Kỷ niệm 70 năm tác phẩm “Sửa
đổi lối làm việc” của Hồ Chí Minh ra đời, giữa lúc toàn Đảng, toàn dân,
toàn quân đang nỗ lực phấn đấu thực hiện Chỉ thị Số 05-CT/TW ngày 15/05/2016
của Bộ Chính trị và “Đẩy mạnh học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách
Hồ Chí Minh” - Một nội dung quan trọng
của công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng; góp phần xây dựng Đảng trong
sạch, vững mạnh về chính trị, tư tưởng, tổ chức và đạo đức; xây dựng đội ngũ
cán bộ, nhất là cán bộ cấp chiến lược đủ năng lực, phẩm chất ngang tầm nhiệm
vụ; ngăn chặn đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống và
những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, đẩy mạnh đấu
tranh phòng, chống tham nhũng, lãng phí, quan liêu. Chúng ta bồi hồi, xúc động
khi lật đọc, suy ngẫm qua từng trang tác phẩm, tìm thấy trong đó những tư tưởng
lớn của Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, xây dựng chính quyền nhà nước, xây dựng đội ngũ cán bộ… trong điều kiện Đảng cầm quyền.
Đồng thời, qua đó cũng tìm thấy phong cách tư duy, làm việc, diễn đạt, ứng xử,
phong cách sống của một vĩ nhân. Tác phẩm “Sửa đổi lối làm việc” là
tác phẩm lớn về xây dựng Đảng, nhưng nội dung của nó cũng chứa đựng nội
dung “một cuộc cách mạng” về phong cách
làm việc mới - phong cách Hồ Chí Minh.
Trong tác phẩm “Sửa đổi lối làm việc”
không có mục nào viết riêng về phong cách, nhất là phong cách quần chúng của Hồ
Chí Minh. Nhưng đọc kỹ chúng ta dễ dàng nhận thấy sự hiện diện rất rõ phong
cách Hồ Chí Minh, trong đó phong cách quần chúng là nổi trội. Đây là nội dung,
tư tưởng xuyên suốt trong toàn bộ tác phẩm. Tất cả các mục đã thể hiện phong
cách ứng xử yên dân, quý trọng dân, tất cả vì nhân dân mà phục vụ của Hồ Chí
Minh.
Hồ Chí Minh không chỉ là nhà hoạt động lý luận lỗi lạc, mà
còn là nhà hoạt động thực tiễn sâu sắc, phong phú. Trong cả cuộc đời hoạt động
cách mạng, Người luôn gần gũi với dân, gắn bó với dân, hiểu thấu đáo tâm tư,
nguyện vọng của dân, luôn lấy dân làm đối tượng phục vụ. Quá trình đó hình
thành phong cách quần chúng Hồ Chí Minh. Phong cách đó bắt nguồn sâu xa từ tư
tưởng lớn “Nước lấy dân làm gốc” của Người. Vậy nhân dân là ai? Theo Hồ Chí
Minh - nhân dân bao gồm có giai cấp công nhân, nông dân, tiểu tư sản, tư sản
dân tộc và các cá nhân yêu nước khác. Đó là phạm trù cao quý, một phạm trù
chính trị mang tính chủ đạo trong toàn bộ học thuyết cách mạng của Người. Hồ
Chí Minh cho rằng: “Trong bầu trời không có gì quý bằng nhân dân, trong thế
giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của nhân dân”. Đó là minh chứng điển
hình về niềm tin mãnh liệt của Hồ Chí Minh vào sức mạnh nhân dân. Với nhãn quan
chính trị sắc xảo, phong cách gần dân, Người đã nhận thấy “Bất kỳ nơi nào có
quần chúng, thì nhất định có ba hạng người: hạng hăng hái, hạng vừa vừa và hạng
kém. Mà trong ba hạng đó, hạng vừa vừa, hạng ở giữa, nhiều hơn hết, hạng hăng
hái và hạng kém đều ít hơn”[1].
Cách mạng muốn thành công, Đảng cách mạng phải biết phát huy sức mạnh của quần
chúng, của các hạng người đó trong xã hội, nhưng trước hết phải biết lôi kéo,
tập hợp phát huy những nhân cốt từ hạng hăng hái, lấy đó là lực lượng trung
kiên cho sự lãnh đạo. Lực lượng trung kiên phải thường xuyên giữ mối quan hệ
với quần chúng, là chủ lực vững chắc cho sự lãnh đạo của Đảng. Phải từ lực lượng trung kiên “mà nâng cao
hạng vừa vừa, hạng kém tiến lên”. Đó là phong cách ứng xử, tin yêu quần chúng
của Hồ Chí Minh.
Trong quá trình tìm đường cứu nước giải phóng dân tộc, giải
phóng nhân dân, Hồ Chí Minh luôn đặt nhiệm vụ xây dựng Đảng lên hàng đầu, coi
đó là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Nhưng chỉ một
mình đội tiền phong không bao giờ hoàn thành được nhiệm vụ tiền phong của mình.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ tiền phong Đảng phải biết dựa vào dân, lôi kéo quần
chúng nhân dân, tập hợp tổ chức giáo dục nhân dân bởi lẽ “lực lượng của dân
chúng nhiều vô cùng…”2. Người
khẳng định: “có lực lượng dân chúng việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng
được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong”3 và Người khẳng
định một cách đanh thép: Dân chúng đồng lòng việc gì làm cũng được, dân chúng
không ủng hộ việc gì làm cũng không nên. Đối với Hồ Chí Minh quần chúng là lực
lượng to lớn, sức mạnh là vô địch. Ngay từ buổi bình minh của cách mạng, khi
Đảng mới thành lập, Đảng đã chỉ rõ “Dân khí mạnh thì quân lính nào, súng ống
nào cũng không chống lại được”. Dựa vào dân, phát huy sức mạnh của quần chúng
nhân dân Đảng phải giữ mối liên hệ với quần
chúng. Đó là nền tảng xã hội, lực lượng to lớn thường xuyên bổ sung cho Đảng và
nhờ đó Đảng lãnh đạo cách mạng thắng lợi. Nếu cách xa dân chúng, không liên hệ
chặt chẽ với dân chúng cũng như “lơ lửng giữa trời nhất định thất bại”.
Phong cách quần chúng Hồ Chí Minh còn biểu hiện sâu sắc ở chỗ
không những chỉ đánh giá đúng quần chúng và vai trò của quần chúng, thường
xuyên giữ mối quan hệ với quần chúng mà còn phải tin tưởng quần chúng, tôn
trọng quần chúng bởi lẽ: “Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản
đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ
mãi không ra”1. Bởi vì “tai mắt họ
nhiều, việc gì họ cũng nghe, cũng thấy”2.
Quan điểm đó khác hẳn với quan điểm của một số người lại cho rằng: Dân là dốt, không biết gì, mình là người
thông thái tài giỏi. Vì vậy, họ không thèm học hỏi dân chúng, không thèm bàn
bạc với dân chúng. Đó là một sự sai lầm nguy hiểm lắm. Và Người cho rằng: Ai có
sai lầm đó phải mau sửa đổi nếu không sẽ luôn luôn thất bại. Phải học hỏi quần
chúng, lắng nghe ý kiến quần chúng từ cơ sở, nhưng không được theo đuôi quần
chúng. Đó là nguyên tắc lãnh đạo, chỉ đạo của Đảng, mọi hoạt động về mối quan
hệ của cán bộ, đảng viên với quần chúng nhân dân.
Đánh giá đúng quần chúng, vai trò của quần chúng tin yêu, quý
trọng quần chúng, phát huy vai trò của quần chúng không chỉ nhằm khai thác sức
dân, huy động sức dân, đòi hỏi người dân luôn đóng góp nhân lực, vật lực cho
cách mạng. Điều dễ thấy trong chủ trương “giành thắng lợi bằng mọi giá” trong
cách mạng giải phóng dân tộc, trong các cuộc chiến tranh trước đây nhân dân sẵn
sàng chấp nhận sự hy sinh, mất mát, cống hiến cho Đảng, cho cách mạng, giành
cho được độc lập, tự do. Trong điều kiện Đảng cầm quyền, lãnh đạo nhân dân xây
dựng xã hội mới - xã hội xã hội chủ nghĩa mọi chủ trương, đường lối của Đảng
phải đúng quy luật, đúng thực tiễn khách quan, phù hợp với lợi ích, nguyện
vọng, khả năng của quần chúng. Trong điều kiện đó đòi hỏi Đảng khi hoạch định
đường lối, chủ trương phải luôn xuất phát “Từ
trong quần chúng ra, trở lại nơi quần chúng”1.
Đường lối, chủ trương là của Đảng, nhưng phải xuất phát từ cơ sở, từ yêu cầu
của thực tiễn khách quan. Trước khi ban hành, trong quá trình tổ chức thực
hiện, đòi hỏi Đảng phải thường xuyên xin ý kiến của nhân dân, lắng nghe tâm tư,
nguyện vọng của nhân dân, thái độ tiếp nhận đường lối, chủ trương của Đảng của
nhân dân. Đây là điển hình trong phong cách lãnh đạo khoa học, cách mạng của
Đảng cầm quyền, bảo đảm sự lãnh đạo đúng: Phải quyết định mọi vấn đề cho đúng,
phải tổ chức thi hành cho đúng, phải kiểm tra, kiểm soát đúng. Những việc đó
phải có dân chúng giúp mới xong. Hồ Chí Minh cho rằng “khi đem vấn đề ra bàn
trước dân chúng, họ đem các ý kiến khác nhau so sánh. So đi sánh lại, sẽ lòi ra một ý kiến mà mọi người đều tán
thành, hoặc số đông người tán thành. Ý kiến đó lại bị họ so sánh tỉ mỉ trong
từng đoạn, họ thêm điểm hay vào, bỏ điểm dở đi. Ý kiến đó trở nên ý kiến đầy
đủ, thiết thực”2… và Người chỉ rõ: “Theo
ý kiến đó mà làm, nhất định thành công. Làm không kịp ý kiến đó, là đầu cơ,
nhút nhát. Làm quá ý kiến đó, là mạo hiểm, hẹp hòi, “tả”3. Như vậy,
Hồ Chí Minh luôn khẳng định quá trình hoạch định, tổ chức thực hiện đường lối,
chủ trương của Đảng phải chống cả hai khuynh hướng, tả khuynh, hữu khuynh. Chỉ
có như thế đường lối của Đảng mới đúng đắn, mới trở thành hiện thực khi được
quần chúng ủng hộ, tham gia tổ chức thực hiện.
Quần chúng luôn so sánh, quan sát để tìm ra cái đúng, phong
cách người lãnh đạo cũng phải vậy và hơn thế nữa. Người yêu cầu cán bộ, đảng
viên phải học cách so sánh của nhân dân và bản thân mỗi người phải tự biết so
sánh. Người lãnh đạo hơn quần chúng là ở chỗ, luôn lắng nghe ý kiến của quần
chúng, nhưng phải biết phân tích, tổng hợp những ý kiến tưởng như rời rạc, lẻ
tẻ của nhân dân để tìm thấy những điểm hợp lý, tương đồng, có giá trị phổ quát,
từ đó khái quát thành đường lối, chủ trương của Đảng. Sau khi có đường lối, lại
đem nó trở về nơi quần chúng, giải thích cho quần chúng, xin ý kiến quần chúng,
hướng dẫn quần chúng thực hiện. Đó là quy trình phong cách lãnh đạo đúng của
Đảng cầm quyền, nhân tố đảm bảo sự hài hòa giữa “ý Đảng, lòng dân”, Đảng lãnh
đạo cách mạng thắng lợi.
Do không quán triệt, thực hiện đúng phong cách quần chúng
trong xác định đường lối xây dựng chủ nghĩa xã hội và tổ chức thực hiện nó khi
cả nước độc lập thống nhất. Đảng đã phạm phải “sai lầm lạc hậu về nhận thức lý
luận”, vừa tả khuynh, vừa hữu khuynh trong tổ chức thực hiện đã dẫn đến hậu quả
đất nước lâm vào cuộc khủng hoảng kinh tế - xã hội từ cuối thập kỷ 70 của thế
kỷ XX và kéo dài trong nhiều năm sau. Cách mạng dường như “dậm chân tại chỗ”,
có điểm thụt lùi, đời sống nhân dân khó khăn, khoảng cách giữa Đảng và nhân dân
ngày càng doãng ra, Đảng có nguy cơ mất dần quần chúng, vai trò, uy tín của
Đảng bị giảm sút. Để đưa đất nước thoát khỏi khủng hoảng, Đảng phải tìm tòi đổi
mới cách nghĩ, cách làm đúng quy luật, đúng thực tiễn, đáp ứng yêu cầu, nguyện
vọng của nhân dân, phải thực hiện đúng phong cách quần chúng của Hồ Chí Minh.
Trong hoàn cảnh cực kỳ khó khăn của những năm cuối thế kỷ XX,
quần chúng nhân dân đã sáng tạo ra nhiều
cách nghĩ, cách làm hay để tháo gỡ khó khăn, tự cứu mình. “Khoán chui” trong
các hợp tác xã nông nghiệp, “xé rào” trong các doanh nghiệp, các địa phương lần
lượt ra đời và được Đảng sớm phát hiện, từng bước tổng kết, khái quát thành
đường lối đổi mới của Đảng bắt đầu từ Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VI của
Đảng (tháng 12 năm 1986) đến nay. Đường
lối đó thực sự thể hiện sự liên hiệp giữa tính năng động, sáng tạo của quần
chúng ở bên dưới, với sự lãnh đạo chặt chẽ của Đảng từ bên trên. Đường lối đó
là sự hòa quyện giữa “ý Đảng, lòng dân”, từng bước được hiện thực hóa, góp phần
đưa đất nước ra khỏi khủng hoảng kinh tế - xã hội, bước vào thời kỳ mới đẩy
mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, sớm đưa nước ta ra khỏi nước
nghèo, kém phát triển, trở thành nước công nghiệp hiện đại. Đời sống nhân dân
được cải thiện, lòng tin của quần chúng nhân dân với Đảng ngày được nâng cao,
mối quan hệ giữa Đảng với quần chúng ngày càng bền chặt. Đó là nhân tố cơ bản
đảm bảo thắng lợi của sự nghiệp đổi mới đất nước.
70 năm đã trôi qua, chúng
ta có điểm dừng cần thiết để nhìn nhận đánh giá giá trị, ý nghĩa lịch sử
hiện thực của tác phẩm “Sửa đổi lối làm việc”. Đặc biệt chúng ta có điều kiện
để nhìn nhận, đánh giá, thực hiện phong cách Hồ Chí Minh, trong đó có phong
cách quần chúng của Người nhằm thực hiện thắng lợi chủ trương đẩy mạnh “Học
tập, làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh”./.
Hồng
[1] Hồ Chí
Minh Toàn tập, Tập 5, Nxb Chính trị
quốc gia, Hà Nội, 2011, tr. 329.
2, 3
Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, Tập 5, tr.
335.
1 Hồ Chí Minh
Toàn tập, Sđd, Tập 5, tr. 335.
2 Hồ Chí Minh
Toàn tập, Sđd, Tập 5, tr. 336.
1 Hồ Chí Minh
Toàn tập, Sđd, Tập 5, tr. 331.
2 Hồ Chí Minh
Toàn tập, Sđd, Tập 5, tr. 336.
Tư tưởng, tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh mãi mãi toả sáng cho mọi thế hệ học tập và làm theo
Trả lờiXóa