chính sách cực kỳ phản động và tàn bạo của Mỹ - Diệm, nhân dân miền
Nam không có con đường nào khác là đứng lên làm cách mạng để cứu nước, cứu
mình. Do đó, mục đích cách mạng miền Nam là phải đánh đổ chính quyền độc tài
phát xít Ngô Đình Diệm và đánh đổ bằng con đường cách mạng”
Cuộc chiến vũ trang chống Mỹ và tay sai bắt đầu từ đó. Rõ
ràng, chế độ Ngô Đình Diệm là sự khởi đầu của chế độ thực dân mới của đế quốc Mỹ
ở miền Nam nên cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước bắt đầu từ cuộc đấu tranh chống
chế độ Ngô Đình Diệm.
Từ năm 1961, Mỹ thực hiện chiến lược “Chiến tranh đặc biệt” ở
miền Nam, bằng cách xây dựng quân đội Sài Gòn mạnh với vũ khí, trang bị và cố vấn
Mỹ, tiến hành “bình định” và lập “ấp chiến lược”, nhằm tiêu diệt các lực lượng
vũ trang miền Nam. Nhưng âm mưu bình định và dồn dân trong các chiến lược không
đạt kết quả, buộc Mỹ phải tăng dần lực lượng, từ 30.000 cố vấn năm 1964 lên
184.314 cố vấn và binh lính vào năm 1965.
Cuối năm 1965, Mỹ chuyển sang chiến lược “Chiến tranh cục bộ”,
trực tiếp đưa quân chiến đấu từ Mỹ sang, “tìm và diệt” quân chủ lực miền Nam, đồng
thời đẩy mạnh chiến tranh phá hoại ở miền Bắc. Lực lượng Mỹ có mặt ở miền Nam đến
cuối năm 1968 lên tới 545.000 tên; các nước như Thái Lan, Philippines, Úc, New
Zealand và Hàn Quốc huy động thêm 70.000 quân nữa. Số lính Việt Nam Cộng hòa
lúc này là 600.000 quân. Đây là những minh chứng thuyết phục cho hành vi xâm lược
của Mỹ tại Việt Nam.
Thực tế Mỹ không chỉ xâm lược miền Nam, chiếm đóng thông qua
chính quyền tay sai, mà còn nhiều lần xâm phạm miền Bắc bằng đường không (dùng
máy bay oanh tạc), đường biển (thả ngư lôi dọc theo bờ biển miền Bắc), đường bộ
(dùng biệt kích xâm nhập trực tiếp). Hoạt động chiến tranh của Mỹ tuy không xây
dựng chính quyền do người Mỹ đứng đầu như Pháp nhưng hòng biến miền Nam (nếu có
thể thì cả Việt Nam) thành vùng phụ thuộc Mỹ, làm tiền đồn chống lại sự phát
triển của cách mạng xã hội chủ nghĩa ở châu Á – Thái Bình Dương, làm thị trường
tiêu thụ sản phẩm của Mỹ và cung cấp nguyên vật liệu cho Mỹ…
Nếu chỉ là cuộc chiến nội bộ của người Việt Nam (civil war)
thì khắp thế giới nói chung và nước Mỹ nói riêng đã không có hành động phản chiến
quyết liệt. Trong suốt cuộc chiến, có hơn 200 tổ chức, ủy ban, phong trào đoàn
kết ủng hộ Việt Nam, hơn 50 nước có phong trào quyên góp ủng hộ Việt Nam, hơn
160 triệu người ở nhiều nước ghi tên tình nguyện sang Việt Nam đánh Mỹ, 83 cơ
quan đại diện Mỹ ở các nước bị nhân dân đập phá… Tại Mỹ, có nhiều công dân Mỹ tự
thiêu để phản đối cuộc chiến, trong đó có nhân vật nổi tiếng là Norman Morison;
hơn 200 tổ chức chống chiến tranh xâm lược trên khắp các bang; 16/27 triệu
thanh niên Mỹ tới tuổi quân dịch đã chống lệnh quân dịch; 75.000 người Mỹ bỏ ra
nước ngoài vì không chịu nhập ngũ và đấu tranh phản chiến…[8] Cả cựu Tổng thống
Mỹ Bill Clinton (1993 – 2001) khi còn là sinh viên cũng từng đấu tranh phản chiến.
Do đó, cuộc chiến tranh tại Việt Nam là cuộc chiến tranh xâm
lược của Mỹ và chống xâm lược của nhân dân Việt Nam. Với nhân dân ta, đó là cuộc
chiến chống xâm lược vĩ đại của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét