Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

Nguyễn Thái Hợp là ai?


Trên mảnh đất miền Trung Việt Nam “mưa úng đất, nắng đỏ trời; mẹ già nước mắt ướt đầm chân chim” lại có những con người băng hoại và độc ác. Tuy khoác trên mình bộ áo tu hành, tặng vật thiêng liêng của Chúa ban cho nhưng họ đã cam tâm tự bán mình cho quỷ dữ Satan, lừa dối, lung lạc con chiên, đưa họ vào vòng lao lý chỉ để phục vụ cho mục tiêu cơ hội chính trị bẩn thỉu của họ. Trong những ngày gần đây, nhân sự có môi trường đặc biệt nghiêm trọng diễn ra tại Vũng Áng, Hà Tĩnh, ảnh hưởng đến nhiều vùng ven biển miền Trung từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế, một số linh mục có thái độ chống đối chính quyền dưới bàn tay điều khiển của Giám mục chánh tòa Giáo phận Vinh Nguyễn Thái Hợp đã kích động giáo dân biểu tình, gây bạo loạn chống chính quyền. Chúng mượn cớ Formosa có những sai phạm nghiêm trọng để từ đó, đưa ra những lời lẽ kích động chống lại chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước, đi ngược lại quyền lợi của nhân dân, sự an nguy của đất nước. Con người ấy là ai ?
1- Vài nét về Nguyễn Thái Hợp.
Nguyễn Thái Hợp sinh ngày 02-02-1945 tại Giáo xứ Làng Anh (Nghi Phong, Nghi Lộc, Nghệ An). Ông ta là con út trong một gia đình Công giáo gồm 6 người con (3 trai và 3 gái), nhưng 4 người đã từ trần và người chị duy nhất hiện đang sống ở Mỹ. Sau cuộc cải cách ruộng đất và cái chết của thân phụ ông ta, ông ta theo gia đình di cư vào miền Nam Việt Nam năm 1954. Chế độ Ngô Đình Diệm coi ông ta và gia đình ông ta là “nạn nhân của Cộng sản Bắc Việt”, bị “đấu tố và bức hại” trong cải cách ruộng đất. Nguyễn Thái Hợp được các linh mục “Dòng Chúa cứu thế” để mắt đến và “chăm sóc” kỹ lưỡng. Ngày 15-8-1964, Nguyễn Thái Hợp được đưa vào học giáo lý Công giáo tại Tập viện dòng Đa Minh tại Vũng Tàu.Từ năm 1965 đến năm 1972, ông ta lần lượt tốt nghiệp các khoa triết học và thần học tại các Học viện dòng Đa Minh tại Vũng Tàu và Thủ Đức.Vào cuối những năm ’60, đầu những năm ’70 của thế kỷ trước, Thiên chúa giáo La Mã có chủ trương “thích nghi thời đại” để hoạt động trong thời đại khoa học kỹ thuật và công nghệ phát triển, con người dần đi theo chủ nghĩa hiện thực. Và thế là vừa tốt nghiệp trường dòng, từ năm 1968 đến năm 1972, Nguyễn Thái Hợp lại được “Nhà Chung” đưa đi học Đại học Văn khoa Sài Gòn. Ông ta tốt nghiệp với tấm bằng Cử nhân Triết học Đông Phương. Ngày 8-8-1972, ông ta được thụ phong Linh mục tại Sài Gòn.Từ năm 1972 đến năm 1978, ông ta tiếp tục theo học tại Đại học Fribourg (Thụy Sĩ) và có được tấm bằng tiến sĩ Triết học phương Tây. Từ năm 1978 đến năm 1979, ông ta học khoa Kinh tế chính trị tại Đại học Genève, Thụy Sĩ. Từ năm 1981 đến năm 1986, ông ta giảng dạy tại Phân khoa Thần học thuộc Học viện Thần học Gioan XXIII tại thành phố Lima, thủ đô Peru. Từ năm 1984 đến năm 1991, ông ta được bổ nhiệm chức vụ Giám đốc Học vụ (như Trưởng phòng Giáo vụ) của Học viện này.
Từ năm 1989 đến năm 1994, ông ta kiêm nhiệm chức vụ Giám đốc Trung tâm nghiên cứu Bartolomé de Las Casas tại Lima, Péru. Trong thời gian này, ông ta còn tham gia giảng dạy và tham dự Hội nghị Thiên chúa giáo tại nhiều nước châu Mỹ Latinh như Brazil, Colombia, Costa Rica, Venezuela, Bolivia, Cộng hòa Dominicana… Năm 1994, ông ta được phong Tiến sĩ danh dự về Thần học luân lý tại Phân khoa Thần học Đức Mẹ Lên Trời ở São Paulo, Brazil.
Năm 1995 ghi một dấu ấn quan trọng trong cuộc đời của Nguyễn Thái Hợp. Từ Brazil, ông ta được đưa sang Mỹ qua ngả Canada để dự một khóa học ngắn hạn về “đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền” và phương thức tiến hành “cách mạng sắc màu” do Quỹ quốc gia vì dân chủ Mỹ (National Endowment for Democracy- NED) và Quỹ phát triển quốc tế Mỹ (USAID) tài trợ. Quỹ này đảm nhận phần hoạt động hợp pháp bên ngoài của các chiến dịch bí mật của CIA. Bắt đầu từ đây, Nguyễn Thái Hợp được sử dụng như một con bài chính trị trong mưu toan thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam mà CIA thực hiện như một phần tiếp theo của kế hoạch hậu chiến sau khi Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam của Hoàng Cơ Minh thất bại và buộc phải chuyển đổi thành Việt Nam Canh tân cách mạng đảng (tức Việt Tân).
Tuy nhiên, CIA không vội đưa Nguyễn Thái Hợp về Việt Nam. Để che giấu tung tích về thời gian 1 năm được huấn luyện tại Mỹ, trong 8 năm từ 1996 đến 2000, Nguyễn Thái Hợp được bố trí giảng dạy tại Phân khoa Xã hội học thuộc Đại Học Giáo Hoàng Thánh Tôma Aquinô, Roma, một phân khoa bổ trợ bình thường ít được chú ý như các phân khoa triết học và thần học.
Năm 2000, Nguyễn Thái Hợp về Việt Nam nhưng không giữ chức sắc nào trong giới Thiên Chúa giáo Việt Nam. Ông ta giấu mình trong một vỏ bọc khi giữ chức Giám đốc học vụ của Trường dòng Đa Minh Việt Nam và là thành viên của Ủy ban Giáo lý đức tin trực thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam. Nguyễn Thái Hợp đã tham gia nhiều hoạt động xã hội nhằm gây lòng tin trong dư luận người dân theo Thiên chúa giáo. Ông ta thành lập và hướng đạo Nhóm Đức tin và Văn hóa, một tổ chức hoạt động bất hợp pháp. Ông ta cũng mở lớp “Thần học giáo dân” trái phép vào năm 2000. cả hai tổ chức này đều nằm ngoài khuôn khổ hoạt động của Giáo hội Việt Nam, không được Nhà nước cấp phép. Ông ta cũng tổ chức Lễ Hội Giáng Sinh của các trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt; lập Phòng khám từ thiện Mai Khôi để chăm sóc và chữa trị những người có HIV/AIDS; thường xuyên tổ chức các chuyến khám bệnh cho người nghèo ở vùng sâu, vùng xa và vùng cao.
Từ năm 2006, ông ta là thành viên của Ủy ban Từ vựng Công giáo, chủ nhiệm Câu lạc bộ Phaolô Nguyễn Văn Bình. Bề ngoài, câu lạc bộ này được thành lập để gặp gỡ, trao đổi, thảo luận và học hỏi của những người Công giáo dấn thân phục vụ Giáo hội và xã hội Việt Nam hiện tại theo tinh thần Phúc Âm nhưng thực chất là nơi bàn bạc những biện pháp, thủ đoạn chống phá nhà nước, chống phá chế độ, gây rối trật tự xã hội.
Với chức vụ Giám đốc học vụ, Nguyễn Thái Hợp liên tục đi rao giảng tại Trung tâm Học vấn Đa Minh, Gò Vấp, Học viện Liên dòng Phaolô Nguyễn Văn Bình, Học viện La San, Đại chủng viện Cái Răng, Đại chủng viện Sao Biển, Nha Trang, Đại chủng viện Vinh Thanh, Học viện Fransisco .v.v… Trong quá trình rao giảng, ông ta luôn che giấu thái độ chính trị và xuất thân của mình, thực hiện chiến lược “náu mình chờ thời”. Và cái Nguyễn Thái Hợp cho là thời cơ đã đến.
Ngày 13-5-2010, Nguyễn Thái Hợp được Giáo hoàng Benedictus XVI (tên thật là Joseph Aloisius Ratzinger) bổ nhiệm làm Giám mục giáo phận Vinh thuộc Giáo tỉnh Hà Nội thay cho Giám mục Phaolô Maria Cao Đình Thuyên nghỉ hưu. Lễ tấn phong của ông ta được tổ chức linh đình ngày 23-7-2010 với hàng vạn người dân theo Thiên Chúa giáo tham dự. Từ ngày được bổ nhiệm, Nguyễn Thái Hợp nhanh chóng thăng tiến trong Giáo hội Công giáo Việt Nam nhờ sự “năng động” của mình. Tại Đại hội lần thứ XI của Hội đồng Giám mục Việt Nam họp tháng 10 năm 2010, Ủy ban Công lý và Hòa bình thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam do Nguyễn Thái Hợp đề xuất được thành lập. Ông ta được bầu làm chủ tịch của ủy ban này trong nhiệm kỳ đầu tiên 2010-2013 và được tái cử trong nhiệm kỳ 2013-2016. Cũng từ ngày được bổ nhiệm Giám mục Giáo phận Vinh, “cái kim trong bọc” Nguyễn Thái Hợp bắt đầu lòi ra. Ngày mà Nguyễn Thái Hợp được thụ phong chức Giám mục cũng là ngày ông ta tăng cường những hoạt động chống phá quyết liệt đối với Nhà nước Việt Nam và chế độ chính trị hiện hành ở Việt Nam.
2- Giám mục Nguyễn Thái Hợp, kẻ phản quốc cầu vinh, bán Chúa cầu danh.
Sau khi trở về Việt Nam, ẩn giấu đằng sau những lời có cánh về tình yêu quê hương đất nước, về mong muốn làm cho quê hương đất nước phát triển là những vần thơ không thể chấp nhận được đối với một giám mục chủ chăn mà ý tứ của nó chẳng khác gì việc trước đó mấy năm, Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt “lấy làm nhục nhã khi cầm tấm hộ chiếu Việt Nam”. Nguyễn Thái Hợp viết những vần thơ tồi tệ nhất của một kẻ có tư tưởng phản quốc:
“Rứa là hết chiều ni em đi mãi.
Chỉ có điên mới quay trở lại Việt Nam.
Vinh cái chó gì cái kiếp mọi An Nam.
Đi đến đâu cũng bị rầy la xua đuổi.
Em mới hiểu thế nào là khổ tủi.
Càng dày thêm uất hận xứ VINA”
Đó mới là bản chất thật sự của một kẻ vong bản cầu vinh mặc dù ông ta thừa biết rằng “Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo”. Với những dòng thơ này, Nguyễn Thái Hợp đã tự hạ mình tới mức không bằng một con chó.Trên thực tế, từ khi Giám mục Nguyễn Thái Hợp về làm “chủ chăn” từ năm 2010 đến nay, Giáo phận Vinh đã liên tiếp xảy ra nhiều vụ việc vi phạm pháp luật mang tính hệ thống. Điều đó đã ảnh hưởng đến cả giáo hội và chính quyền, gây mất ổn định chính trị, chia rẽ mối đoàn kết lương – giáo. Đó là những vụ việc: Lấn chiếm, chuyển nhượng đất đai, xây dựng công trình trái pháp luật ở Giáo xứ Ngọc Long, xã Công Thành – huyện Yên Thành; Giáo xứ Làng Rào, xã Nghi Hương – huyện Tân Kỳ; Giáo xứ Lập Thạch, xã Nghi Thạch – huyện Nghi Lộc, Giáo họ Yên Trạch, phường Thu Thủy (Thị xã Cửa Lò). Tổ chức hành lễ ngoài cơ sở thờ tự vi phạm Pháp lệnh Tôn giáo của Nhà nước Việt Nam ở xã Yên Khê – huyện Con Cuông; xã Nghĩa Xuân – huyện Quỳ Hợp; xã Châu Bình – huyện Quỳ Châu. Gây rối trật tự công cộng, đánh đập, bắt giữ người trái pháp luật ở xã Yên Khê – huyện Con Cuông; Giáo xứ Mỹ Yên xã Nghi Phương (Nghi Lộc)…
Trong việc tách, lập xứ, họ đạo mặc dù mới trình xin đang được chính quyền các cấp xem xét giải quyết, hoặc chưa trình xin nhưng giáo hội đã tự ý thành lập các xứ, họ đạo. Không những thế, còn tổ chức các hoạt động tôn giáo trái pháp luật, hoặc tổ chức sinh hoạt tôn giáo tại nhà riêng giáo dân, xảy ra ở các huyện Tân Kỳ, Nghĩa Đàn, Con Cuông, Quỳ Hợp, Quỳ Châu…
Trước tình hình trên, ngày 17/9/2011, UBND tỉnh Nghệ An đã có Công văn số 5483/UBND-NC gửi đích danh Giám mục Nguyễn Thái Hợp thông báo về các hoạt động tôn giáo vi phạm pháp luật trong thời gian qua, trong đó nêu rõ: Chỉ tính riêng trong khoảng 01 năm qua, trên địa bàn tỉnh đã xảy ra 23 vụ vi phạm pháp luật và vụ việc liên quan đến giáo dân. Trong đó, hoạt động đòi lại đất, xây dựng công trình trái pháp luật (10 vụ); chống người thi hành công vụ, hủy hoại tài sản (01 vụ); tụ tập đông người khiếu kiện, chặn xe (02 vụ)…
Đồng thời, các cấp ủy, chính quyền, các ngành chức năng đã tập trung giải quyết các sự việc theo đúng quy định của pháp luật, trên cơ sở tôn trọng quyền tự do, tín ngưỡng của người dân; đã gặp gỡ, trao đổi với linh mục quản xứ, các chức việc đề nghị phối hợp với chính quyền trong giải quyết các vấn đề nêu trên nhằm ổn định tình hình. Thế nhưng, một số linh mục quản xứ đã tỏ thái độ bất hợp tác với chính quyền trong giải quyết vụ việc. Họ còn rao giảng những nội dung sai sự thật, làm cho giáo dân nhận thức sai về chủ trương, chính sách của nhà nước; kích động giáo dân gây rối, chống đối chính quyền… Do vậy, đến nay, nhiều vụ việc chưa được giải quyết dứt điểm, thậm chí có những vụ việc mới phát sinh ngày càng phức tạp hơn.
Để củng có bộ máy tay chân, biến những xứ đạo vốn bình yên thành các điểm nóng, Nguyễn Thái Hợp đã tự ý điều động bổ nhiệm một số linh mục thân tín, có đầu óc chống cộng mà không thông qua Hội đồng Giám mục Việt Nam và Giáo tỉnh Hà Nội như Juse Ngô Văn Hậu, Quản xứ Kỳ Tân, Tân Kỳ, Nghệ An; Juan Nguyễn Văn Niên, Quản xứ Tường Sơn, Anh Sơn, Nghệ An; G. B. Lê Bá Phượng, Quản xứ Thạch Tượng, Thạch Hà, Hà Tĩnh. Linh mục Anton Đậu Thanh Minh vốn là người có tư tưởng ôn hòa tại giáo xứ Đông Yên, Kỳ Anh, Hà Tĩnh của bị Nguyễn Thái Hợp đổi đi làm quản xứ Cẩm Nhượng, Cẩm Xuyên, Hà Tình. Thay vào đó là linh mục Phero Trần Đình Lai, một người có tư tưởng cực đoan, chống đối chính quyền quyết liệt. Chưa hết, Nguyễn Thái Hợp còn vô cớ cách chức Giám đốc Đại chủng viện Vinh Thanh Nguyễn Khắc Bá chỉ vì ông này không đồng ý với quan điểm chống chính quyền của Nguyễn Thái Hợp.
Chính những hành động vô lối này của Nguyễn Thái Hợp đã bị công dân theo Thiên chúa giáo ở Đông Yên phản đối quyết liệt. 156 hộ giáo dân Đông Yên đã ký vào đơn (Thỉnh nguyện thư) phản đối Giám mục Nguyễn Thái Hợp và tố cáo ông này ăn chặn tiền đóng góp của giáo dân. Một giáo dân có tên là Juse Khánh Bình đã nói với một giáo hữu: “Phero Quang Vinh, tôi hiểu tâm tư của anh. Không buồn sao được khi những con người tận tâm với Giáo hội lại bị những kẻ xấu bằng quyền lực của mình “xử lý”. Với cách làm việc của Giám mục Hợp thì không thể có các linh mục “Chúa chọn”, mà chỉ có các linh mục “Hợp chọn”. Họ không phục vụ cho Chúa trời mà chỉ là “quân cờ”, là “tay sai” cho ông ta”. Trên thực tế, các “linh mục Hợp chọn” đã không còn là linh mục nữa mà trở thành đám “linh cẩu” bán mình cho quỷ Sa tăng.
Sau hơn 5 năm kể từ ngày về với Giáo phận Vinh, Nguyễn Thái Hợp đã “có công” biến Giáo phận Vinh từ một giáo phận vốn yên bình trở thành một giáo phận “nóng”, phức tạp với nhiều vụ việc vi phạm pháp luật; biến những giáo dân vốn hiền lành, chân quê thành những kẻ chỉ biết nổi loạn, gây rối, chống đối chính quyền.
Đó là lấn chiếm đất đai, xây dựng công trình trái pháp luật ở Giáo xứ Ngọc Long, xã Công Thành – huyện Yên Thành; cướp đất ở Giáo xứ Làng Rào, xã Nghi Hương – huyện Tân Kỳ; ngang nhiên lấn chiếm đất đai tại Giáo xứ Lập Thạch, xã Nghi Thạch – huyện Nghi Lộc, giáo họ Yên Trạch, phường Thu Thủy, thị xã Cửa Lò.
Đó là gây rối trật tự công cộng, đánh đập, bắt giữ người trái pháp luật ở xã Yên Khê – huyện Con Cuông; bắt giữ người trái pháp luật, hủy hoại tài sản công dân ở giáo xứ Mỹ Yên xã Nghi Phương, huyện Nghi Lộc.
Đó là, kích động hàng trăm giáo dân ở giáo xứ Đông Yên (Hà Tĩnh) gây rối, không chịu di rời trả lại mặt bằng cho tỉnh Hà Tĩnh thi công cảng Vũng Áng mặc dù đã nhận tiền đền bù. Trong vụ này, Nguyễn Thái Hợp đã giữ lại 20% số tiền đền bù (không biết nhằm mục đích gì) của các hộ dân xung quanh nhà thờ mà không chịu thanh toán.
Đó là, ngầm ủng hộ để linh mục Lê Công Lượng – quản xứ Giáo họ Yên Lạc thuộc Giáo xứ Xuân Kiều kích động hơn 500 giáo dân mang theo cuốc, xẻng, búa đến đập phá tường rào và cướp đất của Trường mầm non Nghi Kiều, Nghệ An.
Đó là, sinh ra một lứa linh mục mới thiếu trình độ, thiếu đức tin, hoạt động không đúng với vai trò và bổn phận của một giáo sỹ Công giáo, mang màu sắc chính trị tiêu cực, điên cuồng phục tùng Giám mục Hợp mà không biết đúng sai nhằm vụ lợi cá nhân hoặc phục vụ tiến thân. Thậm chí, có linh mục còn có quan hệ bất chính với phụ nữ, như chính ông Hợp giải thích cho giáo dân Đông Yên.
Và cuối cùng, đó là, sự lục đục, mất đoàn kết trong nội bộ hàng giáo sỹ (với khoảng 250 linh mục), cấp dưới không tôn trọng bề trên; là cách dùng người độc đoán, bè phái, làm suy yếu hoạt động điều hành giáo phận.
Giuse Trần Đình Quý, một giáo dân Đông Yên đã viết một lá thư gửi Nguyễn Thái hợp, trong đó giải thích vì sao giáo dân cư xử “vô lễ” với giám mục: “Họ là con chiên mà dám bao vây, giật áo Đức Cha, gọi Đức Cha là thằng, lớn tiếng dạy bảo Ngài về luật của Giáo hội. Vậy Ngài đã làm gì để các con chiên của Ngài phải vô lễ với Ngài đến như vậy ?”.
Có lẽ, một Giám mục chỉ quen với những hành vi chia rẽ tôn giáo, chống phá chính quyền, coi thường giáo dân như vậy là nguồn cơn phản kháng của những giáo dân lương thiện. Một khi chính các chủ chăn chà đạp lên luật pháp và đức tin, coi thường giáo lý, giáo luật cũng như bất chấp đạo lý để làm điều mờ ám thì cũng là lúc mà tiếng nói của công lý được cất lên.
3- Khi Giám mục chủ chăn bắt tay với tổ chức phản động Việt Tân.
Khi “cuộc khủng hoảng cá chết” nổ ra, Tổng giám mục Bùi Văn Đọc từ Thành phố Hồ Chí Minh kêu gọi những công dân Việt Nam theo Thiên chúa giáo cần bình tĩnh trước vấn đề cá chết hàng loạt mà hành xử, không để dẫn đến những hành vi manh động, vi phạm pháp luật. Nhưng Nguyễn Thái Hợp đã bất chấp lời kêu gọi đó mà thảo ra một Thư chung đầy giọng điệu kích động, hằn học, chĩa mũi dùi công kích chính quyền nhà nước và trắng trợn kêu gọi người dân biểu tình, tuần hành. Hưởng ứng thư chung đó, các linh mục Định Hữu Thoại (Giáo xứ Thái Hà, Hà Nội), Nguyễn Văn Toàn (Giáo xứ Thái Hà, Hà Nội), Nguyễn Đình Thục (Quỳnh Lưu, Nghệ An) đã kích động người dân theo Thiên Chúa Giáo tuần hành.
Trong vụ việc gây rối vừa qua ở Giáo sứ Cồn Sẻ, người ta đã nhận thấy sự có mặt của Mai Văn Tám là giáo dân xứ Cồn Sẻ, xã Quảng Phong, Quảng Trạch, Quảng Bình, một phần tử Việt Tân thuộc nhóm “Con đường dân chủ” vừa được Việt Tân đưa đi đào tạo ở Thái Lan về. Những đoạn clip vụ cáo Công an đánh dân, chính quyền đàn áp giáo dân đều do tên này quay và tung lên mạng. Trợ thủ đắc lực cho Mai Văn Tám là một giáo dân ở Thanh Hóa có nickname là “Trung Ton” (tên thật là Nguyễn Trung Tôn) và đồ đệ của hắn là Nguyễn Văn Tráng, nguyên là cựu chiến sĩ nghĩa vụ, một sinh viên bị lôi cuốn vào trào lưu “Con đường Việt Nam”, thành viên của cái gọi là “Hội anh em dân chủ”, thành viên “Hội thánh Ngôi sao lạ” và tự phong là Mục sư Tin Lành; từng chịu án quản chế cùng với Nguyễn Văn Đài. Và đương nhiên là không thể thiếu gương mặt của Lê Nguyễn Hương Trà, (tức Blogger “Cô Gái Đồ Long”), từng bị Cơ quan An ninh Việt Nam bắt tạm giam để điều tra về việc viết blog bịa đặt, xuyên tạc nhằm chống chính quyền.
Khi bị Cơ quan An ninh Việt Nam và quần chúng nhân dân vạch trần bộ mặt thật là những kẻ nhân danh “vì môi trường” để âm mưu tạo nên một cuộc “cách mạng cá” với những chiêu bài và mục tiêu tương tự như “cách mạng sắc màu” ở Đông Âu, Kavkaz, Bắc Phi, Ả Rập và một số nước khác, các phần tử Việt Tân thuộc các tổ chức ngoại vi như “Con đường Việt Nam”, “Hội Anh em dân chủ”, “The Voice”, “Hội Blogger Việt Nam”, “Hội Bầu bí tương thân”(có vẻ hội này là của chị em Việt Tân bị Nguyễn Tường Thụy làm cho mang bầu)… lũ lượt từ Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh kéo nhau về Vinh. Tại đây, chúng đã nhân được sự “che chở” và “hợp tác” của giám mục Nguyễn Thái Hợp để tiếp tục lừa bịp giáo dân, tổ chức các hoạt động chống đối, phá rối trật tự trên địa bàn ba tỉnh miền Trung. Những khoản tiền mà tổ chức Việt Tân ở hải ngoại do lừa bịp mà quyên góp được của bà con Việt Kiều nhẹ da, cả tin cũng với những khoản tài trợ của NED và USAID cùng với một số tổ chức của CIA trá hình đội lốt NGO đã được chuyển về miền Trung cho các thành viên cốt cán của Việt Tân, và qua những người này, một phần không nhỏ những khoản đó đã được chuyển đến tay Giám mục Nguyễn Thái Hợp cùng đồng bọn.
Khi mà các giám mục và linh mục này bắt tay với tổ chức khủng bố Việt Tân thì cũng chính từ khi đó, họ đã trở thành những tên Juda, những kẻ bán đứng Chúa rồi. Họ không xứng đàng là thành viên của Giáo hội Thiên Chúa Giáo nữa. Năm 2009, trong chuyến đi Ad Limina của các Giám mục Việt Nam, Giáo hoàng Benedict XVI đã có bài Huấn từ với Hội đồng Giám mục Việt Nam trong đó Ngài đã có thông điệp: “người Công giáo tốt đồng thời là người công dân tốt”. Điều ấy cũng có nghĩa là, cùng với việc làm tốt vai trò của một giáo dân, với niềm tin đối với Thiên Chúa thì mỗi người Công giáo còn phải thực hiện tốt trách nhiệm và nghĩa vụ của một công dân đối với đất nước. Nghĩa là nghĩa vụ kính Chúa và luôn đi đôi với trách nhiệm yêu nước. Nguyễn Thái Hợp và các đồng đảng của ông ta như Nguyễn Văn Khải, Nguyễn Ngọc Nam Phong, Lê Công Lượng, Hoàng Anh Ngợi, Trần Đình Lai… đã không còn kính Chúa nữa. Họ đã để cho thánh đường phụng thờ Đức Jesus, Đức mẹ Maria và Chúa trời biến thành nơi che chở cho bọn đạo tặc Việt Tân khủng bố, đã làm cho thánh đường bị vấy bẩn, bị làm cho ô uế. Vậy thì cái sự kính chúa mà Nguyễn Thái Hợp vẫn suốt ngày ra ra nói với giáo dân của mình chắc chắn không phải thật lòng mà chỉ là sự giả dối đến đê tiện, là cái vỏ bề ngoài che giấu dã tâm đen tối của ông ta và đồng bọn. Thế nên Nguyễn Thái Hợp đích thực là kẻ bán Chúa cầu danh. Nguyễn Thái Hợp và những đồng đảng của ông ta đều đã trở thành những kẻ bán Chúa, phản quốc. Thiết nghĩ phải đổi tên thánh cho Phao Lồ Nguyễn Thái Hợp là Juda Nguyễn Thái Hợp mới đúng
4- Có phải giám mục nào, linh mục nào cũng là phản động không?
Xin trả lời ngay là hoàn toàn không ! Một trong những giá trị mà bất cứ tôn giáo nào cũng có, chứ không riêng gì đạo Công giáo, đó là tình liên đới, sự sẽ chia trên tinh thần nhân ái, đồng loại. Để thực hiện điều này, các tôn giáo đã không thiếu gì cách, như cách mà Linh mục Nguyễn Đức Vĩnh và giáo dân xứ Ngọc Long (xã Công Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An chọn cách quyên góp tiền, vật phẩm (chủ yếu là thực phẩm) để đưa vào ủng hộ bà con ngư dân 2 giáo xứ Trung Nghĩa và Cửa Sót (Hà Tĩnh). Nghĩa là họ chọn cái phương cách mà xã hội, nhà chức trách khuyến khích các tôn giáo thực hiện: Tham gia công tác từ thiện và bác ái xã hội. Điều đó minh chứng rõ ràng về tình liên đới mà người đồng đạo hướng về nhau cùng với trách nhiệm xã hội của người tu hành. Điều đó cũng hoàn toàn khác xa với những hành động phá hoại của Nguyễn Thái Hợp, Trần Đình Lai (Đông Yên, Kỳ Anh), Hoàng Anh Ngợi (Cồn Sẻ, Quảng Trạch), Nguyễn Đình Thục (Hợp Thành, Yên Thành)… Có một vị chức sắc đạo Công giáo đã từng nói rằng: “Một tôn giáo đúng nghĩa là phải lấy lòng từ bi để đối diện, giải quyết các vấn đề của cuộc sống”. Và thiết nghĩ, Linh mục Nguyễn Đức Vĩnh và giáo xứ Ngọc Long đã làm rất tốt cái triết lý ngỡ như ai cũng hiểu, ai cũng thuộc lòng ấy !
Thiên Chúa giáo cũng như các tôn giáo lớn khác như Phật giáo, Hồi giáo đều có xuất xứ tốt đẹp. Mục tiêu của các tôn giáo đó đều là cứu rỗi loài người, dù là sự cứu rỗi ấy chỉ có ý nghĩa tinh thần và duy tâm. Tôn giáo đích thực không đáng và không bao giờ bị lên án. Chính những kẻ lợi dụng tôn giáo để thực hiện những mưu đồ chính trị bẩn thỉu, chống phá Nhà nước, gây rồi trật tự xã hội, lừa bịp và đẩy giáo dân đối đầu với chính quyền mới là những kẻ đáng bị vạch mặt, bị lên án. Chính vì vậy mà những hoạt động đầy tội ác của Giám mục Nguyễn Thái Hợp và đồng đảng của ông ta ở Giáo phận Vinh đã không bao giờ nhận được sự ủng hộ của các tòa Giám mục Tổng giáo phận Hà Nội, Tổng giáo phận Thành phố Hồ Chí Minh cũng như các giáo phận lớn khác ở trong cả nước.
Với âm mưu gây mất ổn định xã hội, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc trong những vụ việc tương tự sẽ có thể tiếp tục xảy ra, mỗi người dân cần nêu cao ý thức và cảnh giác trước âm mưu lợi dụng của các thế lực thù địch. Nếu không chính những người bị lợi dụng lại trở thành người vi phạm pháp luật để cho bè lũ phản động thực hiện âm mưu đen tối. Các cơ quan chức năng đã vào cuộc và sẽ nghiêm trị những thành phần xấu xa, những phần tử xúi dục, kích động, cầm đầu cuộc bạo loạn nhân danh bảo vệ môi trường, mượn nhà thờ, mượn Thiên Chúa giáo, núp bóng dưới bàn tay của Juda Nguyễn Thái Hợp. Và một lần nữa, âm mưu lợi dụng Thiên Chúa giáo, núp bóng nhà thờ để phá hoại, gây rối, gây bạo loạn của Việt Tân chắc chắn sẽ chuốc lấy thất bại thảm hại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét